Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5689: Cô ta chưa dùng toàn lực



Diệp Quân lại trở về tế đàn Thần Võ tiếp tục tu luyện, dốc sức tu luyện.

Phạn Chiêu Đế xuất hiện!

Hơn nữa còn mạnh hơn khi trước rất nhiều!

Áp lực quá lớn.

Vì để tiết kiệm thời gian, hắn quyết định đem tế đàn Thần Võ vào trong Tiểu Tháp để tu luyện luôn, nhận được sự đồng ý của Toại Cổ Kim là hắn làm ngay.

Trong hư không, Diệp Quân xếp bằng trên mặt đất, kiếm Thanh Huyên trôi nổi ở trước mặt hắn.

Diệp Quân nói: "Tiểu Hồn, ngươi có ý kiến gì à?"

Tiểu Hồn trầm giọng nói: "Tiểu chủ, sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế đã không còn giống như trước nữa, cô ta chắc hẳn đã hấp thụ vô số vô số ác niệm... Bây giờ cô ta đã sâu không lường được".

Diệp Quân gật gật đầu.

Lúc trước giao thủ với Phạn Chiêu Đế hắn đã cảm nhận được sự đáng sợ đó rồi.

Tiểu Hồn lại nói: "Tiểu chủ, nếu ngươi vận dụng sức mạnh tín ngưỡng của hiện tại thì có lẽ có thể chống lại được cô ta".

Sức mạnh tín ngưỡng!

Thật ra hắn còn một lá bài tẩy lớn nhất, đó là sức mạnh tín ngưỡng bây giờ của hắn, sức mạnh đó đang tăng vọt theo từng ngày, người tín ngưỡng hắn mỗi lúc mỗi nhiều, hắn cũng ngày càng mạnh lên, bởi vậy nói đúng ra thì kiếm đạo Trật Tự của hắn cũng đang tăng lên theo từng ngày.

Thêm vào kiếm Thanh Huyên, uy lực kia càng tăng lên gấp bội.

Có điều đó là đòn sát thủ của hắn, trừ khi đến lúc cần liều mạng thì hắn sẽ không lật lá bài này lên.

Tu luyện!

Diệp Quân thôi không nghĩ nữa, hắn hỏi: "Tiểu Hồn, ngươi nói ta có thể thử hợp nhất ba loại huyết mạch được không?"

Tiểu Hồn cả kinh nói: "Hợp nhất?"

Diệp Quân gật đầu.

Tiểu Hồn trầm giọng đáp: "Huyết mạch viêm hoàng thì có thể thử, nhưng huyết mạch phong ma và huyết mạch phàm nhân thì khó đấy?"

Huyết mạch viêm hoàng: "???"

Diệp Quân khẽ nói: "Ta muốn thử xem".

Trong cơ thể hắn có ba loại huyết mạch đến từ những người khác nhau, bình thường thì nước sông không phạm nước giếng, chưa từng thật sự dung hợp với nhau.

Nhưng hắn biết nếu chúng có thể dung hợp lại thì sẽ vô cùng kinh khủng.

Diệp Quân bắt tay đầu tiên với huyết mạch phong ma, từ lần trước khi hắn lựa chọn không mâu thuẫn với huyết mạch phong ma thì bây giờ bọn họ đã khá là thân thiết với nhau.

Mà bây giờ điều hắn muốn làm thử kết hợp hai loại huyết mạch trước!

Bởi vì trong thời gian ngắn, hắn không thể cùng lúc nâng cao huyết mạch phong ma và huyết mạch phàm nhân được, bởi vậy chỉ có thể đi đường khác, đó là cho hai huyết thống này cùng dung hợp, rồi thay đổi về chất.

Khoảng thời gian sau đó, Diệp Quân mỗi ngày ngoại trừ điên cuồng chiến đấu với những tổ tiên của nền văn minh Toại Minh, thì còn làm công tác tư tưởng cho hai loại huyết mạch.

...

Cố Vấn Các.

Toại Cổ Kim ngồi ở trong, trước mặt cô ta là một chiếc ấn bằng đồng, đó là ấn của chủ chung vũ trụ.

Lúc này, một bóng mờ xuất hiện cách cô ta không xa, bóng mờ đó chậm rãi quỳ xuống: "Các chủ, thực lực của người phụ nữ kia quá mạnh, người của chúng ta không thể theo dõi được cô ta..."

Toại Cổ Kim nói: "Không phải lỗi của các ngươi".

