*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quán rượu, tiệm trà, quán cơm, khắp nơi đều nghe được những lời bàn tán không khác nhau bao nhiêu
“Nghe nói ngày mai Kim Lân Các mở cửa hả?” “Cáo thị bên ngoài nói vậy đó.” “Không biết bên trong Kim Lân Các ra sao nhỉ? Rốt cuộc là giống như lời đồn hay chỉ là hữu danh vô thực?”
“Hoàn Châu được Liễu Châu mục xây dựng tốt như vậy, chắc sẽ không phải tùy ý khoác lác chứ? Ngày mai khai trương, ta với người đến xem.”
Có người bàn về Kim Lân Các, có người nói về chuyện thiên hạ, lại có người bàn tán về Khương Bồng Cơ.
Cô có thể quản lý Hoàn Châu trở nên phồn vinh hưng thịnh như vậy, người bên ngoài không thể3chỉ trích điều gì
Tuy vậy, những việc mấy năm nay cô làm, bên ngoài có người khen nhưng cũng có kẻ chế
Nói đến nhiều nhất chính là hai điểm: nâng đỡ người nghèo, hai lòng! Cái trước thì không cần nói, văn thần võ tướng dưới trướng cô trừ Phong Cẩn ra, còn có ai xuất thân từ gia đình quyền quý đâu? Còn về “hai lòng”, chỉ cần nhìn việc có hạ lệnh chiêu hiền, cho xây Kim Lân Các là đủ để nói rõ tất cả
Trong sự mong chờ của mọi người, ngày mùng hai tháng hai, rồng ngẩng đầu*, Kim Lân Các chính thức mở cửa
* Ngày mùng hai tháng hai, rồng ngẩng đầu: Hàng năm, lễ hội truyền thống Rồng ngẩng đầu (Longtaitou) thường được1tổ chức vào ngày 2/2 Âm lịch, đánh dấu sự khởi đầu của mùa xuân cùng những ước vọng về mùa màng tươi tốt của người nông dân Trung Quốc..
Người xưa tin rằng sau ngày này, lượng mưa tăng lên vì Vua rồng mang mưa đã thức dậy từ giấc ngủ mùa đông của mình
Một cụm từ nổi tiếng được phiên âm là “Er yue er, long tai tou”, được người Trung Quốc lưu truyền nghĩa là “Vào ngày thứ hai của tháng hai, con rồng ngẩng đầu lên”.
Nhìn từ bên ngoài, Kim Lân Các không có gì khác so với các dinh thự bình thường, sở hữu lối kiến trúc trước giờ của huyện Tương Dương-đơn giản, tao nhã
Khắp nơi đều có lính gác phía ngoài, ai ai3cũng mắt sắc như hổ, vẻ mặt cương nghị, sau khi vào vị trí liền đứng yên không nhúc nhích
Ba người Uyên Kính, Phong Nhân, Trình Thừa chủ trì nghi thức khánh thành, rót rượu tế thiện xong, tự tay kéo xuống tấm vải đỏ đang treo trên bảng hiệu.
Trên bảng hiệu viết ba chữ lớn “Kim Lân Các”, ba chữ viết mạnh mẽ hữu lực, còn mang theo quý khí.
Văn sĩ bên ngoài bị binh lính ngăn trở, hiện trường yên tĩnh không một tiếng động, vô số cặp mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay đám người Uyên Kính
“Lễ xong, mở cửa!”
Đám người Trình Thừa mũ cao đai rộng, tay áo phất phơ, vẻ mặt nghiêm túc trang trọng
Chỉ nghe “két” một tiếng, cửa lớn Kim Lân3Các mở ra
Lúc này, mấy toán binh lính đi xuyên qua nhóm người, hướng dẫn các văn sĩ tiến vào một cách có trật tự.
“Tại sao hắn được vào mà ta không được vào?” Binh lính phụ trách kiểm tra nói: “Ngài không có lệnh bài, hôm nay không thể vào.”
