Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5598: Hy vọng lần này bọn họ sẽ kiên quyết!”



Toại Cổ Kim chậm rãi nhắm mắt lại: “Người đó không thành đế vì đế nguyên mà là tự thành đế, hơn nữa còn thiết lập trật tự, hắn có thể giết Ung Chủ, thì thực lực cũng không tầm thường, hắn còn là một vị Đạo Đế đã sáng lập ra đạo thống hoàn chỉnh, ở nơi đó, một người không thể nào sáng lập được đạo thống. Sử dụng Đạo Chiếu vì hai mục đích, một là lập tức giết người, không cho người đó bất kỳ cơ hội nào, hai là nếu người sau lưng hắn có thể chống lại Đạo Chiếu, vậy thì cũng đồng nghĩa với sau lưng người này có một nền văn minh rất mạnh, khi đó, có thể lợi dụng, cũng có thể lôi kéo.”

Thiếu niên hành lễ: “Hiểu rồi ạ.”

Nói xong, gã lui xuống.

Toại Cổ Kim đột nhiên nói: “Bọn họ phái Huyền Chính tới Thập Hoang sao?”

Thiếu niên gật đầu: “Phải.”

Toại Cổ Kim nói: “Sau khi gã chết, gã chết mới sử dụng Đạo Chiếu.”

Thiếu niên kinh ngạc: “Đại nhân...”

Mặt Toại Cổ Kim không cảm xúc: “Đã phạm sai lầm thì phải gánh hậu quả, nếu không lần sau sẽ lại tái phạm.”

Thiếu niên hành lễ, sau đó lui về phía sau.

Toại Cổ Kim đột nhiên mở mắt ra: “Phạn Chiêu Đế, rốt cuộc cô có mục đích gì, thiếu niên kiếm tu đó có quan hệ gì với cô sao?”

Thập Hoang, bên trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân đang đánh giá hai chiếc nhẫn không gian trước mắt, đây chính là nhẫn không gian mà Ung Chủ và lão già áo đen kia để lại.

Không thể không nói, quả thật là giàu có.

Bên trong nhẫn không gian của Ung Chủ có tầm ba mươi hai nghìn đế nguyên cực phẩm!

Ba mươi hai nghìn đấy!

Hơn nữa toàn bộ đều là đế nguyên cực phẩm!

Còn có một số thần vật, trong đó, có hơn trăm món thần vật cấp đế binh, thánh vật có hơn chục ngàn món, ngoài ra, còn có các loại đan dược, trận pháp, võ kỹ thần thông, cấp bậc cũng không thấp, nhất là những võ kỹ thần thông kia, đưa tới Thập Hoang cũng là một sự đả kích lớn.

Điều quan trọng chính là Ung Chủ này còn có hai mạch đế nguyên cực phẩm!

Bên trong nhẫn không gian này cũng là một thế giới không gian, hai mạch đế nguyên cực phẩm chia ra ẩn nấp trong hai dãy núi dài vô tận, vì có hai mạch đế nguyên cực phẩm nên linh khí ở thế giới bên trong nhẫn không gian vô cùng dồi dào, bầu không khí cũng ẩn chứa mùi vị của đế nguyên!

Khi phát hiện ra hai mạch đế nguyên cực phẩm, Diệp Quân mừng như điên, trước mắt, điều này đối với hắn mà nói thì thật sự rất quan trọng.

Có những đế nguyên cực phẩm và mạch đế nguyên cực phẩm này, hắn có thể làm được rất nhiều điều.

Đương nhiên, điều này cũng khiến hắn hiểu rằng, thân phận của vị Ung Chủ kia ở nền văn minh Toại Minh tuyệt đối không hề đơn giản, vì đối với hắn, những thứ như mạch đế nguyên cực phẩm dù ở Cựu Thổ cũng là thứ vô cùng hiếm hoi, vậy mà Ung Chủ lại có tận hai mạch...

