Thanh Dương trấn, Lâm gia một trong những phân gia của Lâm Tộc một trong tứ đại tộc của Đại Viêm Vương Triều, Lâm Khiêu là tam thiếu gia của Lâm gia Thanh Dương trấn, hắn hiện chỉ mới 20 tuổi mặt cứ như 22 tuổi, hắn là thiên tài nổi trội nhất Lâm gia mới 20 tuổi mà đã có tuvi Địa Nguyên cảnh đỉnh phong, hiện hắn đang đi về biệt viện mà trên tay đang bế một đứa trẻ sơ sinh khiến mọi người chú ý thầm kỳ quái, đúng là tam thiếu gia đã có vợ nhưng vợ hắn vẫn đang mang thai chưa sinh vậy đứa bé kia ở đâu ra, mọi người xúm lại bàn tán rồi cho ra nhiều lời đồn, nào là đứa con ngoài dã thú của tam thiếu gia và nữ nhân khác, nào là tam thiếu gia nhặt được đứa bé mang về nuôi...., đủ mọi lời đồn nhưng Lâm Khiếu không quan tâm, hắn đi một mạch về biệt viện, hắn mở cửa phòng ra thì thấy một thiếu phụ xinh đẹp đang mang thai, đấy chính là thê tử hán Liễu Nghiên, thiếu phụ Liễu Nghiên nhìn thấy phu quân mình mới đi ra ngoài một lát đã bế một đứa bé về thì hiếu kỳ hỏi.
- Chàng về nhanh vậy..., đứa bé này ở đâu ra thế...
- Ta lúc nãy đi ra khu rừng phía sau núi tìm thảo dược cho nàng bồi bổ thì tình cờ phát hiện ra đứa bé này bị vứt bỏ giữa rừng, ta thấy nó đáng thương nên mang về, mà đứa bé này cũng không phải dạng vừa đâu, nàng nhìn đi nó giống như vừa mới sinh không quá 1 ngày nhưng nó đã mở mắt rồi này.
Liễu Nghiên nghe phu quân nói thì nhìn đứa bé, đúng như hắn nói đứa bé này giống như vừa mới sinh nhưng đã mở mắt, Nguyễn Minh từ nãy đến giờ vẫn im re cho tới khi nhìn thấy gái thì hai mắt sáng lên đưa tay quơ quơ vừa kêu lên.
- Y nha y nha y nha...(mỹ nhân mau ôm ta)
Tuy nàng là thiếu phụ còn đang mang thai, nhưng để nàng ôm còn hơn để tên đực rựa này ôm, Liễu Nghiên thấy đứa bé quơ tay còn kêu lên thì ngạc nhiên, vì một đứa trẻ sơ sinh xương rất yếu nên khó có thể quơ tay tùy ý như vậy, Liễu Nghiên thấy hình như đứa bé muốn mình ôm liền đưa tay giành lấy đứa bé từ tay Lâm Khiêu, tuy nàng đang mang thai và cũng sắp sinh nhưng dù gì nàng cũng là người tu luyện nên không cảm thấy gì khi ôm đứa bé, Nguyễn Minh được nàng ôm thì dụi đầu vào bộ ngực sửa của nàng, nhưng vì là trẻ sơ sinh nên đầu hắn chỉ to hơn bộ ngực của Liễu Nghiên một chút mà thôi, nên hắn chẳng thể ăn được bao nhiêu đậu hủ cả, Liễu Nghiêm thấy đứa bé cạ đầu vào ngực mình thì tưởng nó đói liền kéo áo xuống vạch áo ra để lộ một bên vú trắng nõn cùng cái núm đỏ chót đưa đến miệng Nguyễn Minh, hắn cũng thuận thế ngậm lấy mút, sửa từ trong núm chảy ra hắn cũng thuận thế nuốt xuống, Liễu Nghiên thấy hắn uống sửa của mình thì mĩm cười từ ái, tình mẫu tử bạo phát, ngước lên nhìn Lâm Khiêu nói.
- Phu quân chúng ta nhận nuôi đứa bé này nhé...