“Lệnh bài? Lệnh bài gì?” Văn sĩ bị ngăn lại cau mày, tỏ vẻ không nói rõ hắn sẽ không bỏ qua
Binh lính nói: “Mấy ngày trước huyện phủ đã dán thông cáo, ai muốn vào Kim Lân Các phải đăng ký tham gia sát hạch trước, qua được mới có lệnh bài.”
Giấy bây giờ còn rất quý, sách vở càng là ngàn vàng khó có được, ai đảm bảo sẽ không gặp phải những tên trộm sách bất9lương
Đám người Từ Kha điều chỉnh lại yêu cầu bước vào cửa Kim Lân Các một chút
Kiểm tra tài văn chương chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là nhân cơ hội ghi lại thông tin của đối phương, khoác lên người họ một bộ xiềng xích vô hình.
Dám gây rồi đúng không? Oan có đầu nợ có chủ, thế nào cũng có thể bắt được ngươi! Vị văn sĩ đó nghe xong liền tức giận, một tên dân thường mà cũng dám quơ tay múa chân với hắn, hắn đang muốn nổi giận, thanh niên đứng đợi ở phía sau bỗng nói: “Ngươi đi đăng ký bổ sung đi, ngày mai đến cũng vậy thôi
Đừng đứng ở đây làm chậm trễ thời gian của người khác.”
Dứt lời, người thanh niên đó đi vòng qua vượt lên hắn, giao lệnh bài của mình ra
Binh lính đối chiếu tính xác thật của danh tính và lệnh bài, nhanh chóng để người vào trong.
“Cái..
Hừ!”
Vãn sĩ trước đó bực bội phất tay áo, mang theo một bụng tức giận qua bên cạnh đăng ký
Ở một nơi khác, những sĩ tử đã tiến vào bên trong không thể kiềm chế được mà tỏ ra thán phục
Đến khi bọn họ nhận ra bản thân thất thổ, lại nhìn thấy người bên cạnh cũng như vậy, trong lòng nhất thời bình ổn lại
Không thể trách bọn họ thiếu kiến thức, chỉ là cảnh tượng bên trong thực sự quá mức rung động lòng người.
Gọi là Kim Lân Các kiến trúc bên trong cũng không chỉ là một lầu một các.
Trước mắt chỉ mở ra khu nhà chính của Kim Lân Các, cũng là phần kiến trúc lớn nhất ở đây: Kim Lân sao có thể là nơi tầm thường.
Nhìn tên trên bảng hiệu mọi người đều cảm thấy kỳ quái, nhưng khi cẩn thận đọc hàm nghĩa trong đó lại cảm thấy có một loại hào khí đập thẳng vào mặt.
Đặt tên này cho tòa nhà chính của Kim Lân Các, đúng là quá thích hợp.
Toàn thể tòa nhà được thiết kế hình vòng tròn lớn
Diện tích còn lớn hơn hai trạch viện gộp lại
Trước sau trái phải mở bốn cửa lớn, tám cánh cửa nhỏ cùng với ba mươi sáu cửa sổ bằng gỗ được chạm trổ hoa văn
Cửa lớn mở ra, ánh sáng tràn ngập cả căn phòng, từng hàng giá sách được xếp thành hình tròn bao xung quanh
Không ít giá sách đã được chất đầy bởi những cuốn sách bằng giấy, trên mỗi kệ sách đặt một tấm thẻ, tóm tắt các loại sách có trên kệ.
Kiến trúc bên trong có đường nét độc đáo, dùng những giá sách chia thành các căn nhã gian lớn nhỏ không đồng nhất
Bên trong nhã gian có bày một tấm chiếu cho người đến nghỉ ngơi, ngoài ra còn có một cái bàn và một bộ bút mực
Càng kỳ diệu hơn là thiết kế ở tầng hai và phần kiến trúc vòm, có thể hấp thu được đầy đủ ánh sáng tự nhiên
Cho dù trong phòng không đốt đèn nhưng chỉ cần ánh sáng bên ngoài đầy đủ, mở cửa sổ ra thì trong phòng sẽ không còn tối nữa
“Nơi, nơi này..