Nhẫn không gian của lão già áo đen cũng có không ít đồ, trong đó cũng có hơn hai ngàn luồng đế nguyên cực phẩm, ngoài ra còn có ba món thần vật cấp đế binh!

Nhìn hai chiếc nhẫn không gian trước mắt, Diệp Quân không khỏi cảm thán.

Béo bở quá!

Bây giờ đã có tài nguyên, chỉ còn thiếu thời gian!

Thời gian!

Diệp Quân dần trở nên căng thẳng, hắn biết, nền văn minh Toại Minh tuyệt đối sẽ không cho hắn quá nhiều thời gian.

Diệp Quân suy nghĩ một lát, sau đó hắn lập tức đưa hai mạch đế nguyên cực phẩm kia vào trong Tiểu Tháp, vừa mới chuyển vào, tốc độ tăng trưởng của linh khí bên trong Tiểu Tháp đột nhiên có thể thấy được bằng mắt thường.

Diệp Quân lập tức triệu tập hai trăm vị kiếm tu cực phẩm đến, bây giờ, trong hai trăm vị kiếm tu đã có một trăm ba mươi bảy vị đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế, ngoài ra thông qua việc rèn luyện chiến tướng đồng đen, chiến lực của bọn họ cũng đã tăng lên không biết bao nhiêu lần.

Có thể nói, bọn họ bây giờ ra ngoài hoàn toàn có thể nghiền nát toàn bộ Thập Hoang và cấm địa Cổ Hoang.

Phải biết rằng, bọn họ đã khổ tu mấy trăm năm bên trong Tiểu Tháp!

Diệp Quân không dong dài nữa, phất tay áo lên, một trăm ba mươi bảy luồng đế nguyên xuất hiện trước mặt những kiếm tu đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế, khi thấy đế nguyên, những kiếm tu kia đều ngẩn ra.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Từ bây giờ trở đi, các người toàn lực cố gắng lên Kiếm Đế!

Cố gắng lên Kiếm Đế!

Nghe Diệp Quân nói vậy, những kiếm tu đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế đều dâng trào nhiệt huyết, một lát sau, tất cả mọi người đồng loạt quỳ trước Diệp Quân, kích động nói.

“Đa tạ Quân Đế.”

Bọn họ đương nhiên rất biết ơn Diệp Quân, không có Diệp Quân, bọn họ muốn đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế phải tốn không biết bao nhiêu năm!

Bây giờ, Diệp Quân trả lại đế nguyên cho bọn họ để giúp bọn họ đạt tới Kiếm Đế, điều này là điều bọn họ không dám mơ tới.

Diệp Quân nói: “Chư vị, không bao lâu sau có thể sẽ có một trận chiến khốc liệt, vì vậy, đến lúc đó, ta cần chư vị giúp đỡ.”

Tất cả kiếm tu đồng thanh nói: “Nguyện tử chiến vì Quân Đế!”

Diệp Quân cười gật đầu: “Tiếp tục tu luyện!”

Hai trăm kiếm tu hành lễ, sau đó hóa thành từng luồng kiếm quang tiến vào hư không, tiếp tục tu luyện.

Diệp Quân nhìn khoảng hư không, lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi không sợ bọn họ trở mặt sau khi đạt tới Đại Đế sao?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ai dám?”

Nói xong, hắn xoay người tới trước mặt hai trăm bức thần vệ đồng đen, hai trăm bức thần vệ đồng đen này đều đã bị Tiểu Hồn trấn áp, điều bây giờ hắn muốn làm chính là không chế bọn họ!

Hắn đã thử nhưng bí pháp dùng để điều khiển thần vệ đồng đen bên trong di tích nền văn minh Toại Minh hoàn toàn không dùng được, nhưng điều này không làm khó được hắn, hắn niệm trong đầu: “Tiểu Hồn!”

