Hệ Thống Sáng Tạo Hậu Cung

Chương 28: Võ Động Càn Khôn



Phía sau núi Lâm gia, dưới một gốc cây, có một đứa trẻ sơ sinh trần truồn nằm dưới gốc cây, nó không hề khóc nhưng ánh mắt nó mở to như bộ kinh ngạc lắm, sau đó nó khóc to nhưng không có nước mắt, như nó đang nói chứ không phải khóc, mà trẻ sơ sinh thì sao nói được.

- Hệ thống....hệ thống mau ra đây cho ta..., giải chuyện này cho ta, nếu không ta đồng quy vũ tận với ngươi...

"Ting. Vì trong quá trình xuyên không ký chủ gặp phải không gian loạn lưu nhưng may mà có vòng bảo hộ nên không sao nhưng ký chủ đã đen mà còn lắm lông, không ngờ lại gặp luôn thời gian loạn lưu, cũng may khí linh của hệ thống tiến ra chống đở thời gian loạn lưu nên ký chủ mới sống được nhưng lại dính phải một chút thời gian pháp tắc nên ký chủ mới có bộ dạng như bây giờ...., haizz hệ thống khổ quá mà, gặp phải tên ký chủ vận khí kém như vậy chắc có ngày về thành dưỡng sức sớm quá..."

- Mẹ nó..., vậy thực lực của ta thì sao, sao ta không vận công được...

" Ting. Ký chủ bị teo nhỏ như thế này làm sao có thể chịu được sức mạnh khủng bố trong đan điền chứ, nên hệ thống tự động phong ấn tuvi của ký chủ, chỉ cần ký chủ trưởng thành đến 20 tuổi thì thực lực sẻ khôi phục hoàn toàn, hiện tại ký chủ chỉ có tuvi luyện thể tâng1, tuvi của ký chủ sẻ mở phong ấn từ từ theo sự lớn lên của ký chủ, không chỉ tuvi mà thân thể ký chủ cũng bị phong ấn, chỉ có các kỹ nàng là có thể sử dụng được, nhưng với cái thân thể nhỏ xíu của ký chủ chỉ cần vận công cũng đủ làm ký chủ đi bán muối rồi, nên chúc ký chủ may mắn..., nhắc nhở ký chủ, khí linh của hệ thống vì cứu ký chủ mà đã hao hết khí linh và lâm vào ngủ say, yêu cầu ký chủ lấy thân báo đáp...à nhầm đền bù cho nó... "

- Cái gì..., tiểu Tuyết Linh của ta bị thương sao...

"Ting. Hệ thống đính chính lại, khí linh bị hao hế khí linh trong người khong phải bị thương, xin ký chủ dùng từ cho đúng.."

- Vậy làm sao tiểu Tuyết Linh mới hồi phục...

"Ting. Có hai cách, 1 là chờ hệ thống nâng cấp hai lần dùng năng lượng hồi phục khí linh, 2 là mua khí linh trong cửa hàng hệ thống để khí linh Tuyết Linh cắn nuốt..."

- Này hệ thống ngươi tính dụ ta sao..., đó là khí linh của ngươi, sao ngươi không lấy khí linh trong cửa hàng mà hồi phục cho nàng...

"Ting. Đính chính một chút, lúc trước khí linh đúng là khí linh của hệ thống nhưng từ lúc thăng cấp khí linh hóa hình thì nó đã thuộc quyền sở hữu của ký chủ, không liên quan đến hệ thống..."

- Mẹ nó...hệ thống ngươi đúng là không có tình đồng chí đồng bào gì hết...

"Ting. Hệ thống không có chức năng cảm xúc"

- Rồi rồi...ta chịu thua, vậy hồi phục cho nàng tốn bao nhiêu...

"Ting. Cần 5 khí linh thiên giai có thể hồi phục hoàn toàn, giá của mỗi khí linh thiên giai là 10 vạn KNB, 5 khí linh 50 vạn KNB, Hệ Thống nể ký chủ là người có tình nên giảm giá 10% cho ký chủ, 45 vạn KNB là có thể hồi phục..."

- Được...làm đi...

