Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 561: Thời gian mở bán là trong năm nay



Dịch: Mink

***

Tại thần quốc Huy Quang, trong đại điện nằm ở giữa trung tâm thủ đô.

Đối với thánh Heins, trận chiến này vốn phải chiến thẳng đẹp đẽ nhưng thất bại đó cũng không khiến gã cảm hành động thiếu suy nghĩ vì tức giận.

Gã là thần ở trên cao, là kẻ nhìn xuống chúng sinh chứ không phải là kẻ núp ở trong đại điện bày mưu hèn kế bẩn để đạt được mục đích.

Dù sao gã cũng đã từng nếm mùi thất bại ở một số nơi khác rồi và hai gia tộc kia cũng không phải là những gia tộc mạnh nhất dưới ánh sáng của thần.

Nhưng không vì thế mà gã bỏ qua chuyện này.

- Hãy cứ để bọn chúng vui vẻ một lúc đi.

Gã hít sâu và nhìn về phía bản đồ rộng lớn ở trước mặt.

Ánh mắt của gã phải đặt ở toàn bộ đại lục mà không phải là vài chiến thắng cục bộ.

Bọn họ cần phải giúp cho ánh sáng của thần chiếu rọi khắp thế gian, bao quát cả khu rừng an bình Ngân Nguyệt kia.

Gần đây một tòa bí cảnh mới đã xuất xưởng.

Chính xác là bí cảnh tu luyện.

Ở nơi đây, không phải chỉ mỗi công hội luyện kim là biết luyện khí.

Thần quốc Huy Quang cũng có một xưởng luyện kim nổi tiếng tên là Duran. Người chủ của nó chính là pháp sư vĩ đại, thánh luyện kim sư Duran.

Sản phẩm của nó đã phủ khắp toàn bộ thế giới và đối tượng phục vụ từ già đến trẻ, từ kẻ yếu cho đến cả thiên tài.

Chính vì thế tuy một số sản phẩm của nó có bao hàm nội dung tuyên dương ánh sáng của thần nhưng người dùng dù có tín ngưỡng hay không thì họ vẫn vui vẻ sử dụng.

Đây chính là cách truyền giáo hiệu quả nhất.



Khác với người chơi ở chi nhánh cũ, người mới như đám tinh linh, kỵ sĩ đều nghĩ đám thích khách là những kẻ mặc áo dạ hành, trốn trong bóng tối như những con chuột nhắt trong cống ngầm.

Bọn chúng là dân mất nước, là tù trốn trại, là những kẻ bị khinh bỉ và chỉ biết đánh lén.




Đương nhiên là từ bé đến lớn bọn họ cũng chưa từng gặp thích khách bao giờ.

Tất cả những gì họ biết về thích khách đều là kiến thức từ những câu chuyện ở quán rượu.

Dù là thế nhưng bọn họ vẫn có ác cảm với đám thích khách.

Chính vì thế mà dù chi nhánh mới đã rất đông khách nhưng rất ít người xem trailer trò chơi mới.

Chỉ vài người tò mò mới ấn vào xem thử.



Ngay khí mọi người đang xem trailer này thì ở trong thần điện tại thành Greyhawk, một cuộc ám sát cũng đang diễn ra.

Lô Sắt dẫn đầu đoàn sứ giả bước vào trong đại điện.

Đám thần quan và tế ti đứng hai bên đang khom mình hành lễ.

- Chào mừng Lô Sắt các hạ.

Trong thực tế đám thích khách cũng ăn mặc rất đơn giản,

Bọn họ đang trốn trong góc của Thần điện.

- Chúng ta thật sự có thể làm được hành động vĩ đại này sao?

Một thanh niên trẻ tuổi vẫn bàng hoàng.

- A! Cơ quan ở đây hơi nhiều, mọi người cẩn thận nhá.



Đoạn này viết về cái trailer này nhé.

Đi dưới bóng đêm, tâm hướng tự do!

Màn hình tối đen, tám chữ này hiện ra và trailer bắt đầu.

Bọn họ nhảy từ trên đỉnh tháp xuống nhưng các nàng lại nhìn thấy trong ánh mắt của bọn họ không hề có bóng tối mà là ánh sáng của tự do.

Đúng thế, bọn họ là thích khách nhưng tín ngưỡng là ánh sáng!

Bọn họ chiến đấu vì tự do. Ánh mắt của họ kiên định, chưa bao giờ cảm thấy mê mang.

- Oa! OMG!



