Nghe vậy, Khuất Thần hơi giật mình, ông ta nhìn về phía Chu Ngôn, đang định mở miệng, lúc này, Tư Mã Phong cách đó không xa đột nhiên nói: “Khuất Thần”.
Vừa nói, ông ta kể hết sự tình cho ông ta. Sau khi nghe Tư Mã Phong kể xong, sắc mặt Khuất Thần bỗng u ám. Chết tiệt!
Bị cho vào tròng rồi!
Ông ta bị cuốn vào một vòng xoáy đáng sợ rồi.
Ông ta đương nhiên biết Phương Ngự, đây chính là người trẻ tuổi viện trưởng xem trọng.
Advertisement
Ông ta không ngờ, nhà họ Chu và nhà họ Trần này lại to gan như vậy, ngay cả Phương Ngự cũng dám giết.
Nếu là nội đấu bình thường, ông ta sẽ không quản, dù sao thì đây là vấn đề nội bộ của thư viện Quan Huyên, không liên quan gì tới Tiên Bảo Các, nhưng bây giờ không còn là nội đấu, đây có khác gì tạo phản đâu.
Advertisement
Nếu bây giờ ông ta không quản, sau này tuyệt đối không có quả ngon ăn.
Loại chuyện này, ông ta không thể trung lập.
Chỉ trong nháy mắt, ông ta đã đưa ra quyết định.
Phương Ngự đại diện cho Diệp Quân, mà Diệp Quân là ai?
Là trời của vũ trụ Quan Huyên!
Nếu phải chọn đứng về phía nào, nhất định phải đứng về phía trời!
Thấy sắc mặt của Khuất Thần, Chu Ngôn híp mắt lại: “Khuất quản sự, đây là ân oán cá nhân giữa Đại Chu ta với Phương Ngự, mong ông đừng nhúng tay, nếu ông không nhúng tay vào, sau này Đại Chu ta nhất định sẽ hậu tạ”.
Khuất Thần hơi suy nghĩ, sau đó nói: “Chu Ngôn gia chủ, ta là người làm ăn, theo lý mà nói, lợi ích đặt lên hàng đầu, tất nhiên, ta từ trước tới nay cũng luôn như vậy, nhưng lợi ích hôm nay ta lại không muốn”.
Khuất Thần cười nói: “Chu Ngôn gia chủ, Đại Chu là nền văn minh vũ trụ cấp năm, ngươi phải hiểu một điều, đó là Đại Chu cũng đến từ thư viện Quan Huyên, dựa theo cấp bậc, Phương Ngự thân là viện chủ, cấp bậc của gã hơn ngươi, hơn nữa, trong tay gã cầm Quan Huyên Lệnh của viện trưởng, cầm lệnh bài này như thấy viện trưởng, Chu Ngôn gia chủ, thứ cho ta nói thẳng, đừng nói là ngươi, dựa theo quy tắc, trong tay gã cầm lệnh bài này, dù là nữ hoàng Đại Chu cũng phải nể mặt gã bảy phần, phải dùng lễ nghi đối đãi”.
Chu Ngôn nhìn chằm chằm Khuất Thần: “Cho nên, Khuất quản sự quyết định muốn trở thành kẻ địch với bọn ta”.
Khuất Thần mỉm cười nói: “Chu Ngôn gia chủ, không phải ta muốn trở thành địch với ngươi, mà là các ngươi muốn trở thành địch của thư viện Quan Huyên, ai là kẻ địch của thư viện Quan Huyên thì cũng là kẻ địch của ta”.
“Hay lắm!”
Tư Mã Phong cách đó không xa đột nhiên giơ ngón tay cái về phía Khuất Thần: “Lão Thần, trước kia ta nghĩ ông hám tài, xem ra là ta nhìn nhầm rồi, ta xin lỗi ông”.
Khuất Thần lắc đầu cười, thật ra ông ta cũng không thích Tư Mã Phong lắm, bởi vì Tư Mã Phong chỉ là một học giả thuần túy, đầu óc đơn giản, không thích thương trường dối trá, nhưng ông ta là quản sự Tiên Bảo Các, sao có thể không gian.
Trên thương trường phải biết đối nhân xử thế!
Nhưng lúc này, ông ta hiểu rõ những người trước mặt này không phải muốn bàn chuyện làm ăn mà là muốn tạo phản!
Đây không phải vấn đề về lợi ích.
Ở vũ trụ Quan Huyên, ông ta hiểu rõ. Chỉ có trung thành với nhà họ Dương mới có đường sống.
Lúc này, Chu Ngôn đột nhiên cười to.
Khuất Thần cau mày.
Chu Ngôn nhìn chằm chằm Khuất Thần, mỉm cười nói: “Thật ra cũng tốt, ta đã chuẩn bị xong”. Sau đó ông ta phất tay.
Đột nhiên, thời không cách đó không xa nứt ra, bốn cường giả mặc chiến giáp màu vàng chậm rãi bước ra.
Khi nhìn thấy bốn cường giả mặc chiến giáp vàng chậm rãi đi ra, sắc mặt Tư Mã Phong cách đó không xa nhất thời thay đổi: “Sao có thể điều động được quân cận vệ Đại Chu”.
Quân cận vệ Đại Chu!
Quân cận vệ hoàng thất Đại Chu, chỉ có hoàng tộc Đại Chu mới có thể điều động.