Rất nhanh, linh hồn ký ức của Ung Đế bị Tiểu Hồn hấp thu bắt đầu tiến vào trong đầu hắn.

Tiểu Hồn có thể lấy được ký ức, nhưng đáng tiếc, ký ức này không được trọn vẹn.

Một lát sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, hắn đã hiểu sơ sơ về nền văn minh Toại Minh, nhưng cũng không nhiều, ký ức này khá lẻ tẻ, nhưng cũng may, hắn có thể lấy được cách để điều khiển những thần tướng đồng đen từ trong đó.

Hắn bắt đầu niệm chú, những thần tướng đồng đen kia bắt đầu rung lên, rất nhanh, tất cả thần vệ đồng đen đồng loạt quỳ xuống trước mặt hắn.

Thấy cảnh này, khóe miệng Diệp Quân nhếch lên, những thần tướng đồng đen này quả thận không tầm thường, dù tới Cựu Thổ cũng rất có lợi, vì cảnh giới của bọn họ đã bị trấn áp khi tới đây.

Như nghĩ ra điều gì đó, Diệp Quân đột nhiên nói: “Yểm Nhật.”

Một luồng kiếm quang rơi xuống bên người Diệp Quân.

Diệp Quân xòe lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn không gian rơi xuống trước mặt Yểm Nhật: “Đưa tới cho đám người đại ca ta, có một luồng đế nguyên trong đó là của ngươi.”

Yểm Nhật mừng như điên, nhận lấy nhẫn không gian, hành lễ: “Tuân lệnh!”

Nói xong, y hóa thành một luồng kiếm quang rồi biến mất.

Diệp Quân nhìn những thần tướng đồng đen ở đằng xa, nheo mắt lại, không biết đang nghĩ cái gì.

Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi lại có âm mưu gì?”

Diệp Quân cười một tiếng, không nói gì.

Tiểu Tháp nói: "Nói cho Tháp gia đi, gần đây Tháp gia đọc rất nhiều sách, nên não đang hơi mệt.”

Diệp Quân nói: “Tháp gia, ngươi nói xem, nền văn minh Toại Minh sẽ làm thế nào để đối phó với ta?”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ý ngươi là?”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Hy vọng lần này bọn họ sẽ kiên quyết!”

“Mẹ kiếp!”

Tiểu Tháp hưng phấn nói: “Ta hiểu ý của ngươi rồi, tiểu tử xấu xa.”

Trong một tinh không, tinh hà vốn yên tĩnh đột nhiên rung chuyển, một lát sau, thời không bị nứt ra một chỗ, tiếp đó, một người đàn ông chậm rãi bước ra, người đàn ông mặc áo đen, tóc dài xõa xuống, trông rất hoang dã và lạnh lùng.

Bên cạnh gã có một người đàn ông mặc giáp trắng đi cùng, tay người đàn ông cầm thanh giáo dài, vẻ mặt lạnh lùng, trên người tỏa ra ý muốn giết người lạnh lẽo.

Phía sau hai người bọn họ có trăm tên thần vệ đồng vàng cầm thanh giáo dài!

Người đàn ông áo đen dẫn đầu từ từ nhắm mắt lại: “Không hổ là quan chấp hành đứng đầu mạnh nhất nền văn minh Toại Minh ta từ trước tới giờ, dù ta có chống cự thế nào cũng không thể nào chống lại phong ấn thần bí kia.”

Bi đại nhân!

Ánh mắt của người đàn ông giáp trắng hơi dao động, có tôn kính cũng có phần kiêng dè.

Người đàn ông áo đen đột nhiên nhìn xuống tinh vực phía dưới: “Bạch Khâm, theo ngươi, chúng ta nên đối phó với vị kiếm tu kia thế nào đây?”

Người đàn ông giáp trắng nói: “Theo ý của đại nhân.”

Người đàn ông áo đen nhìn tinh vực phía dưới, bình tĩnh nói: “Vậy thì tàn sát cả vực đi.”