Đúng vào lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền tới tiếng vỗ tay. Ngay sau đó, một người đàn ông chậm rãi bước ra, người đàn ông mặc trường bào màu bạc, khuôn mặt tươi cười: “Thực lực của huynh đài thật tốt, chỉ cần một kiếm mà đã có thể giết chết được đối thủ ở cùng cảnh giới. Lợi hại, lợi hai.”
Diệp Quân nhìn người đàn ông, người đàn ông cười nói: “Tại hạ là Mục Huyền Hư, là người của nền văn minh Cựu Thổ.”
Mục Huyền Hư!
Dứt lời, xung quanh lập tức vang lên từng âm thanh khiếp sợ.
Một trong ba cao thủ kiệt xuất của Cựu Thổ!
Ba cao thủ kiệt xuất của Cựu Thổ lần lượt là Lý Nhược Xuyên của nền văn minh Vĩnh Sinh, Mục Huyền Hư của nền văn minh Cựu Thổ và Tùy U của nền văn minh Toại Minh.
Ba người này chính là những người yêu nghiệt nhất trong thế hệ thanh niên ngày nay của ba nền văn minh lớn của Cựu Thổ.
Diệp Quân quan sát người đàn ông trước mặt một chút, hơi kinh ngạc. Bởi vì hắn không cảm nhận được cảnh giới của đối phương. Hắn nhìn qua thi thể ở trên mặt đất rồi sau đó lại nhìn người đàn ông: “Người của ngươi à?”
Mục Huyền Hư lắc đầu: “Gã là người của Cựu Thổ, nhưng không phải là người của ta. Người của ta sẽ không ngu dốt như vậy đâu, ngay cả chiêu trò gây chia rẻ đơn giản như vậy cũng không nhìn ra.”
Diệp Quân bật cười, chỉ số thông minh của người Cựu Thổ thật khiến hắn hơi bất ngờ.
Mục Huyền Hư cười nói: “Vị huynh đài này, hay là chúng ta cùng đi uống một chén?”
Diệp Quân gật đầu: “Được.”
Mục Huyền Hư nói: “Mời.”
Chẳng bao lâu, hai người đã đến một quán rượu sang trọng.
Sau khi ngồi xuống, Mục Huyền Hư hỏi: “Diệp huynh, huynh đến từ vũ trụ bên dưới à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy.”
Mục Huyền Hư lại hỏi: “Ta nghe nói, nền văn minh Toại Minh đã từng phát động “Đạo Chiếu” với huynh, nhưng huynh đã dùng thực lực của mình để chống đỡ lại đúng không?”
Diệp Quân khiêm tốn đáp: “Chỉ là may mắn mà thôi.”
Mục Huyền Hư cười nói: “Diệp huynh quá khiêm tốn rồi, có thể dùng thực lực ở cảnh giới Đại Đế chống lại Đạo Chiếu… Phải nói rằng, thực sự là bất khả chiến bại… Mới đầu ta cũng không tin, nhưng ban nãy nhìn thấy Diệp huynh rút kiếm ra thì ta đã tin rồi.”
Diệp Quân mỉm cười, rồi nói: “Mục huynh tới đây tìm ta, hẳn là có chuyện gì phải không?”
Mục Huyền Hư gật đầu, sau đó nghiêm mặt nói: “Diệp huynh, vốn là nền văn minh Cựu Thổ bọn ta chỉ vô tình can dự vào việc giữa huynh và nền văn minh Toại Minh. Nhưng, bọn ta lại không ngờ nền văn minh Toại Minh lại giở thủ đoạn hèn hạ như vậy, muốn cố ý khơi dậy sự mâu thuẫn giữa nền văn minh Cựu Thổ bọn ta và huynh…”
Dứt lời, khuôn mặt y trong nháy mắt trở lên lạnh lẽo, tức giận nói: “Thật đáng chết! Thực sự quá đáng chết!”
Diệp Quân hỏi: “Vậy Hách Nhi cô nương là người của nền văn minh Toại Minh sao?”
Mục Huyền Hư gật đầu: “Đúng vậy, thân phận của người này ở nền văn minh Cựu Thổ bọn ta cũng không thấp. Hơn nữa, người theo đuổi cũng rất nhiều, không ngờ cô ta lại đi nương nhờ nền văn minh Toại Minh… Bây giờ bọn ta đã nhốt cô ta lại rồi. Đợi sau khi nhận tội, chúng ta nhất định sẽ đến nền văn minh Toại Minh để yêu cầu một lời giải thích.”
