Đá Ngũ Thải Bàn Long nhá, Ngọc Rồng nhá, một thứ quan trọng như vậy, nhất định là phải có điểm cần chú ý rồi!
Hôm nay Mã Vân cố ý đến đây không phải là nhằm vào nó sao?
Nếu không thì chỉ bằng một vụ mua bán nhỏ sáu trăm triệu mà thôi, chẳng lẽ đáng giá khiến hắn đi máy bay tới đây một chuyến?
Đùa bố à?
- Ngọc Rồng xác thực là cần có chú ý. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu cười nói: - Có Ngọc Rồng thì nhất định cần có rồng canh giữ. Lúc trước tôi đã nói rồi, tảng đá Ngũ Thải Bàn Long kia cực kỳ đặc thù, đặt ở đó có thể khống chế linh khí, nhưng thật ra còn có một điều kiện, chính là phải có rồng thì mới có thể khống chế được đá Ngũ Thải Bàn Long!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6! +6! +6! Đến từ Mã Vân!”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Woa ha ha ha ha ha ha ha!
Sướng! Đậu má không ngờ anh mày cũng có ngày chém gió trước mặt bố Mã Vân!
Anh mày có thể chém gió vụ này cả đời!
- Trương lão sư. – Mã Vân ngẫm nghĩ rồi nói: - Tôi hiểu cái Ngọc rồng đó, trên đá Ngũ Thải còn có rồng, đúng là tôi đã thấy rồi, cực kỳ cực kỳ đẹp đẽ. Nhưng mà rồng… Phải tìm ở chỗ nào cơ?
- Thật ra cũng đơn giản thôi, tôi phân tích từng chút một cho mọi người nhé. – Trương Tiểu Kiếm nói: - Khu biệt thự này ấy, tôi nói nó đáng giá sáu trăm triệu cũng có đạo lí cả. Đầu tiên, bố cục nhất định phải rộng rãi. Như lời Chu Công nói, ba trăm căn biệt thự lấp lửng trong rừng cây, nếu ở nơi khác nhất định sẽ rất là đẹp đẽ, nhưng ở đây lại không được, không đủ bố cục. Cho nên biệt thự ở đây cần chất lượng mà không cần số lượng, phải xây dựng những căn biệt thự thành một con rồng uống mình mới là lẽ phải! Có câu cửa miệng rất hay, rồng không thể không có đầu, cho nên nhất định phải có một tòa nhà trấn giữ! Một tảng đá Ngũ Thải Bàn Long canh giữ trung cung, đằng sau chính là tòa nhà trấn giữ làm đầu rồng, bảo vệ canh chừng đá Ngũ Thải Bàn Long, thế là hoàn mỹ!
Rồng không thể không có đầu, cần một tòa nhà làm trấn giữ!
Chời địu nghe vào tai đã thấy cao cấp hào phóng lại sang trọng!
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99…”
Cả đám nghe, hít vào một ngụm khí lạnh!
Một tòa nhà trâu bò cỡ đó, vậy thì phải bán bao nhiêu tiền mới đủ?!
Mấy trăm triệu?
- Hay lắm! – Mã Vân lập tức gật đầu: - Lại nói tôi cũng rất có thích văn hóa cổ điển của Thiên triều chúng ta. Tôi có một tòa nhà tứ hợp viện ở Hàng Châu. Trương lão sư xem thử có đủ để đổi căn biệt thự đó không?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tòa nhà tứ hợp viện ở Hàng Châu!
Còn từng có tin tức trên internet nói về nó rồi, nghe bảo là một tòa biệt viện Giang Nam trị giá ước chừng một tỉ!
Muốn đổi biệt thự đó á?
Đùa bố à? Đương nhiên là không đủ rồi!
- Khụ khụ… Mã tổng ngài đừng vội quá thế. – Trương Tiểu Kiếm hắng giọng rồi nói: - Căn biệt thự này á, vấn đề quan trọng không phải là giá cả, mà là ở chỗ chủ nhân của nó, phải có yêu cầu tuyệt đối!
- Oh? Nói tôi nghe thử xem! – Mã Vân lại hiếu kỳ ---- Chẳng lẽ với thân phận của hắn mà còn không thể ở trong đó.
- Chủ nhân của căn biệt thự này, điểm quan trọng không phải là có bao nhiêu tài sản: - Trương Tiểu Kiếm mỉm cười: - Mà là ở chỗ liên quan tới mệnh số và kim mộc thủy hỏa thổ ngày sinh tháng đẻ chủ nhân của nó. Lúc trước chúng ta đã từng nói, rồng không thể không có đầu. Căn biệt thự này chính là đầu rồng của biệt thự cả khu. Tôi nói một câu nịnh hót Mã tổng thế này, ngài có thể xem như là nhân trung chi long đúng không? Nhưng mà ấy, vấn đề mấu chốt lại ở đây, giấu rồng trong rồng là sẽ có vấn đề lớn đấy! Không chỉ không thể kéo dài tuổi thọ, ngược lại sẽ bị giảm thọ nữa cơ!
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99!...”
Cả đám đằng sau nghe mà phục sát đất!
Miệng thằng này quá thần cmn sầu! Nịnh hót vừa đúng… Không chỉ không nhường biệt thự mà còn thuận miệng nịnh một phát, nhìn bố Mã Vân vui vẻ kìa, cười đến mức không thể ngậm mồm lại được…
Hắn cộng Trương Tiểu Kiếm, hai khuôn mặt đặt ở một chỗ…
Bà mịa nó đau mắt quá!!!
