Đã nửa tháng trôi qua kể từ ngày hắn đến khu vực Thần Hư, nhưng cho đến nay, tu vi của hắn vẫn chưa khôi phục.
Chuyện này không bình thường lắm!
Tiểu Tháp trầm mặc một lúc lâu, mới nói: “Có thể là do ngươi chưa hoàn thành nhiệm vụ.”
Diệp Quân cau mày: “Những sinh linh trên Đại Lục bị vứt bỏ đã dời đi nơi khác.”
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Đó không phải là điểm mấu chốt nhất.”
Advertisement
Diệp Quân nói: “Có ý gì?”
Tiểu Tháp nói: “Ý là, có thể ngươi chưa gặp nhiệm vụ chính, vì thế, cô cô ngươi chưa xuất hiện.”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Nhiệm vụ chính?”
Tiểu Tháp nói: “Đúng vậy, chuyện mà cô cô và cha ngươi bảo ngươi làm, sao có thể hoàn thành dễ dàng như vậy, hơn nữa, không phải cô cô ngươi đã nói cha ngươi còn thiếu ân tình người nào đó sao?”
Advertisement
Tiểu Tháp bổ sung: “Còn một điều nữa, không phải đã nói không dựa vào ai sao, nhưng lần này ngươi vẫn dựa vào tỷ tỷ ngươi.”
Diệp Quân im lặng, rồi khẽ thở dài: “Tháp gia, làm một người ở tầng dưới, không có chỗ dựa, không có người đứng sau, không thể chống lại ý trời, thế giới này quá đen tối.”
Tiểu Tháp nói: “Không phải ông nội ngươi vẫn dựa vào bản thân mình sao?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Người giống ông nội ta có lẽ vạn năm mới xuất hiện một lần, ta sao có thể so với ông nội của ta chứ?”
Ầm!
Đột nhiên, một luồng kiếm khí từ đỉnh đầu Diệp Quân xuyên thẳng lên trời, trong nháy mắt tu vi của Diệp Quân được khôi phục, không chỉ như vậy, còn điên cuồng tăng vọt.