Diệp Quân liếc nhìn Mục Huyền Hư, khẽ cười nói: “Thành thật mà nói, trước đó ta cũng khá lo lắng, bây giờ xem xa, sự lo lắng của ta lại là dư thừa rồi.”
Mục Huyền Hư cười hỏi: “Diệp huynh lo lắng nền văn minh Cựu Thổ bọn ta bị nền văn minh Toại Minh lợi dụng, sau đó đổ máu với Diệp huynh?”
Diệp Quân đáp: “Đúng vậy, nhưng bây giờ xem ra, là ta đã đánh giá thấp các người rồi.”
“Ha ha!”
Mục Huyền Hư bật cười: “Diệp huynh, nền văn minh Cựu Thổ bọn ta có thể tồn tại nhiều năm như vậy, làm sao có thể dễ dàng trúng phải gian kế của kẻ khác chứ? Thực không dám giấu, khi nền văn minh Toại Minh nhắm vào Diệp huynh, bọn ta đã điều tra Diệp huynh rồi. Vì vậy, khi Diệp huynh vừa đến Cựu Thổ, bọn ta đã bắt đầu chú ý đến huynh. Chỉ là không thể ngờ được nền văn minh Toại Minh lại giở thủ đoạn hèn hạ như vậy, sử dụng thủ đoạn độc ác, càng không ngờ Hách Nhi lại là người của bọn chúng…”
Diệp Quân có phần tò mò hỏi: “Mục huynh, không phải ba nền văn minh của các người là mối quan hệ liên minh sao?”
Mục Huyền Hư cười đáp: “Vốn dĩ là những nền văn minh khác nhau, thì liên minh này làm sao có thể vững chắc được chứ? Chỉ là bởi vì có một vài nguyên nhân đặc biệt, do vậy, thể diện của bọn họ cũng có thể cho qua được, không phát sinh xung đột gì lớn. Nhưng sau lưng… giống như lần này, nếu như Hách Nhi kia không chịu nhận tội, vậy bọn ta cũng không thể làm gì được nền văn minh Toại Minh…”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi.”
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Cũng may, nền văn minh Cựu Thổ này đủ thông minh, nếu không tiểu tử ngươi thực sự lại phải trải qua ngày tháng bị bầm dập rồi.”
Diệp Quân mỉm cười, không nói gì.
Mục Huyền Hư bỗng nhiên thấp giọng xuống: “Diệp huynh, huynh có biết Toại Cổ Kim không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không biết.”
Sắc mặt Mục Huyền Hư nghiêm trọng nói: “Người phụ nữ này chính là quan cố vấn đứng đầu của nền văn minh Toại Minh. Lần này chắc hẳn là do mưu kế của cô ta, mà cô ta nhất định sẽ không chịu để yên như vậy đâu. Do đó, huynh phải tuyệt đối cẩn thận.”
Toại Cổ Kim!
Diệp Quân gật đầu, trong lòng âm thầm ghi nhớ cái tên này.
Mục Huyền Hư bỗng nhiên nói: “Diệp huynh, nền văn minh Toại Minh sao lại muốn nhắm vào huynh vậy? Phải biết rằng, thần vật giống như Đạo Chiếu, chỉ dùng trong cuộc đại chiến giữa các nền văn minh… Trước nay chưa từng được sử dụng để nhắm vào con người.”
Diệp Quân lắc đầu cười: “Nói ra thì rất dài!”
Thấy Diệp Quân không nói, Mục Huyền Hư cũng không hỏi lại.
Một lát sau, Mục Huyền Hư hỏi: “Diệp huynh, sau này huynh có dự định gì?”
Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Chỉ có thể đi một bước, tính một bước vậy.”
Mục Huyền Hư cười nói: “Diệp huynh còn trẻ như vậy mà thực lực đã đáng sợ như vậy rồi. Vừa hay nền văn minh Cựu Thổ ta đang chiêu mộ nhân tài. Diệp huynh có hứng thú gia nhập vào nền văn minh Cựu Thổ bọn ta không? Chỉ cần huynh đồng ý gia nhập thì tài nguyên tu luyện, phụ nữ, thiếu phụ, phụ nữ trưởng thành, dễ thương, hay trong trắng thuần khiết, muốn cái gì có cái đó.”