"Tinh. Khấu trừ 45 vạn KNB, bắt đầu hồi phục khí linh......hồi phục thành công, cần vài phút để khí linh tỉnh dậy xin ký chủ chờ đợi"

Vâng, đứa bé đó không ai khác chính là con hàng Nguyễn Minh, từ lúc đi vào cổng không gian đến giờ chỉ có mây giây mà thôi, đây là đối với hắn, còn với hệ thống là cả một trận chiến gian khổ chống lại không gian loạn lưu, tuy không gian loạn lưu đối với nó không là gì cả nhưng nó còn phải gánh quả tạ Nguyễn Minh, bảo vệ hắn khỏi không gian loạn lưu, ai mà ngờ được trong không gian còn có thời gian loạn lưu nên nó không kịp bảo vệ nên khí linh làm thay, mà khí linh Tuyết Linh vì chống đở thời gian loạn lưu mà Tuyết Linh đã hao gần hết khí linh có trong người nên đã lâm vào ngủ say, sau khi Nguyễn Minh chịu đau bỏ ra 3/10 tài sản để hồi phục cô nàng siêu cute của hắn thì hắn bắt đầu xem xét xung quanh, tuy mang hình hài của một đứa trẻ sơ sinh nhưng dù sao hắn vẫn còn có tuvi luyện thể tầng 1, đủ để hắn ngồi dậy nhìn ngó xung quanh, mà xung quanh hắn tòa cây với cây, chẳng thấy sinh vật nào cả, và vì xương cốt còn yếu nên không đứng lên đi được, đang tính dùng sức bò thì từ trong bụi rậm lao ra mười mấy con sói màu bạc chạy về hướng Nguyễn Minh làm hắn giật mình, sau đó ánh mắt hắn trở nên lạnh băng, hắn mở to mắt trừng bầy sói một cái, một luồn uy áp vô hình tản ra ập đến bày sói khiến chúng đứng lại, hai mắt trắng dả rồi ngã xuống thất khiếu chảy máu mà chết, tuy tuvi và thân thể của hắn bị phong ấn nhưng thần hồn thì không và với Chí Tôn Thần Hồn của hắn kết hợp với HaKi Đế Vương thì cho dù là siêu cấp cường giả cũng không chịu nổi nhưng có điều hồn lực tiêu hao cũng không phải ít, nên ít dùng thì hơn, đặc biệt là trong tình trạng không vận dụng được tuvi để hồi phục hồn lực, với cái cơ thể này mà vận công pháp thì có nước đi bán muối, thôi thì cứ từ từ vậy, Nguyễn Minh đang suy nghỉ thì bụi cây bên phải hắn động đậy, Nguyễn Minh quay qua nhìn thì thấy một thanh niên tầm 22 23 tuổi bước ra, thanh niên thấy cảnh tượng xung quanh thì giật mình nói.

- Đám Bạch Lang câp1 này chết thật kỳ lạ, có vẻ là do tinh thần công kích của phù sư..., hả...ở đây có một đứa bé...

Tên thanh niên thấy ở dưới gốc cây có một đứa trẻ sơ sinh thì đi tới, bế đứa trẻ lên nhìn nó nói.

- Cha mẹ nào lại thất đức như vậy, ném một đứa trẻ sơ sinh vào rừng như vậy, nếu cha mẹ con không cần con nữa thì hãy theo ta nhé...

Tên thanh niên vừa cười vừa nói, đưa ngón tay sờ vào má đứa trẻ, mà Nguyễn Minh (đứa trẻ) nãy giờ cứ nhìn tên thanh niên kia chằm chằm, đừng hiểu nhầm hắn không có cong đâu, cái hắn nhìn là khuôn mặt và dòng chữ trên đầu tên thanh niên.

"Lâm Khiêu : luyện thể tầng 7" (đừng dùng cảnh giới ở đây so với đê võ thế giới nhé, ở đây danh xứng với thực đấy)

Nguyễn Minh thấy khuôn mặt này của tên thanh niên khá quen mắt, sau đó nhìn lên trên đầu hắn thấy cái tên liền đoán được hắn là ai, nhưng vẫn hỏi thử hệ thống.

- Này hệ thống..., đừng nói với ta đây là thế giới Võ Động Càn Khôn nhé...

"Ting. Bingo, ký chủ đoán đúng rồi đấy..."

- Mẹ Nó...ta xxxx ngươi hệ thống chết tiệt, ngươi đưa ta đến vị diện đỉnh của hạ cấp chẳng khác nào cho ta ăn hành cả, mà còn là bị phong ấn tuvi nữa, như vậy làm sao ta cua gái, xây hậu cung được...

Nguyễn Minh nghe hệ thống xác nhận suy đoán liền nổi bão, Võ Động Càn Khôn là vị diện cao nhất của hạ cấp vị diện, ở đây cường giả như mây, không cẩn thận là đi bán muối, mà đằng này tuvi của hắn lại bị phong ấn nữa chứ, Nguyễn Minh đang nổi bão mắng thì tiếng hệ thống vang lên.

