Tuy hắn đã dùng ý chí của mình để chống cự, nhưng giờ thì ý thức cũng đang dần mơ hồ rồi.
Thượng Thương Chủ nhìn phong ấn Ác Đạo ở mi tâm của Diệp Quân mà nghiêm mặt, họ phải nhanh chóng đến Thiên Mộ. Chỉ có đại ca mới có thể chống lại sức mạnh của Ác Đạo.
Nghĩ vậy, Thượng Thương Chủ nhanh chóng gia tăng tốc độ.
Không lâu sau, ông ta đã đưa Diệp Quân xuyên qua tiếp rất nhiều vũ trụ tinh vực.
Advertisement
Giờ họ chỉ còn cách Thiên Mộ chưa đến chục phút, song đúng lúc này lại có chuyện bất ngờ xảy ra, thời không trước mặt họ đột nhiên uốn lượn rồi nứt ra.
Thượng Thương Chủ híp mắt lại, sau đó cùng Diệp Quân nhún người, rời khỏi đường hầm thời không rồi xuất hiện ở một tinh không vô tận.
Thượng Thương Chủ chầm chậm ngẩng lên nhìn phía trước thì thấy có một hoà thượng mập mạp đang đứng ở đây. Người này có vẻ mặt hung dữ khác thường, nửa thân trên để trần, lộ ra cơ thể to béo, trên cổ gã còn đeo một chuỗi tràng hạt như làm bằng đầu lâu người, khiến ai nhìn cũng phải dựng tóc gáy. Trên lưng gã cõng một con cá gỗ to, không biết được làm bằng chất liệu gì mà có vẻ rất nặng.
Thượng Thương Chủ nói với hoà thượng đó: “Đại Thiện Tự… ngươi là Chu Ách - phản đồ của Đại Thiện Tự!”
Advertisement
Hoà thượng béo nhếch mép cười: “Ông là Thượng Thương Chủ trong truyền thuyết đó hả! Ta muốn gặp ông lâu lắm rồi”.
Nói xong, gã tung người lên, một tia phật quang xuất hiện chiếu sáng vũ trụ tinh hà.
Hoà thượng béo bất ngờ lôi con cá gỗ khổng lồ sau lưng ra, sau đó đập về phía Thượng Thương Chủ.
Uỳnh!
Cú đập đó khiến thời không mà Diệp Quân cùng Thượng Thương Chủ đang đứng lõm xuống, một luồng uy áp vô tận lan ra như muốn nghiền ép Diệp Quân và Thượng Thương Chủ.
Thượng Thương Chủ giận dữ, sau đó tiến lên một bước. Ngay sau đó, có một ảo ảnh khổng lồ ngưng tụ trên không. Ảo ảnh đó tung một quyền thật mạnh về phía hoà thượng béo kia.
Bụp!
Sức mạnh của hai người vừa va chạm, vũ trụ tinh hà này đã hoá thành tro bụi và trở nên tối đen.
Hoà thượng béo chấn động đến mức lùi lại, vừa dừng bước thì khoé miệng gã đã ứa máu, da thịt cũng nứt ra, máu tươi chảy, còn gã thì ngẩng lên nhìn về phía Thượng Thương Chủ đang đứng oai phong như một vị thần, gã thoáng qua vẻ dè chừng rồi nói: “Đúng là người của văn minh Thiên Mộ có khác, giỏi đấy!”
Thượng Thương Chủ mặc kệ gã, sau đó ngoái lại nhìn thì thấy có một ảo ảnh đang bước tới.
Ý chí Đại Đạo.
Thượng Thương Chủ không lấy làm lạ khi ý chí Đại Đạo này hỗ trợ mình ngày càng nhiều, vì nó là ý chí Đại Đạo của văn minh vũ trụ cấp chín, thêm Tổ Đạo trong truyền thuyết đứng sau nữa nên không ít cường giả đỉnh cao nguyện ý nghe theo sai khiến của nó.
Dẫu sao đi theo ý chí Đại Đạo cũng như gia nhập một tổ chức.
Vào được rồi thì thân phận sẽ khác, khi ấy có ai không khuất phục chứ?
Ý chí Đại Đạo nhìn chằm chằm vào Thượng Thương Chủ, lúc này y không hề nổi giận mà bình tĩnh hỏi: “Người thanh niên này là ai?”
Đánh đến bây giờ, cuối cùng nó đã thấy có gì đó là lạ. Một người thanh niên bình thường thì không thể khiến Thiên Chiêu Đế và Thượng Thương Chủ cùng bảo vệ như vậy.
Đương nhiên là nó chỉ hiếu kỳ mà thôi.
Trong suy nghĩ của nó thì người thanh niên nghịch đạo này đã bị nó xử tội chết, vì nếu không giết hắn, chuyện này đồn ra ngoài thì nó còn mặt mũi gì nữa? Vả lại phải cho mọi người lấy đó làm gương.
Nghe thấy câu hỏi của ý chí Đại Đạo, Thượng Thương Chủ cười đáp: “Ý chí Đại Đạo, ngươi đoán xem”.
Ý chí Đại Đạo quan sát Diệp Quân thì không cảm nhận được khí vận đặc biệt nào trên người hắn cả, số kiếp của hắn cũng rất bình thường.
Đương nhiên, lực chiến đấu của hắn thì hơi khác lạ.