Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy

Chương 17: Quyển 2 - Chương 17



An Nguyên Nguyên đi chơi mà tâm cứ bay đi đâu đâu, chuyện bố mẹ nguyên chủ cậu cũng rất lo lắng, bản thân của cậu lo lắng, còn có một phần là của nguyên chủ nữa. An Nguyên Nguyên thẫn thờ, vừa đi vừa đọc lại kịch bản gốc hy vọng kiếm một khe hở, một chút xíu manh mối nhưng không có. Cậu đành đọc đến cái chết của " An Nguyên Nguyên ".

Lúc trước tìm hiểu kịch bản cậu cũng chỉ đọc những đoạn quan trọng mà thôi. Thật ra kịch bản của thế giới này rất nhẹ nhàng, không có quá nhiều tình tiết trả thù âm mưu tham vọng như thế giới trước. Sau khi "An Nguyên Nguyên" chết, mẹ An đã nhờ đến lực lượng cảnh sát quốc tế điều tra vụ việc, bởi vì đây là vụ việc liên quan đến tội phạm quốc tế. Đứa con trai của phạm nhân kia đã trả thù tất cả những phán quan chủ tòa biện hộ, gia đình của những người có mặt trong buổi phán sét hôm đó. Người con này đã trốn đến Trung Hoa, không biết lấy được thông tin từ đâu mà chuyển mục tiêu trả thù từ mẹ An thành "An Nguyên Nguyên". Sau khi tìm ra, người con này phải bồi thường nhưng hắn không có chút gia sản nào, án phạt sau đó hắn nhận được chính là tử hình. Hắn chết, nhưng "An Nguyên Nguyên " cúng không thể sống lại được huống chi là các nạn nhân khác. Mẹ An sau đó đã từ chức, quay về làm giảng viên đại học, bố An cũng như thế, họ chuyển đến sống ở một ngôi nhà dựng ở nơi An Nguyên Nguyên thích đến nhất, An Như Anh trở nên rất trầm lặng, mỗi ngày đều sẽ đi sớm về khuya, ở trong giới hắc đạo bí mật lập nên một hệ thống tình báo cấp quốc tế phối hợp với một vài thế lực lớn ở một số quốc gia. Cô An sau khi được An Như Anh truy vào tay liền ngày ngày đi theo An Như Anh, cũng học được cách bảo vệ, cách suy nghĩ, cách làm việc, cô An vốn đã tinh tế nay càng kỹ càng hơn, phán đoán rất chuẩn xác. Song nữ chủ vẫn không ngừng điều tra lại cái chết của " An Nguyên Nguyên " Nhưng luôn không thu được kết quả, đến cuối cùng cũng không dừng lại. Kịch bản này kết thúc không tốt, rất hụt, end khi mà An Như Anh diệt xong một thế lực chống đối cô, và một tập đoàn nghiên cứu y dược bất hợp pháp. An Như Anh và An Linh đến cuối cùng vẫn không thể kết hôn.

An Như Anh bây giờ chắc đã bắt đầu gây dựng thế lực của riêng mình rồi. Mặc dù mọi chuyện xảy ra sớm hơn dự định nhưng mà sẽ không sai lệch.

"An Nguyên Nguyên" chết cũng là một dấu hỏi trong kịch bản gốc. Mẹ An biết tin con trai mất tích, lúc đó "An Nguyên Nguyên" đã chết rồi. Khi cậu rời đi không có người đi tìm cậu, rất có thể mọi người đã biết cậu ra ngoài nên không nghi ngờ gì, cho đến khi nhận được điện thoại mới bất ngờ như thế. " An Nguyên Nguyên mất tích chưa đến một ngày, người thông báo chính là một người bạn đại học của cha An, hai người vẫn giữ liên lạc cho nên mới nhận ra đây là con trai bạn mình. " An Nguyên Nguyên " được tìm thấy tại bờ một con sông nhỏ cách vườn nhà người bạn kia không xa, trêи người không có giấu vết bị dìm chết, cũng không có dấu vết kháng cự kịch liệt, quần áo có chút lộn xộn, khuôn mặt vẫn cứ ngây thơ thanh thuần như thế, hai mắt nhắm nghiền giống như đang ngủ, chỉ là không hề có hơi thở, làn da đã tái nhợt không có huyết sắc. Kiểm tra máu cúng không phát hiện giấu hiệu của bất cứ loại thuốc gây mê hay gây tê nào. Cho nên không thể lý giải được nguyên nhân cái chết của " An Nguyên Nguyên ". Đến khi bắt được người con kia phát hiện trêи người hắn có dấu một loại thuốc lạ, không thể tìm ra thành phần chính xác của thuốc, là một loại thuốc mới được nghiên cứu ra mà không ai biết. Sau khi tiêm thuốc vào cơ thể chuột thí nghiệm, chưa đầy một phút, chuột lập tức chết mà không có bất kỳ sự giãy sụa đau đớn nào, nhân viên nhanh chóng tìm hiểu mẫu máu của chuột lại kinh ngạc khi không phát hiện ra bất kỳ phần tử thuốc nào trong máu mặc dù quá trình này chưa đến một tiếng. Họ đặt tên thuốc này là TMSM 01 - The mad scientist"s medicine ( thuốc của nhà khoa học điên) vì người con kia không có năng lực tạo ra thứ thuốc này, chỉ có thể lấy được từ người khác. Từ đó nguyên nhân cái chết của " An Nguyên Nguyên " được xác định là do TMSM 01 gây ra. Một cái chết đáng sợ, " An Nguyên Nguyên " chết khi mà bản thân không thể nào ngờ được. Mấu chốt bí ẩn ở đây là người nghiên cứu ra thuốc kia, liệu có quen biết nạn nhân hay không, mực đích chỉ đơn giản là giúp người con báo thù hay là chính hắn muốn báo thù. Nếu là chính hắn thì rốt cuộc mối thù của hắn như thế nào.