- Thế…. – Thực ra thì Tiêu Hồng Nho cũng có ý muốn tặng căn biệt thự đó cho Mã Vân, hai người đã quen biết nhau bao nhiêu năm rồi mà… Nhưng bây giờ nghe Trương Tiểu Kiếm nói vậy, không khỏi do dự, rồi hắn nhìn cục cưng nhà mình: - Chẳng lẽ chỉ có Tâm Tâm mới được?
- Đúng dzồi! – Lúc trước Trương Tiểu Kiếm có xem chứng minh nhân dân của Tiêu Thần Tâm rồi, cộng thêm kỹ năng của hệ thống, lập tức nói: - Năm sinh của Tâm Tâm là năm 2000, trời sinh ngũ hành là kim long, kim sinh thủy là tốt nhất. Ngày sinh của Tâm Tâm lại trùng với tháng mười âm lịch, mệnh thủy, tên rồi thiên cách địa cách cũng đều mệnh thủy, chính là bố cục kim sinh thủy tốt nhất.
“Điểm số khiếp sợ…”
- Thật ra nếu chỉ như vậy thì thôi, nhưng tôi nói con bé có thể ở đó, đương nhiên là còn có nguyên nhân khác nữa. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười nói: - Kim sinh thủy, thủy sinh mộc. Mọi người đừng quên miếng đất ấy là gì. Núi! Rừng cây tươi tốt trên núi, cho nên nếu có Tâm Tâm trấn giữ ở đó, sẽ bù đắp qua lại cho cây cối trên núi. Mộc lại sinh hỏa, tổng cách của Tâm Tâm là 34, trùng hợp chính là hỏa. Đây chính là trung cung trấn hỏa, chính là bố cục đại cát đại lợi. Hỏa lại sinh thổ, địa cách và nhân cách của Tâm Tâm vừa vặn chính là thổ. Cuối cùng, thổ lại sinh kim. Mọi người xem! Trừ Tâm Tâm, còn có ai phù hợp sống trên miếng đất đó nữa?
“Điểm số khiếp sợ +66 đến từ Mã Vân!”
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99…”
Cả đám nghe Trương Tiểu Kiếm nói, mặt đần thối hết cả ra!
Thằng này há mồm cái là nói có sách mách có chứng, hơn nữa nghe vào tai lại rất chi là có cái đạo lí đấy!
Thậm chí, Tô Mai còn cố ý tra xét baidu một chút. Không khác là mấy, lấy họ tên của Tiêu Thần Tâm để phân tích: Tiêu 蕭 19 nét, mộc. Thần 晨 11 nét, kim. Tâm 心 4 nét, kim. Thiên cách – 20 (thủy), nhân cách – 30 (thủy), địa cách – 15 (thổ), ngoại cách – 5 (thổ), tổng cách – 34 (hỏa).
Thật… Thật đúng là siêu phàm!
- Thầy ơi thầy, em thật sự tốt như lời thầy sao? – Tiêu Thần Tâm nghe Trương Tiểu Kiếm nói, hơi ngượng ngùng: - Nói như vậy, căn biệt thự đó được chuẩn bị cho em sao?
- Đó là đương nhiên rồi. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười: - Đầu tiên, vì Tâm Tâm cho nên mới mua được miếng đất này. Em còn nhớ miếng đất đầu tiên là Tứ Tuyệt Hung Địa không? Sau đó em lập tức đòi đổi, nhất định vừa ý miếng đất này. Mà vừa khéo, miếng đất này lại là Tứ Linh Phúc Địa. Có nghĩa là gì? Có nghĩa là “Từ trong sâu xa đã có ý trời”. Miếng đất này, tòa nhà trấn giữ trung cung của nó, trừ em không còn ai khác!
Hắn vừa dứt lời, Mã Vân không khỏi thở dài.
- Haizzz… Lại nói, đúng là tôi sốt ruột quá. – Mã Vân cười nói: - Xem ra đúng như lời Trương lão sư đã nói, từ trong sâu xa đã có ý trời. Vì Tâm Tâm chúng ta mới mua miếng đất đó, lại vì Tâm Tâm mới có đá Ngũ Thải Bàn Long hiện thế, xác thực là có đạo lí. Nhưng lúc nãy Trương lão sư vừa nói song long không ổn, nhưng Tâm Tâm cũng cầm tinh con rồng mà, thế thì phải phá giải bằng cách nào đây?
Hắn nói là phá giải, mà không phải giải thích, tuy rằng chỉ chênh lệch một chữ, nhưng nghe lại có ý nghĩa hoàn toàn khác nahu.
Ý của phá giải là, đầu tiên tôi thừa nhận anh nói đúng, nhưng ở đây còn có vấn đề chưa hiểu lắm.
Mà giải thích thì là, đầu tiên tôi cho rằng lời anh nói có vấn đề, anh phải giải thích rõ ràng cho tôi ngay.
Lệch một chữ, xác thực có thể phản ánh trí tuệ của một người.
- Vấn đề này, thực ra cũng đơn giản thôi. – Nghe Mã Vân nói, Trương Tiểu Kiếm mỉm cười một cách sâu xa khó hiểu, nhìn khắp cả căn phòng, nói: - Bởi vì Tâm Tâm là con gái thôi!