Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5262: Nhưng thế giới này là vậy, không có nếu như.



Lời này, vừa nói với Thiên Thần, vừa nói với Kê Tướng.





Thiên Thần gật đầu, “Ta biết.”



Thiên Hình gật đầu, quay người rời đi.



Thiên Thần đột nhiên nói: “Ta đăng cơ, thế đại ca không tới à?”



Thiên Hình dừng chân, sau khi im lặng một lát, gã nói: “Hơi mệt, muốn nghỉ một lát, chúc mừng đệ, ước mơ từ nhỏ của đệ sắp thành sự thật rồi.”

Advertisement



Nói xong, gã nhanh chóng biến mất ở nơi xa.



Chỗ cũ, Thiên Thần nhìn bóng dáng Thiên Hình rời đi, vẻ mặt phức tạp.



Tiếp đó, dưới sự sắp xếp của Kê Tướng, Thiên Thần bắt đầu đăng cơ.



Advertisement

Bởi là thời kì đặc biệt, do đó, tất cả đều làm đơn giản, dưới cái nhìn chăm chú của vô số dân chúng trong vương triều Thiên Mộ, Thiên Thần bước lên ghế rồng.



Ghế rồng này cũng là thứ mới được đóng ra, vì trận đấu lớn lúc trước, hoàng cung đã hóa thành tro tàn rồi.



Khoảnh khắc Thiên Thần ngồi lên vị trí hoàng đế, vô số người cùng quỳ xuống.



Thiên Thần nhìn cảnh tượng trước mắt, khoảnh khắc này, gã hơi hốt hoảng.



Sướng không?



Ước mơ từ nhỏ của gã là trở thành nhân vật tuyệt thế như tiên tổ, hoàng đế muôn đời.



Mà lúc này đây, khi thật sự ngồi vào vị trí này, gã lại không cảm thấy sướng lắm, bây giờ gã chỉ cảm thấy cái gánh trên vai thật nặng.



Trách nhiệm!



Bản thân có thể dẫn dắt vương triều Thiên Mộ đi tới một vinh quang hoàn toàn mới không?



Hai tay Thiên Thần từ từ siết chặt, ánh mắt dần trở nên kiên định.



Thiên Thần Đế!



Cái tên này, ắt sẽ vang dội muôn đời!



Vương triều Thiên Mộ, cũng sẽ vang dội muôn giới trong vũ trụ.



Bên dưới.



Trong đám người, một người đàn ông đang nhìn Thiên Thần.



Chính là Thiên Hình.



Bên cạnh gã, Kê Tướng nhẹ giọng nói: “Điện hạ, cam tâm không?”



Sau khi Thiên Hình im lặng rất lâu, nói: “Từ khi nó ra đời, trên người đã mang long khí, tài năng thiên bẩm, trở thành sự tồn tài được bao người quan tâm, để ý. Tất cả sự nỗ lực của ta, đứng trước thiên phú và Tổ Long Khí của nó, đều trông rất nực cười, thầy có biết thứ thật sự khiến ta tuyệt vọng là gì không? Là trước kia khi ta dẫn nó quỳ xuống cầu xin tổ tiên, lời cầu xin quỳ gối của ta, các tổ tiên đều không phản ứng gì, nhưng, nó vừa mở miệng, tất cả tổ tiên đều hưởng ứng, khoảnh khắc đó, ta mới thật sự hiểu rõ, mỗi thời đại đều có một số thứ được gọi là con cháu của vận may, mà người bình thường, đứng trước con cháu của vận may, đã được định trước là phải trở thành vật làm nền.”



Biểu cảm Kê Tướng phức tạp.



Ông ta nhìn thiếu niên trưởng thành trước mắt, chỉ có ông ta mới biết thiếu niên này từng nỗ lực bao nhiêu, song cho dù như vậy, trong phương diện võ đạo, cho dù thiếu niên này cố gắng chừng nào, nhưng vẫn không đuổi kịp Cửu điện hạ kia.





















Bên ngoài, Diệp Quân được Thượng Thương Chủ đưa đi xuyên qua các thời không, loáng cái, họ đã nhảy qua vô vàn vũ trụ tinh hà.