Tuy mới đầu có chút xung đột nhưng quá trình nói chuyện cũng được coi là vui vẻ.
Kỳ phu nhân thấy sắc trời đã chuyển tối, liền cười nói: “Thiếp thân trò chuyện với Châu mục rất vui, tuy mới gặp lần đầu mà như đã quen biết từ lâu, mải mê đến mức quên cả thời gian. Nếu còn rẩy ra thêm nữa chỉ e sẽ khiến Châu mục chậm trễ chuyện chính sự. Nếu như Châu mục không còn việc gì nữa, thiếp thân xin cáo lui”
“Xin phu nhân cứ tự nhiên, hiện nay trong thành bất ổn, nếu như trên đường gặp phải điều gì không hay, ta cũng không có mặt mũi nào để ăn nói với Bá Cao”
Khương Bồng Cơ phái hộ vệ hộ tống Kỳ phu nhân quay về.
“Tên nhóc Hoàng Tung này đúng là may mắn, cưới được người vợ hiền”
Tuệ Quân cất dọn số lễ vật này, ban đầu còn có chút vui vẻ, nhưng sau khi nghe được là do phu nhân của Hoàng Tung tăng, cô lập tức trở nên không vui.
“Vợ hiền ư? Nô lại không thấy vậy, nếu như không phải lang quân rộng lượng, không chấp nhặt với hạng đàn bà dung tục đó thì e là cô ta đã gây ra họa lớn cho Hoàng Quận thủ rồi” Tuệ Quân cau mày: “Ngoài miệng thì nói đến cảm tạ lang quân vì đã cứu chồng mình, nhưng hành động lại không giống vậy. Có ai đến nhà người khác cám ơn lại võ trang đầy đủ như thế kia, mấy tỳ nữ đó trông giống như những người luyện võ, đối phó với một hai tên đàn ông vạm vỡ đều không thành vấn đề”
Khương Bồng Cơ bật cười, đưa tay chọc chọc vào hàng lông mày đang cau tít lại của Tuệ Quân. Thấy cô kêu “a” một cái, đưa tay lên ôm trán, Khương Hồng Cơ mới nói: “Em cũng cảm thấy phu nhân của Hoàng Tung không có chút hiểu biết nào ư?”
“Không tính là lỗ mãng nhưng cũng không đáng để lang quân khen như vậy.”
Tuệ Quân nhớ đến những món đồ kia, đôi lông mày lại càng cau chặt.
Lang quan khác với những cô gái tầm thường, so với những tên đàn ông bình thường còn ưu tú hơn, sao phải dùng đến phấn son trang sức tô điểm?
“Ta thấy em cũng đang ghen lắm đấy” Khương Bồng Cơ bất đắc dĩ cười, lắc đầu: “Chuyện cô ta tặng trang sức phấn son cho ta, người đứng ngoài làm sao mà hiểu được. Đừng quên, đàn ông bây giờ cũng không ít kẻ đánh phấn thoa son, phấn son không chỉ để nữ nhi dùng, đàn ông dùng còn nhiều hơn. Lần này cô ta đến đây tặng quà, nghiêm khắc mà nói thì căn bản không soi mói được lỗi nào, có tiếc thì chỉ tiếc lang quân nhà em là nữ chứ không phải nam, chính vì thế mới xảy ra tranh chấp”
Tuệ Quân hử khẽ một tiếng, trong bụng vẫn cảm thấy bất bình: “Cô ta dám chắc lang quân sẽ không tức giận?”
“Còn không thì sao?” Khương Bồng Cơ nói: “Nếu như ta mắc bẫy, khăng khăng cho rằng cô ta tặng son phấn trang sức là để sỉ nhục ta, thế chẳng phải có nghĩa là ta cũng đang rất để bụng đến thân phận nữ nhi của mình? Nếu không phải thế thì sao phải tức giận vậy. Huống chi, với trào lưu bây giờ thì chuyện đàn ông tặng son phấn cho nhau cũng được coi là chuyện tao nhã, chuyện này đã là gì đâu? Nếu như ta tức giận sẽ càng khiến người ta cười chê mà thôi...”
Cách xử lý như bây giờ là tốt nhất.
