Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5818: Vậy xin đa tạ.”



Tần Vân không nhịn được cả giận nói: “Tại sao không có ai thông báo cho bọn ta biết vậy?”

Tên người hầu kia liếc mắt nhìn ông ta: “Ai biết các người sẽ đợi lâu như vậy chứ?”

Tần Vân vô cùng tức giận, nhưng may mà ông ta vẫn còn lí trí, ông ta biết mình không thể đắc tội với nhà họ Quân, lúc này ông ta chỉ đành cố gắng nuốt cơn giận này xuống, quay đầu nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Chúng ta đi thôi.”

Tần Vân nén giận: “Được.”

Sau khi Diệp Quân và Tần Vân rời khỏi nhà họ Tần, Diệp Quân mới nhẹ giọng nói: “Thật vô lí! Không thể nào chủ nhân bút Đại Đạo còn có cái thực lực thao túng đó…”

Tần Vân chợt nói: “Cậu Diệp, cậu nói gì vậy?”

Diệp Quân đáp: “Ta nói nhà họ Quân tại sao lại đối xử với chúng ta như vậy! Chúng ta không thù không oán gì với bọn họ, vì sao lại sỉ nhục chúng ta như vậy chứ.”

Tần Vân thấp giọng thở dài: “Không phải bọn họ sỉ nhục chúng ta đâu.”

Diệp Quân nhìn Tần Vân, Tần Vân trầm giọng nói: “Bọn họ căn bản không hề để ý đến chúng ta, nói thẳng ra là coi thường chúng ta, nếu Tổng đốc đại nhân tới, gia chủ của nhà họ Quân còn phải ra cửa trước nửa tiếng để nghênh đón…”

Diệp Quân có phần khó hiểu: “Nếu ông ta đã không để ý đến chúng ta thì tại sao còn mời chúng ta tới?”

Tần Vân trầm giọng nói: “Có thể ban đầu ông ta nghĩ dù sao cậu cũng là người bên cạnh Tổng đốc đại nhân… Nhưng sau này có thể là đã nghĩ lại rằng, cậu chỉ là một thị vệ bên cạnh cô ta…”



Diệp Quân khẽ gật đầu: “Hiểu rồi.”

Tần Vân nói: “Cậu Diệp, cậu cũng đừng tức giận, thế đạo này chính là như vậy, lấy thân phận để đối xử xử với người khác…”

Ông ta sợ Diệp Quân trẻ tuổi dễ nóng giận, lỡ như đắc tội với nhà họ Quân, vậy thì không phải là chuyện tốt gì với Diệp Quân, dù sao nhiều nhất Diệp Quân cũng chỉ được coi là thuộc hạ của Tang Hàn, mà nhà họ Quân lại khác, bọn họ là đối tác hợp tác.

Diệp Quân cười nói: “Không có gì đáng để tức giận cả, chúng ta chọn một nơi khác là được.”

Trong lòng Tần Vân thở phào nhẹ nhõm, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Quân, bèn có phần kinh ngạc, phong thái của người thiếu niên trước mặt này không phải là thứ mà người thường có thể so sánh được.

Ông ta cảm nhận được Diệp Quân thực sự không hề tức giận, hay là nói Diệp Quân hoàn toàn không coi trọng nhà họ Quân…

Loại cảm giác này khiến ông ta không khỏi cảm thấy có phần hoang đường.

Hai người đến một quán rượu rồi ngồi xuống, Diệp Quân lấy ra tấm bản đồ, hắn nhìn thoáng qua, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một điểm: “Ông cảm thấy nơi này thế nào?”

Tần Vân nhìn vào vị trí mà ánh mắt Diệp Quân dừng lại, suy nghĩ một lát rồi nói: “Cũng không phải là không được, nhưng vẫn không tốt bằng chỗ của nhà họ Quân.”

Diệp Quân cười nói: “Quả thực không sầm uất bằng nơi đó, nhưng không sao, ta tin rằng sau này nơi mà thư viện được xây dựng lên sẽ trở thành thánh địa của cả Đế Quốc!”

Nghe vậy, Tần Vân nhất thời cả kinh.

Diệp Quân quan sát bản đồ, trong đầu đã có một kế hoạch chi tiết.

