Ngay lúc sắp đi vào tinh cầu kia, Mục Huyền Hư đột nhiên xòe tay ra, hai lá bùa chậm rãi bay lên khỏi tay y.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: "Đây là?"
Mục Huyền Hư cười nói: "Người nào đi vào cùng phải báo danh, số lần đi vào của mỗi người đều có hạn, ví như ta, một năm chỉ có thể đi vào hai lần..."
Diệp Quân trầm giọng nói: "Vậy chẳng phải Mục huynh đã đưa cơ hội còn lại cho ta rồi sao?"
Mục Huyền Hư khẽ gật đầu: "Ừ, nhưng huynh đừng nghĩ nhiều, vốn dĩ một năm ta cũng chỉ có thể đi vào một lần thôi..."
Vẻ mặt Diệp Quân hơi phức tạp: "Mục huynh, ta nhiều lần nhận ân tình của huynh, chuyện này..."
Mục Huyền Hư cười nói: "Chút chuyện nhỏ thôi mà, không có gì là ân tình cả, đi thôi".
Nói rồi y dẫn đầu đi vào tinh cầu tối tăm kia.
Trĩ Kỳ theo sát phía sau.
Diệp Quân nhìn hai người, sau đó cũng đi theo.
Chẳng mấy chốc, ba người đã đi đến trên một đỉnh núi, đưa mắt nhìn ra thì đâu đâu cũng là các dãy núi liên miên không dứt, mà trên đỉnh các ngọn núi đều có từng vòng mây xám xịt xoáy lên cao, trông vô cùng ngột ngạt.
Diệp Quân nhìn về phía Mục Huyền Hư, vẻ mặt của cả hai người đều có chút nghiêm nghị.
Diệp Quân hiếu kỳ nói: "Di tích ở trong vòng xoáy kia à?"
Mục Huyền Hư nói: "Diệp huynh có điều không biết, cả tinh cầu này đều là di tích, có điều ngoài trừ vòng xoáy này, các khu vực bên ngoài đã được ba nền văn minh lớn chúng ta thăm dò xong hết. Hiện tại chỉ còn vòng xoáy đó thôi, dựa theo chúng ta điều tra được thì bên trong vòng xoáy này là một tông môn siêu cấp, mà tông môn đó e là người đứng đầu của nền văn minh Tiên Phủ này".
Diệp Quân nhìn về phía vòng xoáy kia, khi hắn quét thần thức đến gần vòng xoáy đó lại bị một sức mạnh thần bí ngăn cản, căn bản không thể dò vào trong được.
Diệp Quân hơi kinh ngạc, Mục Huyền Hư nói: "Bên trong không hề đơn giản, bởi vì ba nền văn minh lớn có quy định, chỉ có người đạt đến cảnh giới Tiên Đế mới được tiến vào bên trong, tuy Diệp huynh không phải Tiên Đế nhưng thực lực của huynh đã hoàn toàn xứng tầm với Tiên Đế..."
Trĩ Kỳ đột nhiên nói: "Đi thôi".
Nói rồi gã lập tức hóa thành một luồng sáng bay về phía vòng xoáy đen kia.
Mục Huyền Hư nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân đang định đi theo thì Mục Huyền Hư đột nhiên xòe tay, một chiếc nhẫn không gian xuất hiện, y đưa cho Diệp Quân: "Trước khi vào huynh mặc giáp này đi".
Diệp Quân nhìn trong nhẫn không gian, lập tức hơi kinh ngạc: "Là cơ giáp cấp Tiên".
Mục Huyền Hư cười nói: "Đúng thế".
Diệp Quân đang định từ chối thì Mục Huyền Hư đã nói: "Bên trong vòng xoáy này có sức mạnh thần bí trấn áp, mà cơ giáp cấp Tiên có thể miễn dịch được sự trấn áp đó, bởi vì nó thuộc công nghệ cao, không phải như văn minh Võ Đạo kia, cho huynh mượn đó".
Nghe vậy, Diệp Quân cũng không từ chối nữa, hắn nhận lấy cơ giáp cấp Tiên, đang định xuyên vào thì Mục Huyền Hư đột nhiên nói: "Đi, vào trong đó rồi mặc".
Nói rồi, y lập tức kéo hắn rời đi.
Chẳng mấy chốc, cả hai đã đến bên ngoài vòng xoáy, Diệp Quân nhìn vào phía sâu trong vòng xoáy, nơi đó đang có một luồng sức mạnh thần bí đang không ngừng dâng trào.
Mục Huyền Hư nói: "Diệp huynh, mặc vào đi".
Diệp Quân gật đầu, hắn búng tay một cái, cơ giáp cấp Tiên lập tức xuất hiện trong tay hắn, nhưng hắn lại không biết mặc thế nào nên đành quay lại nhìn Mục Huyền Hư, Mục Huyền Hư cười nói: "Quên, ta phải cắt đứt liên hệ tinh thần giữa ta và nó trước đã".
Nói rồi, y nhắm hai mắt lại, chẳng mấy chốc cơ giáp cấp Tiên này đã rung lên, chỉ thoáng chốc, bên trong như thể bị rút mất năng lượng gì đó. Lúc này, Mục Huyền Hư cười nói: "Được rồi, huynh chỉ cần nhỏ một giọt máu trước ngực giáp là xong".
Diệp Quân gật gật đầu, hắn lại búng tay, một giọt máu rơi lên trước ngực giáp, trong phút chốc, cơ giáp lập tức hóa thành một vệt sáng bay vào giữa trán Diệp Quân.
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã cảm giác được trong thức hải của mình đã có thêm một cơ giáp bản thu nhỏ.
Diệp Quân hơi suy nghĩ, cơ giáp lập tức xuất hiện trên người hắn, tựa như mọc ra từ da thịt.