“Nó vẫn không thích cô ta” Tuệ Quân nói: “Tức không chịu được!”
“Cô ta là phu nhân của Hoàng Tung đương nhiên sẽ ủng hộ Hoàng Tung vô điều kiện” Khương Hồng Cơ cười cười: “Em là người thân của ta, đương nhiên cũng sẽ ủng hộ ta. Đi thôi, đi thôi. Đi xem xem vị Kỳ phu nhân kia mang đến cái gì nào. Nếu như là thứ vớ vẩn, mấy hôm nữa ta đi tìm Hoàng Tung tính sổ”
Chuyện này nhanh chóng truyền đến tai Phong Chân và Dương Tư.
“Đi sang nhà người khác mà còn đeo đao, rốt cuộc vị Kỳ phu nhân này có lại lịch gì mà lại to gan đến vậy?”
Phong Chân cau mày, nghe được chủ công nhà mình đã xử lý chuyện này một cách vẹn toàn mới âm thầm thở phào một hơi, bắt đầu quay ra hóng hớt.
Dương Tự cẩn thận suy nghĩ, một lát sau mới nói: “Họ Kỳ, chẳng lẽ là nhà họ Kỳ từng có hại vị làm đến chức Thái úy kia?”
Thái úy, chuyển quản lý chuyện võ, lương bổng vạn thạch, kim ấn, tử thụ.*
* Vạn thạch tức mười ngàn thạch gạo, thạch là đơn vị đo ngày xưa, kim ấn là ấn vàng, tử thụ là thắt lưng màu tím.
Nhà họ Kỳ là nhà võ, khi nhà Đại Hạ vẫn còn, từng có hai đời liên tiếp làm Thái úy.
Những năm cuối cùng của Đại Hạ, nhà họ Kỳ bị liên lụy vào cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, sai một ly đi một dặm, suýt nữa bị tân hoàng thanh trừng.
Nhà họ Kỳ quyết đoán tự “cắt đuối” để bảo toàn gia tộc, tuy tổn thất nặng nề nhưng dù gì cũng không rơi vào cảnh tuyệt tử.
Có điều nghe nói hai đời gần đây của nhà họ Kỳ ít con ít cháu, việc truyền thừa hương khói cũng có chút khó khăn.
Phong Chấn thu tay áo lại, thở dài nói: “Ai biết được? Nếu như thật sự là con cháu nhà họ Kỳ thì cô ta làm như vậy cũng không ngạc nhiên”
Dương Tư châm đèn dầu trong phòng khách lên, còn dùng chụp đèn đậy lên hai ngọn đèn trên bàn mình, để tránh lúc xem công văn bị chói quá.
“Hoàng Tung đúng là may mắn...” Dương Tư cầm một cuộn thẻ tre ra: “Đáng tiếc, chủ công nhà chúng ta không thể đi đường tắt này được”
Người khác có thể dùng cách liên hôn để gia tăng thực lực cho bản thân, nhưng chủ công nhà bọn họ vốn dĩ là nữ, muốn làm như vậy chỉ có thể để người khác ở rể.
Ở rể đâu phải là chuyện người bình thường chịu làm? Dù là ở những gia đình bình dân, chỉ cần không đói chết, thì sẽ không dễ đồng ý để ở rể. Tuy rằng chủ công đã làm rất tốt, nhưng thân phận nữ tử vẫn là nhược điểm, thế nên cô cần làm được đến mức tốt nhất mới có thể xóa bỏ được sự bất công này.
Công bằng từ trước đến nay không phải do người ngoài bố thí, chỉ có thể tự mình tranh giành.
Phong Chân vuốt vuốt chòm râu dê vừa mới nuôi của mình.
“Ngài ấy không cần làm thế”
Không cần dựa vào Liễu Xa, cô cũng có thể từ hai bàn tay trắng đi đến hiện tại, hiện giờ khôi phục thân phận, nắm trọn Hoàn Châu, còn có thể khó khăn hơn trước kia được nữa sao?
Ở một nơi khác, Hoàng Tung tình cờ biết được phu nhân nhà mình chuẩn bị quà tạ lễ cho Khương Hồng Cơ, lập tức sợ đến mức hồn vía lên mấy.