Lô Sắt vừa đi từ từ vào bên trong vừa nói:

- Biết vì sao từ trước đến nay ta không sợ bị ám sát không?

- Lô Sắt các hạ, tòa thành này đã sử dụng trận pháp cấm bay mạnh nhất và thậm chí đám thích khách kia còn không đột nhập được vào đây ấy chứ.

Một lão già mặc áo thần quan nói.






Lúc này Hải Luân và Sắt Kéo đang chăm chú xem trailer.



Trong thần điện, Lô Sắt cầm ly rượu vang đỏ nói:

- Tầm nhìn của các ngươi quá thấp. Trong đại điện này, trận pháp cấm bay, và vô số cạm bẫy tinh vi đến mức mà kể cả ma pháp sư cũng không thể tìm ra hết. Ta dám cam đoan là đám con chuột đó còn không có cơ hội nhìn mặt ta chứ đừng nói là…



Cùng lúc đó Hải Luân và Sắt Kéo vẫn đang đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.



Lô Sắt cười nói:

- Nghe nói đám con chuột chết tiệt, hèn mọn kia đang tuyên dương thất bại vừa rồi của chúng ta. Ta cũng đang muốn dạy bọn chúng cách làm người!

Ngay sau đó, vài tên thích khách đã phải rất vất vả, dùng toàn bộ vốn liếng mới tiến được vào bên trong đại điện.

Đột nhiên bọn họ hoảng sợ:

- Không ổn! Có mai phục!

- Ở đây chỉ có thần thuật và thần lực được sử dụng. Bắt bọn chúng lại đi!

Lô Sắt cười mỉm.



Cuối cùng hai nàng cũng đã xem hết đoạn trailer.

- Vạn vật đều ảo, mọi việc là thật!

Tám chữ này hiện lên.

Hai cô gái giật mình đứng dậy.

Lúc này các nàng đã nhìn thấy một đám thích khách dị loại!

Ít nhất bọn họ khác hoàn toàn so với suy nghĩ trước đó của mọi người.

Đó là thích khách sao?

Tại sao thích khách lại như thế?

Trong đầu hai người lúc này toàn là hình ảnh về những kẻ mặc áo choàng màu trắng trùm đầu, như hùng ưng bay lượn.

Bọn họ giết chóc... Không, đó không phải là giết người mà đó là một loại kỹ xảo nhẹ nhàng, lưu loát như nước chảy mây trôi. Đó là nghệ thuật.

Bọn họ đi lại trong bóng tối, đối kháng với đám người muốn sử dụng thánh vật “Quả táo” để khống chế tư tưởng dân chúng, hạn chế tự do của dân thường.

Các nàng đã không thể tin vào mắt mình vì quá kích động.

Các nàng cảm thấy hoang mang nhưng có lẽ bọn họ là những người ở một thế giới khác, vượt qua thời đại chứ không phải ở đây.

Sắt Kéo đã không thể nhịn được nữa, nàng đứng dậy đi tìm lão bản:

- Lão bản, bao giờ bí cảnh Assasin Creed mới mở?

- A? Chưa biết!

Lão bản ngạc nhiên.

- Khi nào mở bán thì ta sẽ viết lên đó.

Lão bản chỉ vào bảng đen phia sau.

- Cái gì?

Hải Luân cũng cảm thấy khó thở.

Cùng lúc đó, tại mấy chi nhánh cũ.

Tố Thiên Cơ ngồi tê đít trên ghế salon:

- Ngày hôm nay ta đã xem hết tập mới nhất của Thanh Xà Bạch xà rồi, chán quá…

- Sư phụ! Ngài đã xem trailer Assasin creed mới chưa?

Tao Nhã Duyệt Tâm ngồi xuống bên cạnh.

- Đương nhiên là xem rồi!

Tố Thiên Cơ phấn chấn.

Nàng ngồi nghiêm trang lại nói:

- Căn cứ kinh nghiệm ngồi net lâu năm của vi sư, đây chắc chắn là một trò chơi rất hay.

- Không biết Quả táo kia là thứ gì? Tại sao nó có thể khống chế tư tưởng của người khác, đáng sợ!

Tao Nhã nói.

- Việc này…

Tố Thiên Cơ cầm truyền tin ngọc.

- Lão bản, trò chơi mới bao giờ mới mở à!:Giận dữ::Giận dữ:

Phương lão bản liếc nhìn hệ thống.

- Năm nay mở nhé!

- Phụt!