An Nguyên Nguyên ngẩn ngơ đi đi, không để ý đến hoàn cảnh xung quanh. Châu Vi Vũ đi sau hết hồn, vội vàng kéo An Nguyên Nguyên đang định bước xuống đường lại.

" Nghĩ cái gì vậy, cậu phải nhìn đường chứ!". Châu Vi Vũ hơi nhíu mi.

An Nguyên Nguyên giật mình dứt ra khỏi dòng suy nghĩ. Vừa nãy cậu chí tâm quá suýt chút nữa thì tự tử luôn rồi. " Cảm ơn cậu" An Nguyên Nguyên khẽ cười với Châu Vi Vũ một cái.

" Cậu đi sau tôi đi" Châu Vi Vũ cầm tay An Nguyên Nguyên đi về phía trước, An Nguyên Nguyên ngoan ngoãn cúi đầu theo sau. Bàn tay truyền đến nhiệt độ ấm áp, Châu Vi Vũ thích đến không nỡ buông ra, chỉ là trong lòng cái lo lắng lớn hơn cái thích thú này, An An như vậy hắn rất không yên tâm. Tại sao hắn vẫn còn là một học sinh không có năng lực gì chứ, tại sao khi trước hắn không có hứng thú gây dựng tài sản của riêng mình chứ, nếu không đến bây giờ hắn cũng sẽ không cảm thấy vô lực như vậy. Châu Vi Vũ trong lòng khó chịu, suốt quãng đường vẫn không nói một lời.

Đông Kha và Cao Tinh Thần đi đằng sau, chụp a chụp, chụp chụp thật đẹp, lúc về phát đường của Châu Báu cho mọi người. Caption là " Bé An có tâm sự, Châu Vi Vũ cũng lo lắng theo. Mau mau vào đây nào những con người thiếu sự ngọt ngào" hưm hưm...Đông Kha cười biến chất. Cao Tinh Thần nhìn Đông Kha rất chi là lo sợ, có khi nào người này đầu óc có vấn đề hay không, cười nãy giờ chông ghê quá, có nên khuyên Đông Kha đi viện kiểm tra chút không?

___________________

Cả lớp sau khi chụp ảnh chung liền tự do hoạt động, Cao Tinh Thần không biết bị Đông Kha kéo đi đâu rồi. An Nguyên Nguyên và Châu Vi Vũ tự đi chơi, Châu Vi Vũ kéo An Nguyên Nguyên đến thủy cung thủy tinh dạo một chút, tuy là hơi đông người nhưng không gian rất thích hợp để vừa đi vừa suy tư. Tay An Nguyên Nguyên vẫn được Châu Vi Vũ nắm chặt, hắn sợ khi mình bỏ ra An Nguyên Nguyên liền biến mất, hắn không biết sao mình có cảm giác này, nhưng mà làm theo ý muốn như vậy hẳn là không sai.

An Nguyên Nguyên vẫn luôn suy nghĩ không để ý người đằng trước mình đã dừng lại, mặt liền đập vào lưng ngươi ta, mũi đỏ lên rồi huhu " A, sao cậu không đi tiếp vậy?"

" An An, cậu có tâm sự có thể nói với tôi, tôi có thể giúp cậu!"

An Nguyên Nguyên kinh ngạc một chút, lại nhìn Châu Vi Vũ cười nhẹ một cái. " Cảm ơn Vi Vũ, nhưng mà chuyện này cậu không giúp được đâu"

" Tại sao? " Châu Vi Vũ khuôn mặt nghiêm túc trong lòng lại dâng lên nỗi sợ hãi bị từ chối. " Tôi có thể cố hết sức"

" Chuyện gia đình cậu cũng giúp được sao?"

" Tôi..."

An Nguyên Nguyên khẽ thở dài " Châu Vi Vũ, tại sao cậu đối tốt với tôi như vậy? Chúng ta quen nhau mới một tháng"

Châu Vi Vũ giật mình, chẳng lẽ An An phát hiện ra rồi sao, cậu ấy sẽ ghét mình sao, sẽ cho mình một cái tát chửi mình ghê tởm sau đó sẽ bỏ đi và không làm bạn với hắn nữa sao? Chắc là vậy đi, cho nên hắn tuyệt đối không thể nói, tuyệt đối không!