- Ta cũng có ý như vậy, đứa bé này vừa sinh không bao lâu đã mở mắt, tương lai nhất định là thiên tài, vậy đắt tên nó là Minh nhé, nghĩa là thông minh đấy...
- Tên này cũng hay..., vậy đặt tên nó là Lâm Minh..., Minh nhi từ này tên con là Lâm Minh nhé...
Liễu Nghiên từ ái nhìn Nguyễn Minh nói, hắn nghe vậy thì nhả núm vú ra, y nha một tiếng xem như đồng ý, Nguyễn Minh vừa uống sửa nó liền ngáp một tiếng, Liễu Nghiên thấy hắn ngáp liền đặt hắn lên giường, Nguyễn Minh cũng nhắm mắt lại ngủ, nói là ngủ nhưng thật ra là hắn giao tiếp với hệ thống vì hắn vừa nhận được nhiệm vụ.
"Ting. Phát động nhiệm vụ chính tuyến : trợ giúp vị diện chi tử trưởng thành.
NỘI DUNG : giúp vị diện chi tử trưởng thành về mọi mặt như trong nguyên tác nhưng không được phép thay đổi cốt truyện quá nhiều. Giúp vị diện chi tử có tuvi và thực lực như trong nguyên tác mới có thể chính thức hoàn thành nhiệm vụ.
PHẦN THƯỞNG: truyền thừa kiến thức Kết Anh, 500 vạn KNB, 10 lần quay may mắn, 10.000 điểm tích lũy.
THỜI GIAN : 50 năm
THẤT BẠI : tuột 10 cấp.
- Được rồi nhiệm vụ này ta chấp nhận được, Lâm Động cũng không xấu giúp hắn trở thành cường giả cũng không tệ, nhưng phí hổ trợ là tất cả vợ của chú nhé hắc hắc...
Lâm Động trong bụng Liễu Nghiên dường như biết được có kẻ đánh chủ ý tới vợ tương lai của mình nên bắt đầu nhúc nhích, Liễu Nghiên đang ngồi trên ghế nói chuyện với phu quân thì bung truyền đến cơn đau chuyển dạ, nàng liền ôm bụng nói.
- Phu quân...thiếp đau...bụng quá...
- Cái gì..., người đâu đi mời bà đở đến đây..., Nghiên nhi nàng cố chịu đựng, bà đở sẻ đếm ngay...
Lâm Khiêu thấy thê tử đau bụng thì liền biết nàng sắp sinh vì nàng đã mang thai 9 tháng 10 ngày rồi, ngày hôm nay là ngày thứ 10, vốn ngày hôm nay hắn lên núi kiếm thảo dược bồi bổ khí huyết nhưng vì chuyện Nguyễn Minh nên quên đi kiếm dược liệu luôn, Lam Khiêu bế Liễu Nghiên lên giường rồi bế Nguyễn Minh cho nha hoàn bế, Nguyễn Minh nghe thấy tiếng nói liền mở mắt ra thấy Lâm Khiêu đang cầm tay Liễu Nghiên vẻ mặt lo lắng, lúc này bà đở được nha hoàn dẫn chạy vào, Lâm Khiêu bị đuổi ra chờ, bên trong phòng vang lên tiếng hét của Liễu Nghiên cùng tiếng cổ vũ của bà đở, lúc này Lâm Khiêu vẻ mặt lo lắng đi qua đi lại trước cửa phòng mà bên cạnh hắn là một trung niên tầm 50 tuổi, lão chính là cha của Lâm Khiêu, gia chủ Lâm gia Thanh Dương trấn, lão trấn tỉnh hơn Lâm Khiêu nhưng trong ánh mắt lão đầy lo lắng và mong chờ, đây là đứa cháu của của lão và là con của đứa con thiên tài của lão, Lâm Khiếu Thiên đây là tên lão, mà lão cũng biết đến Nguyễn Minh vì lúc lão đến có hỏi qua, lão cũng vô cùng ngạc nhiên trước sự phát triển của Nguyễn Minh, lão không chỉ không có ý kiến gì về việc Lâm Khiêu nhận nuôi Nguyễn Minh mà còn giơ hai tay hưởng ứng, lão còn nựng liên tục vào má Nguyễn Minh làm hắn sởn cả gai óc kêu lên Lâm Khiếu Thiên mới cười lớn bình thường trở lại nhưng vẫn ôm khư khư Nguyễn Minh, khiến hắn khó chịu nhưng không làm gì được nên đành kệ lao, Nguyễn Minh nghe tiếng hét trong phòng liền biết vị mẫu thân tiện nghi của mình khó sinh nên động niệm giao tiếp với hệ thống.