Thật là...” Những sĩ tử có tư cách tiến vào Kim Lân Các nhao nhao cảm thán, thậm chí có một số người kích động đến không thể nói nên lời.
Kim Lân Các!
Kim Lân Các danh xứng với thực!
Mọi người bình tĩnh tâm trạng kích động lại, có người đang muốn tiến lên rút sách ra khỏi kệ, không ngờ lại bị người ngăn cản
Không đợi người đó mở miệng, người đến đã giải thích: “Sách trong Kim Lân Các tuy là cho đọc miễn phí nhưng không thể tùy ý đụng chạm
Ngài muốn coi quyển nào, trực tiếp kêu người đến lấy cho ngài là được
Nếu như muốn mượn để sao chép thì mang lệnh bài sang bên kia đăng ký, ở đây sẽ cung cấp bút mực giá rẻ.”.
Kim Lân Các vừa mới mở cửa, bọn họ cũng không muốn có người cố ý phá hoại hay lấy trộm sách
Cho nên từ đầu đã phải đặt ra những quy định thật nghiêm khắc
Đợi đến khi mọi người quen rồi, Kim Lân Các sẽ nới lỏng quy định mượn sách.
Mọi người nghe xong, lúc đầu cũng có một số người không vui nhưng nghĩ tới sách vở làm từ giấy đắt đỏ, Kim Lân Các nghiêm khắc một chút cũng là việc nên làm.
“Sách ở đây nhiều thật đó...”
Quản sự cười nói: “Vẫn còn chín phần đang đặt ở nhà in, chưa kịp bày lên đó.”
“Còn, còn đến chín phần?” Người bên cạnh nghe xong, hoảng sợ đến câm nín
“Đương nhiên, tầng một vẫn còn trống sáu phần, còn tầng hai toàn bộ đều trống.” Mọi người đã sợ đến chết lặng luôn rồi, rối rít đi mượn những cuốn sách mà mình mơ ước đã lâu, sau đó tìm một nơi ánh sáng đầy đủ yên lặng đọc.
Nói là đọc sách, không bằng nói là dùng ngón tay mân mê trang sách, giống như đang vuốt ve da thịt một cách thành kính.
Sờ đã tay quá! Biểu hiện của bọn họ còn thất thổ hơn lần đầu Từ Kha nhìn thấy giấy trúc nữa.
Nhóm đầu tiên đi vào Kim Lân Các có khoảng một trăm người, hầu như đều là người yêu sách, nâng niu quyển sách trong tay giống như là nâng niu tổ tông vậy
Đừng nói phá hỏng, ngay cả hơi dùng lực bọn họ cũng không dám
Nhìn thấy cảnh này, quân sự trong Kim Lân Các thở phào một cái
Không bao lâu liền có người thỉnh cầu muốn chép lại
Sắc mặt người nọ căng thẳng, rất sợ yêu cầu của mình bị từ chối
Có thể cho đọc miễn phí đã rất tốt rồi, ở đâu có chuyện cho phép người khác sao chép lại nữa chứ? Đối với đại đa số mà nói, sách không chỉ là sách mà đó là bảo vật vô giá, sẽ không dễ dàng cho người ngoài mượn.
Cô gái phụ trách tiếp đón mỉm cười một cái, xoay người lấy ra một bộ bút mực và thẻ tre chưa được sử dụng đưa cho hắn
Những bộ bút mực và thẻ tre này không phải cung cấp miễn phí, tuy nhiên giá cả cũng chỉ bằng một phần giá thị trường
“Cảm, cảm ơn!” Sau khi người nọ cảm ơn xong, mang đồ quay về chỗ ngồi của mình, vừa yên lặng đọc vừa ghi chép lại
Thấm thoát, nắng chiều ngả về tây, đã đến giờ đóng cửa.
Bọn họ lưu luyến không thối trả lại sách, mang dáng vẻ chưa thỏa mãn rời khỏi Kim Lân Các
Tuyệt vời! Lập tức đánh giá mười sao luôn! Một truyền mười, mười truyền trăm, ngày đầu tiên Kim Lân Các mở cửa, đại công cáo thành!