" Sao cậu không nói gì?"

" Đối...đối tốt với cậu là vì cậu là bạn của tôi"

" Cậu đối với Đông Kha và Cao Tinh Thần không như vậy" An Nguyên Nguyên nhìn thẳng vào mắt Châu Vi Vũ.

Đôi mắt ngày thường mang theo tia sáng lấp lánh, mang nét cười đáng yêu bây giờ lại nhìn hắn chằm chằm như vậy, Châu Vi Vũ có chút muốn trốn tránh.

" Là... là bởi vì cậu đối với tôi cảm giác thân thiết hơn"

" Phải không?"

" Phải!" Châu Vi Vũ kiên định.

" Được!" An Nguyên Nguyên cụp mắt quay người " Đây là cậu nói!"

Châu Vi Vũ vào thời khắc An Nguyên Nguyên nói từ được hắn liền hối hận rồi, tại sao lại nói dối, tại sao lại trốn tránh chứ. Hắn thích An Nguyên Nguyên là thật, muốn thân thiết với cậu cũng là thật. Châu Vi Vũ vội vàng bước lên phía trước, kéo lấy tay An Nguyên Nguyên ôm cậu vào lòng.

" Không phải!"

An Nguyên Nguyên im lặng, rất lâu sau Châu Vi Vũ mới nghe thấy An Nguyên Nguyên nói, nói một câu khiến hắn chấn động.

" Vậy là cậu thích tôi sao?"

Châu Vi Vũ toàn thân cứng đờ, khuôn mặt cũng cứng ngắc, chỉ là trái tim bốn ngăn bình thường của hans phản bội hắn, đập bùm bùm.

" Tim cậu đập rất nhanh" An Nguyên Nguyên ngẩng đầu nhìn Châu Vi Vũ.

Châu Vi Vũ cũng nhìn lại cậu, hắn muốn hôn lên đôi môi mềm mại kia, tưởng trừng có thể cắn một cái lập tức sẽ có dòng mật ngọt ngào trào ra. Châu Vi Vũ đưa tay giữ lấy gáy An Nguyên Nguyên cúi đầu hôn xuống. Đây là nụ hôn đầu của hắn tất nhiên là có chút vụng về, mới đầu chỉ có thể tùy ý ɭϊếʍ cắn, lúc sau liền trực tiếp cắn vào lưỡi mình. Ăn đau nhưng Châu Vi Vũ cảm thấy dư vị ngọt ngào vẫn còn đâu đây.

An Nguyên Nguyên bị hôn không phản kháng, chỉ ngửa đầu thuận theo động tác cút Châu Vi Vũ, từ sâu trong tâm hồn có cảm giác dung động nhè nhẹ, cậu biết cái cảm giác quen thuộc này, chính là cảm giác khi cậu và Âu Dương Thụy hôn nhau, không sai được. Bây giờ Châu Vi Vũ cũng mang đến cho cậu cảm giác y hệt, có khi nào Âu Dương Thụy cũng đến thế giới này không. Không đâu, An Nguyên Nguyên khẽ gạt bỏ suy nghĩ này của mình, tính cách của Âu Dương Thụy qua đây chắc chắn không đột biến thành dạng này đâu. Chờ khi Châu Vi Vũ dứt ra, An Nguyên Nguyên mới khẽ mở mắt.

" Cậu không từ chối tôi"

" Nhưng hiện tại tôi không thể yêu cậu được"

" Hiện tại chứ thể tức là tương lai có thể đúng không? Không sao, tôi chờ cậu, chỉ cần là cậu tôi liền tình nguyện chờ đợi cả đời"

" Thật nghiêm túc quá" An Nguyên Nguyên khẽ rướn người, ở trêи mũi Châu Vi Vũ khẽ cọ một cái " Tôi sẽ không để cậu chờ lâu, hứa!"

" Ừ!"

" Cõng tôi đi" An Nguyên Nguyên trở lại tươi cười vui vẻ, nhìn Châu Vi Vũ bắt đầu làm nũng.

Châu Vi Vũ tất nhiên không thể phản kháng, liền đưa lưng cho An Nguyên Nguyên leo lên. Châu Vi Vũ cõng cậu ra ngoài, đoạn đường ngắn như vậy An Nguyên Nguyên liền ngủ say rồi, mấy ngày nay chắc là rất mệt mỏi. Châu Vi Vũ cũng không gọi cậu dậy, cứ để An Nguyên Nguyên ngủ ngon lành, còn Châu Vi Vũ thong dong từng bước đi đến chỗ mọi người tụ tập.

______________________

Tình hình là mấy ngày này sẽ thi nên sẽ không update được nhiều. Mọi người thông cảm nha⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ)ଓ⁾⁾.
— QUẢNG CÁO —