- Hệ thống cho ta bình cao cấp bổ Huyết đan...
"Ting. Mua thành công cao cấp Bổ Huyết đan...khấu trừ 1000 KNB"
Nguyễn Minh mau xong liền lấy 1 viên Bổ Huyết đan nói với Tuyết Linh.
- Này tiểu Tuyết Linh dậy làm việc...
- Đã nói là không được gọi là tiểu n...
Tuyết Linh đang ngủ nghe hắn gọi nàng là tiểu liền xuất hiện nói nhưng đang nói thì nhận ra điều gì đó không đúng, nàng nhìn vào đứa bé đang được một lão trung niên ôm mà hai mắt mở lớn, nàng ngước lên nhìn xung quanh sau đó lại nhìn đứa bé, sau đó nàng ôm bụng cười nghiên ngã.
- Hahahahahaha....ngươi sao lại thành bộ dạng này....hahahahaha...
Vì nàng từ lúc giúp Nguyễn Minh ngăn cản thời gian loạn lưu thì liền lâm vào ngủ say, cho đến bây giờ Nguyễn Minh gọi nàng mới tỉnh, Nguyễn Minh thấy nàng cười không cho hắn chút mặt mũi nào thì mặt đen lại nói.
- Còn cười nữa là từ nay ta gọi nàng là tiêu Tuyết Linh luôn đấy...
- Được ta...híhi....không cười nữa...hí hí...
Tuyết Linh cố nhịn cười nói nhưng cứ nhìn vào hắn là nàng lại buồn cười, nàng che miệng cố nhịn cười đến đỏ cả mặt, Nguyễn Minh không thèm để ý đến nàng nữa nói.
- Mau đi làm việc...
- Hừ không đi...
- Tiểu Tuyết Linh....
- Ngươi còn dám gọi tiểu, có tin ta cho sét đánh ngươi không...
- Hắc hắc..., nàng cứ việc thử, hệ thống đã nói với ta, nàng dùng tiền của ta cho để thuê sét từ hệ thống đánh ta, bây giờ ta không cho nữa để xem nàng thuê kiểu gì hắc hắc..., à nó còn nói hiện tại nàng đã thuộc quyền sở hữu của ta rồi đấy hắc hắc.
Nguyễn Minh nhìn Tuyết Linh làm bộ dạng ngạo kiều liền cười nguy hiểm nói, Tuyết Linh đang ngạo kiều nghe hắn nói thì giật mình hét.
- Hệ thống ngươi dám bán đứng ta...
"Xin lỗi khí linh, hắn dùng tiền mua chuộc hệ thống nên không thể không nói à"
Hệ thông phan một cậu làm Tuyết Linh té ngữa "me ngươi cái đồ mê tiền", Tuyết Linh tức đến ói máu nhưng lại không có chổ phát tiết, mắng hệ thống thì sợ nó dùng sét đánh như tên kia, mà mắng tên kia thì sau này hắn hành nàng thì khổ, hắn biết bí mật của nàng rồi nên sẻ không kiên nể gì nữa đâu, Tuyết Linh ủ rủ bay đến gần Nguyễn Minh buồn bả nói.
- Chủ nhân có chuyện gì sai bảo...
Nàng đổi cách xưng hô với hắn luôn, chứ mà cứ ngạo kiều phách lối như trước thì không biết hắn hành nàng thế nào nữa, Nguyễn Minh thấy nàng thay đổi cách xưng hô liền hài lòng nói.
- Giúp ta đem khỏa đan dược này cho thiếu phụ đang sinh con bên trong dùng...
- Vâng chủ nhân...
