Hãy Để Em Làm Vợ Cô

Chương 70: Đỡ cho nàng



Sau khi đứng với nhau một lúc ở dãy hành lang, buổi ngoại khóa vẫn tiếp tục và hai người đã có được một gợi ý cho đội của mình.

“Giờ mình có gợi ý rồi, hay mình dọc theo những dãy lớp 10 này xem còn manh mối gì không?”

“Dạ”

Jinna ngoan ngoãn nghe lời Nhã Uyên, nàng vẫn dịu dàng như thế. Vừa đi trong người Jinna có tí men nên ngà ngà say.

“Em ổn không?”

“Em không sao, ba cái bia rượu này em uống được”

“Nhưng tay em đó”

“Không sao đâu, cô yên tâm đi chẳng liên quan gì đến tay em đâu”

Cái tật sỉ gái đúng là không bỏ cơ mà, người ta lo lắng cho cỡ đó mà còn bình thản được như thế là biết ổn rồi.

Cả hai nhanh chóng trở lại điểm xuất phát đợi mọi người vì đã tìm hết những nơi còn lại chẳng có gì, chỉ đợi mọi người trở về và giải các gợi ý đưa ra thôi.

Quỳnh Phương vừa hay đã trở về như họ vì đã tìm được gợi ý như vậy.

“Coi bộ đồng lòng dữ ha”

“Ý trời bảo hợp nhau đấy thôi”

Nàng không phải dạng vừa, cứ cô ta nói ra câu nào thì nàng sẽ đáp trả lại câu đấy không trượt phát nào.

Không khí mọi người đã căng thẳng vì trò chơi giải mật thư, ở đây không khí giữa ba người này cũng căng thẳng nốt.

Do mọi người tới lui khá đông nên sân trường có chút không thoải mái về chỗ ngồi cho lắm, Jinna vì còn bị thương nên không đứng lâu được. Nhã Uyên liền tìm đến chỗ góc cây nhỏ cho cô nhóc này ngồi nghỉ mệt.

“Em đến đây ngồi đi cho mát, khi nào mọi người tìm về đầy đủ rồi mình sang chỗ của nhóm”

“Dạ”

Jinna nghe lời Nhã Uyên cực, cứ nói gì thì nghe đó thôi. Cứ đinh ninh trong đầu và mong mỏi người trong kí ức ấy sẽ là Nhã Uyên.

“Cô nè, cô có thật sự liên quan gì đến em không?”

Nàng chuẩn bị rời đi đã bị Jinna kéo tay lại, có chút mất đà nhưng vẫn không sao và ngồi xuống cạnh Jinna.

“Sao em cứ hỏi như thế vậy?”

“Em cảm giác trong trí nhớ của em hình như có một người em rất yêu, hình bóng ấy giống cô lắm”

“Nhầm lẫn gì thôi, tôi và em chỉ là cô trò mà thôi”

“Em có thật sự ổn không? Khi nảy em uống nhiều lắm đấy”

“Em thật sự không sao mà, cô cứ yên tâm đi”

Nàng nghe được như vậy nàng thích lắm chứ, ít ra người Jinna mong muốn cũng là nàng. Nhưng việc để Jinna nhớ lại hoàn toàn là phụ thuộc vào chính em ấy, cứ bên cạnh rồi làm những gì giống với trước kia có vẻ sẽ tốt hơn nói thẳng ra với em.

Sau 30 phút, mọi người ai nấy đã trở về đội của mình và hai người cũng đến với đội của họ.

“Được rồi giải mật mã thôi, có vẻ nhóm mình đã về trước và thu thập được nhiều gợi ý hơn”

Jinna lanh lợi, cứ sắp xếp các câu hỏi và các hình vẽ lại với nhau đã nhanh chóng giải được mật thư của đội em.

“Xin chúc mừng đội của cô giáo Nhã Uyên và Quỳnh Phương đã giành chiến thắng trong trò chơi này”

“Và các đội vẫn tiếp tục giải đến khi nào ra thì thôi nhé, sau đó chúng ta sẽ dùng tiệc cùng với nhau. Tối đến sẽ đốt lửa trại và những tiết mục nhảy đến từ các lớp”

Nghe thôi là đã thấy hấp dẫn rồi, Quỳnh Phương tiến đến sờ vào mặt Jinna khen gợi không ngừng.

“Em giỏi thật ấy nhóc con, chỉ tí xíu là em đã giải ra rồi”

“Do em đọc sách cũng nhiều với làm việc nhiều nên em biết, cô đừng có làm vậy”

Chẳng hiểu sao Nhã Uyên đụng được bất kì chỗ nào, nhưng đến Quỳnh Phương đụng vào người Jinna thì nó luôn tỏ ra vẻ mặt khó chịu vì không vui.

“Hay tí sang bàn ngồi cùng tôi này”

“Được rồi ạ, em ngồi bên này với bạn em cùng với gvcn của em nữa”

“Cô ta có gì mà em mê dữ vậy?”

Quỳnh Phương bức xúc hỏi thẳng Jinna như thế khiến em có chút đứng hình, không biết có gọi là mê không nhưng ánh mắt dành cho nàng là không bao giờ thay đổi.

“Vì cô ấy xinh đẹp và thân thiện nữa, còn cô cứ hơn thua với cô ấy nên em không thích”

Tính tình thẳng thắn như vậy chắc có người đau lòng lắm, cô ta cũng từ bỏ ý định đấy luôn vì đã nghe những lời thật lòng mà Jinna đã nói ra.

“Vậy không có chuyện gì nữa thì em đi sang với cô của em đây”

Nói xong rời đi ngay lập tức, tìm kiếm nàng trong đám người đông đúc ấy. Không may nơi cạnh nàng đang đứng có một chân trụ dựng cờ của một nhóm khác, nó đã ngã vì mọi người đụng vào và mất phương hướng. Nơi nàng đang đứng cũng là nơi nó sắp ngã xuống đấy, Jinna vừa thấy nàng cũng là lúc cái trụ ấy ngã xuống.

“Cô ơi, coi chừng”

Vừa thét lên vừa nhanh chóng chạy đến đỡ cho nàng một khúc, thành trụ ngã xuống và trúng vào một bên bả vai của Jinna.

“Jinna em có sao không”

Nàng lo lắng quay sang và đỡ cánh vai của Jinna với những giọt nước mắt sắp rơi xuống.

“Em có sao không? Vào phòng y tế với tôi”

Nàng đỡ em vào bên trong với bao ánh mắt ao ước là được đỡ Jinna vào bên trong ấy.

“Cậu xem kìa, đã đẹp gái còn ga lăng như thế cơ”

“Cậu ấy đúng mẫu người mình thích nữa, cô ấy thật may mắn khi có Jinna là học sinh của mình”

Ai nấy cũng cảm thán không ngừng, có một vài người thì tỏ ra ganh ghét và khó chịu. Cứ nghi ngờ hai người này có vấn đề nên cứ theo dõi và sẽ báo lại bên hiệu trưởng sau.

*Để xem cô ta còn bên cạnh Jinna được lâu nữa hay là không?*