"Ting. Hệ thống đính chính một chút, thứ nhất ký chủ xuyên đến đây là hoàn toàn ngẩu nhiên, không liên quan đến hệ thống, thứ hai ký chủ hơi khinh thường thực lực của mình rồi đấy, để hệ thống phân cấp cho ký chủ dể hiểu, Võ Động Càn Khôn vị diện được phân chia thành.

+Tôi Thể Cảnh (Luuện Thể tầng 1)

+Tinh Nguyên tam cảnh.

Nguyễn Đan cảnh (luyện thể tầng 1 đỉnh phong đến tầng 3)

Địa Nguyên cảnh (luyện thể tầng 4 đến tầng 6)

Thiên Nguyên cảnh (luyện thể tầng 7 đến tầng 9, tầng 10 là bán bộ tạo hình cảnh)

+Tạo Hóa tam cảnh. (không phải tạo hóa cảnh của hệ thống đâu nha)

Tạo Hình cảnh. (luyện khí cảnh tầng 1 đến tầng 3)    Tạo Khí cảnh. (luyện khí tầng 4 đến tầng 6)     Tạo Hóa cảnh. (luyện khí tầng 7 đến tầng 9) 

+Niết Bàn cảnh. (luyện khí tầng 10 cũng là bán bộ luyện thần, có thể thần hồn ly thể đoạt xá trọng sinh)

+Sinh Tử Huyền cảnh.

Sinh Huyền cảnh. (luyện thần tầng 1 đến tầng 3)     Tử Huyền cảnh. (luyện thần tầng 4 đến tầng 6) 

+Chuyển Luân cảnh. (luyện thần tầng 7 đến tầng 9)

+Luân Hồi cảnh. (luyện thần tầng 10 cũng là bán bộ kết anh cảnh)

+Tổ cảnh. (Kết Anh cảnh)

Như thế ký chủ hiểu mình bá thế thào chưa, vì lúc trước ở vị diện cấp quá thấp nên ký chủ không cảm nhận được sức mạnh của mình nên mới hiểu lầm phân chia cảnh giới, và ở thế giới đó hệ thống cũng chỉ phân chia theo tỉ lệ tuvi chứ không phải sức mạnh, còn ở đây là danh xứng với thực nhé..., mà ký chủ cẩn thận cái mồm nhé, còn mắng hệ thống nữa là hệ thống cho sét đánh vếu mồm đấy nhé"

Nguyễn Minh nghe hệ thống giải thích liền hưng phấn, nếu nói vậy chẳng phải lúc hắn hồi phục tuvi thì đi ngang thế giới này hay sao, đang vui vẻ thì có cái gì cứ chọt chọt vào má khiến hắn định thần nhìn lại thấy Lâm Khiêu đang nhìn hắn.

- Kỳ lạ..., đứa trẻ sơ sinh nào khi sinh ra cũng khóc mà nhóc này sao im re vậy không khóc cũng không cười, thật kỳ lại...

- Y nha Y nha...(ngươi có thể đừng chọt mặt ta nữa được không)

Vì chưa có răng nên hắn không thể nói ra tiếng được mà chỉ ynha ynha..., Lâm Khiêu kinh ngạc nhìn đứa trẻ trong tay vì theo hắn thấy đứa trẻ này chỉ mới vừa sinh ra mới vài giờ, mà đã phát ra tiếng kêu, giờ hắn mới để ý tên nhóc này cũng mở mắt luôn rồi, sinh ra mới vài giờ đã có thể mở mắt và phát ra tiếng, Lâm Khiếu cũng không quá thất thố vì hắn đã nghe về chuyện những đứa trẻ mới sinh ra đã mở mắt, 10 ngày biết bò, 1 tháng biết đi, 2 tháng biết nói, những đứa trẻ như vậy đều là thiên tài trong thiên tài cả, Lâm Khiêu càng nhìn càng thích đứa trẻ này, hắn quyết định đưa đứa trẻ này về nuôi, hắn nhìn đứa trẻ mà từ tốn đưa tay nói.

- Con theo ta nhé..., ta sẻ xem con như con ruột...

Nguyễn Minh thấy Lâm Khiêu đưa tay lên tưởng hắn tính chọt mặt mình thì liền nắm lấy ngón tay hắn, và khí nghe hắn nói thì Nguyễn Minh quyết định tạm thời theo hắn rồi tính sau, chứ còn hơn là ở trong rừng, Nguyễn Minh liền nói.

- Y nha...(được thôi)

- Được rồi đi thôi, ta đưa con về lâm gia...

Lâm Khiếu thấy đứa trẻ lên tiếng thì nghỉ nó đồng ý liền bế đứa trẻ đi về.