Tuyết Linh không tình nguyện mà cầm lấy khỏa đan dược bay xuyên qua tường vào bên trong rồi bay đến chổ Liễu Nghiên và canh lúc nàng mở miệng la thì ném viên đan dược vào miệng Liễu Nghiên, viên đan dược vừa vào miệng liền tan, Liễu Nghiên đang hét thì cảm nhận thứ gì đó rơi vào miệng mình rồi đó biến mất, sau đó nàng cảm thấy khí huyết cùng thể lực đang hồi phục nhanh chóng, Tuyết Linh làm xong nhiệm vụ liền bay ra, vì chỉ có Nguyễn Minh mới nhìn thấy nàng nên nàng mới ung dung như vậy, nàng bay đến chổ Nguyễn Minh báo cáo.
- Nhiệm vụ đã xong thưa chủ nhân...
- Làm gì mà sợ thế, ta cũng đâu có ăn thịt nàng..., được rồi lại đây ta ôm cái nào...
Tuyết Linh nghe vậy liền giật mình nhưng không thể kháng lệnh được đành bay tới đậu lên ngực hắn, vì Nguyễn Minh hiện tại là trẻ sơ sinh nên tay rất nhỏ, mà Tuyết Linh thì to bằng cách tay hắn nên hắn ôm rất dể, hắn ôm nàng rồi đưa ngón tay nhỏ xíu của mình xoa mặt nàng nói.
- Nàng đừng sợ..., nếu nàng không chống đối ta nữa thì ta sẻ không làm gì nàng cả.
- Có thật không...
- Thật...nếu ta nói dối hệ thống sẻ dùng sét đánh ta, mà ta cũng nên đổi xưng hô với nàng mới được, nàng thích ta gọi nàng là Tuyết nhi hay Linh nhi...
- Gọi Tuyết nhi đi, miễn không có chữ tiểu là được, nhớ đấy không được ăn hiếp ta đâu đấy..., hệ thống hám tiền ngươi phải làm chứng cho ta đấy.
"Ting. Ô SỜ KÊ..."
Trong khí Nguyễn Minh đang nói chuyện với Tuyết Linh thì từ bên trong phòng không còn tiếng la nữa mà thay vào đó là tiếng khóc của em bé, Lâm Khiêu nghe tiếng khóc thì vui mừng, một lúc sau bà đở ôm một đứa trẻ sơ sinh đi ra nói.
- Chúc mừng tam thiếu gia, là một tiểu thiếu gia ạ...
- Cảm ơn ngươi..., người đâu dẫn bà đở xuống lĩnh tiền cho bà ấy gấp đôi...
- Cảm ơn tam thiếu gia...
Lâm Khiêu nghe được vợ mình sình con trai liền mừng rở ôm đứa bé từ tay bà đở rồi dặn nha hoàn một câu, sau đó đi vào phòng, Lâm Khiếu Thiên cũng bế Nguyễn Minh đi theo, lão cũng vô cùng mừng rở nhưng lão đang bế đứa cháu nuôi bảo bối rồi nên để Lâm Khiêu bế đứa cháu ruột bảo bối, Lâm Khiêu bế đứa con ruột của mình đến bên cạnh thê tử, Liễu Nghiên vì dùng Bổ Huyết đan nên hiện tại vẻ mặt cũng không quá tái, nàng vẫn còn sức đưa tay mở miệng nói.
- Khiêu ca mau đưa con cho thiếp xem...
- Nghiên nhi nàng xem này là con trai hahaha..., hôm nay ta nhặt được một đứa con trai bây giờ nàng sinh một đứa con trai nữa, đây là song long tề hiện tương lai hai đứa sẻ là cường giả đỉnh thiên lập địa khiến chúng ta nở mày nở mặt hahaha...
Lâm Khiêu đặt đứa con ruột của mình vào tay thê tử rồi bế Nguyễn Minh cười vô cùng sản khoái, Lâm Khiếu Thiên cũng cười lớn nói.
- Đúng vậy..., hai tiểu tử này tương lai sẻ là rồng trong loài người hahaha...
Nguyễn Minh thầm gật đầu đồng ý với câu nói của hai người vì có hắn ở đây tên Lâm Động này muốn không mạnh cũng khó.