Bóng mờ kia lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Toại Cổ Kim gọi: "Thiên".

Vừa dứt lời, một cô gái mặc cơ giáp đã xuất hiện.

Toại Cổ Kim nói: "Thần điện Chủ Chung sắp xuất hiện, các thế lực kia dù là ngoài sáng hay trong tối cũng đều sẽ dần lộ diện, phái hết người của chúng ta ra đi, cấp dưới tùy ngươi sắp xếp".

Cô gái mặc cơ giáp gật đầu: "Đã rõ".

Toại Cổ Kim lại nói: "Đi ra đi".

Dứt lời, hai người đàn ông bỗng xuất hiện trong các.

Nhìn thấy hai người, cô gái mặc cơ giáp hơi ngạc nhiên, hai người này là thủ lĩnh tình báo của văn minh Vĩnh Sinh và văn minh Cựu Thổ.

Sao bọn họ lại xuất hiện ở đây?

Toại Cổ Kim nói: "Từ giờ trở đi, tính báo của ba nền văn minh Cựu Thổ, Vĩnh Sinh và Toại Minh sẽ cùng chia sẽ chung với nhau, cho đến khi cuộc chiến tranh giành Đại Đạo kết thúc".

Nói rồi, cô ta nhìn cô gái mặc cơ giáp: "Bọn họ sẽ bàn bạc với ngươi, phương diện tình báo cho ngươi toàn quyền phụ trách, ta chỉ có một yêu cầu, đó là giám thị toàn bộ vũ trụ, bất kỳ thế lực nào mới xuất hiện hoặc xuất hiện lại đều phải tra cho rõ tất cả nội tình của họ cho ta".

Cô gái mặc cơ giáp thi lễ: "Tuân lệnh".

Toại Cổ Kim nói: "Lui xuống đi".

Cô gái mặc cơ giáp chắp tay rồi sau đó yên lặng lui xuống, hai người còn lại cũng thi lễ trịnh trọng với Toại Cổ Kim, sau đó rời đi.

Toại Cổ Kim chậm rãi nhắm hai mắt lại: "U".

Vừa nói xong, lại có một cái bóng nhẹ nhàng đi vào, chiếc bóng dần ngưng tụ thành một cô gái mặc áo bào đen, trong tay cô ta còn cầm một thanh trường kiếm có vỏ.

Toại Cổ Kim: "Nói".

Cô gái thấp giọng nói nhỏ, Toại Cổ Kim nghe một lúc thì dần nhíu mày lại, càng về sau, ánh mắt cô ta càng trở nên lạnh lẽo: "Quả nhiên vẫn chưa hết hi vọng".

Cô gái áo bào đen cầm trường kiếm không nói gì.

Toại Cổ Kim đột nhiên nhìn cô ta: "Từng giao thủ với Phạn Chiêu Đế rồi à?"

Cô gái áo bào đen gật đầu: "Vâng".

Toại Cổ Kim hỏi: "Thế nào?"

Cô gái áo bào đen đáp: "Phân bốn sáu, ta bốn".

Toại Cổ Kim không nói gì.

Cô gái nói áo bào đen lại nói tiếp: "Cô ta chưa dùng toàn lực".

Nói rồi lại bổ sung thêm: "Ta cũng vậy".

Toại Cổ Kim nói: "Tạm thời cô ta không phải là kẻ địch, không cần nhắm vào cô ta".

Cô gái áo bào đen gật đầu.

Toại Cổ Kim nói: "Lui xuống đi".

Cô gái kia bỗng nói: "Hắn không có năng lực bảo vệ ngươi, lần sau đừng đi theo hắn một mình nữa".

Toại Cổ Kim nhìn về phía cô gái áo bào đen: "Ta bảo ngươi lui".

Cô gái áo bào đen yên lặng không nói nữa, hơi thi lễ rồi lặng lẽ rời đi.

Sau khi cô gái áo bào đen lui đi, Toại Cổ Kim lấy một quyển sách ra, đó là Quan Huyên Pháp. Cô ta cẩn thận lật đọc xem, muốn hiểu hết tất cả luật ở trong này...

Cô ta biết rõ toàn bộ luật pháp của Cựu Thổ, cũng rõ ràng khuyết điểm và ưu điểm của luật pháp Cựu Thổ hơn ai hết, thêm vào việc cô ta đã nằm lòng vô số sách cổ sử, bởi vậy trên thế gian này không có ai thích hợp để thay đổi Quan Huyên Pháp hơn cô ta rồi.