“Tặng son phấn... Trang sức sao?”
Hoàng Tung kiềm chế, rồi lại kiềm chế khó khăn lắm mới đè được cơn xúc động muốn chạy ra ngoài xách người về.
“Đây là ý kiến của một mình phu nhân hay là do đám điều nô các ngươi xúi giục?”
Đám hạ nhân nào dám nói là do mình xúi giục:
Cả hậu trạch này đều là thiên hạ của Kỳ phu nhân, không nói đến nam chủ nhân Hoàng Tung, những nô bộc còn lại đều bị quản đến mức không dám bàn tán đến nửa cầu.
“Là quyết định của một mình phu nhân ạ”
Hoàng Tung xẹp xuống như bong bóng xì hơi, dường như cả người đều mềm nhũn.
“Các ngươi lui hết xuống đi” Đang định cho người hầu lui xuống cả, chợt Hoàng Tung nhớ ra điều gì đó lại gọi bọn họ lại: “Phu nhân đi bao lâu rồi?”
“Dạ, khoảng hai canh giờ rồi ạ?”
Hai canh giờ?
Hoàng Tung nhìn bầu trời đang dần dần tối hẳn đi, vẻ mặt thoáng chốc liền sa sầm xuống.
“Bây giờ phu nhân vẫn chưa trở về?”
Người hầu đáp: “Vẫn chưa ạ”
Hoàng Tung lo lắng nói: “Lập tức chuẩn bị ngựa”
Anh ta tin Khương Đồng Cơ, cô là người rộng rãi, anh ta cũng tin phu nhân của mình, tuy tính tình không được tốt lắm, nhưng cũng sẽ không làm điều gì quá đáng... Có điều, nếu như hai người này đụng độ nhau, Hoàng Tung thật sự không biết sẽ xảy ra điều gì.
Phu chăn ngừa vừa mới dắt ngựa ra, Hoàng Tung còn chưa kịp lên ngựa, xe ngựa của Kỳ phu nhân đã chậm rãi dừng lại trước cửa.
“Phu nhân, nàng không sao chứ?” Hoàng Tung vội vàng chạy đến hỏi.
“Ta có thể có chuyện gì được cơ chứ? Vị Liễu Châu mục đó cũng đâu phải là sài lang hổ báo gì, sao có thể ăn được ta”
Kỳ phu nhân lườm anh ta một cái như thể đang giận, gương mặt trẻ trung xinh đẹp hiện lên nét sắc bén.
“Ta...” Sợ hai người hại lẫn nhau đấy, Hoàng Tung vội nuốt ngược câu này vào trong, nói: “Chẳng phải ta đang lo cho phu nhân sao. Tính tình Lan Đình từ xưa đến nay luôn khó dò, vừa nãy ta nghe thấy nàng lại cầm một đống son phấn đến tặng cho cô ấy, ta sợ đến mức toát mồ hôi lạnh
Kỳ phu nhân lườm Hoàng Tung một cái: “Ta cũng đâu có tặng đai kinh nguyệt cho cô ấy, chẳng qua chỉ là chút son phấn thôi mà, cả nam cả nữ đều dùng được, có gì đâu mà kiêng kị. Cô ấy rộng lượng nhận lấy, không chỉ giữ thể diện cho hai bên mà chuyện này truyền ra ngoài còn là việc để người ta ca tụng. Người ngoài biết nhiều lắm cũng chỉ nói một câu đàn bà con gái là ta đây hẹp hòi nhỏ mọn, tán thưởng cô ấy rộng rãi khoan dung khác với phụ nữ tầm thường. Nếu như cả cái này cũng so đo thì có thể thấy được lòng dạ của đối phương như thế nào?
Một người phụ nữ lòng dạ hẹp hòi, cho dù điểm xuất phát hiện tại như thế nào, con đường sau này cũng cực kỳ gian khổ.
Khương Bổng Cơ chỉ cần không ngu ngốc, chắc chắn sẽ không đi sai bước này.
Hoàng Tung bị chặn họng không thốt lên được câu nào.
Tự dưng anh ta cảm thấy hôm nay lửa giận của phu nhân nhà mình có hơi lớn. >