Lần này hắn và chủ nhân bút Đại Đạo cạnh tranh công bằng, mà thứ hắn và chủ nhân bút Đại Đạo tranh giành chính là Đại Đạo.

Dĩ nhiên, nếu có thể trực tiếp giết chết đối phương thì đó điều tốt nhất, nhưng điều này căn bản không thực tế, giống như muốn trực tiếp giết chết hắn vậy, hoàn toàn không có khả năng.

Cuộc tranh chấp này rất khó dùng sự sống chết để phân định thắng thua, nếu không thể dùng sự sống chết để phân định thắng thua, vậy thì chỉ có thể dùng Đại Đạo để phân định.

Nhưng hắn rất rõ ràng, nếu hắn muốn có được chỗ đứng ở Đế Quốc thì bắt buộc phải dựa vào Tang Hàn!

Tang Hàn!

Người phụ nữ này cũng không đơn giản, hiện giờ cô ta vẫn luôn đề phòng hắn, hắn cũng rất khó để giành được sự tín nhiệm hoàn toàn của người phụ nữ này, điều hắn có thể làm chính là không ngừng phát triển giá trị của bản thân, để người phụ nữ này cần giá trị của hắn, cuối cùng không thể rời khỏi giá trị của hắn.

Còn nữa, hiện nay Đế Quốc đang giao chiến với nhà họ Thiên nào đó, đây cũng là một nhân tố cực kì không ổn định.

Khó!

Mỗi khi Diệp Quân nghĩ đến những điều này hắn đều cảm thấy thực sự khó khăn, đặc biệt là trong tình huống không có một mối quan hệ nào như bây giờ.

Diệp Quân đột nhiên nhìn Tần Vân: “Lão Tần, xây dựng một tòa thư viện thì cần bao nhiêu tiền?”

Tần Vân cười nói: “Thật ra không tốn bao nhiêu tiền, khoảng chừng một triệu tiên linh tinh là hoàn toàn có thể hoàn thành, cậu yên tâm, ta sẽ thanh toán khoản chi phí này.”

Diệp Quân nói: “Coi như là ta mượn ông.”

Tần Vân vội nói: “Không cần như vậy đâu, chỉ là một triệu tiên linh tinh mà thôi, không đáng để nói mượn đâu, quá xa cách rồi.”

Diệp Quân mỉm cười, không nói thêm gì nữa.

Tần Vân nói: “Nếu Diệp công tử đã xác định, thì ta có thể bắt tay vào làm ngay bây giờ, những chuyện nhỏ nhặt này cứ giao cho ta làm, ta giỏi mấy việc này.”

Diệp Quân gật đầu: “Vậy xin đa tạ.”

Tần Vân mỉm cười, sau đó nói: “Cậu Diệp, vậy chuyện của cháu gái ta…”

Diệp Quân đáp: “Ông bảo cô ấy tới tìm ta, ta sẽ dẫn theo cô ấy, có cơ hội ta sẽ đề cử cô ấy với Tang Hàn đại nhân.”

Hắn tất nhiên biết mục đích thực sự của đối phương là muốn tạo quan hệ với Tang Hàn chứ không phải là hắn, dĩ nhiên đây cũng là điều bình thường, hắn hiểu.

Nghe Diệp Quân nói thẳng ra như vậy, ánh mắt Tần Vân hiện lên một tia phức tạp, thiếu niên này quả thực nhạy bén, nói chuyện với những người như vậy thật bớt phiền phức.

Tần Vân thu hồi lại suy nghĩ: “Buổi tối ta sẽ bảo nó đến gặp cậu.”

Diệp Quân nhìn Tần Vân: “Tối sao?”

Tần Vân khẽ mỉm cười: “Đúng vậy.”

Diệp Quân gật đầu: “Được, sau khi cô ấy tới phủ Tổng đốc thì truyền âm cho ta, ta sẽ ra ngoài đón cô ấy.”

Phủ Tổng đốc không thể so với những nơi khác, người bình thường không vào được.

Tần Vân gật đầu: “Được, bây giờ ta lập tức đi sắp xếp chuyện của thư viện.”

Nói xong, ông ta thanh toán tiền rồi rời khỏi quán rượu.