" Chủ thượng, đã đến nơi rồi." Mộng Vân chậm rãi giúp Cẩm Lý kéo rèm kiệu ra.
Cẩm Lý dáng vẻ thư thái bước xuống khỏi kiệu, tựa như một công tử phương xa tới vãn cảnh, thanh nhã đẹp đẽ. Y phục đỏ tươi nổi bật trong hàng người xuất hiện trước cửa lớn.
Bên ngoài đã có người được sắp xếp để đón anh, Cẩm Lý vừa rời kiệu, y đã tiến tới, cung kính cúi đầu.
" Cẩm môn chủ, mời vào."
Mộng Vân cùng một vài cận vệ khác đứng chắn trước mặt Cẩm Lý, không cho đám người ngoài này tiếp xúc với anh quá gần.
Cẩm Lý đã quen, theo lễ khẽ phất tay:" Lui xuồng đi."
Nhóm người Mộng Vân lúc này mới nhường một bước, để hở một lối đi cho Cẩm Lý.
Làm chủ một tổ chức sát thủ cũng không dễ dàng gì.
Cẩm Lý giữ vững thiết lập mĩ nam tử lạnh nhạt, cùng nhóm cận vệ của mình tiến vào quán.
Người trong quán hiện tại đều là do vị vương gia kia chuẩn bị, đảm bảo cuộc gặp mặt hôm nay là tuyệt mật, không thể để đối thoại lọt vào tai người ngoài.
Cẩm Lý cũng đã mang theo đủ người của mình, không quá lo lắng đi theo chỉ dẫn của chưởng quản.
Nơi được chuẩn bị nằm ở lầu hai, sau khi rời khỏi cầu thang bằng gỗ lim, Cẩm Lý được đưa tới một gian phòng bên ngoài có người canh gác cẩn thận.
" Cẩm môn chủ, mời." Chưởng quản cúi đầu làm dấu mời vào.
Cẩm Lý ưu nhã không chút biểu cảm, chậm rãi tiến vào.
Bên trong, vị vương gia kia đã ngồi sẵn bên cạnh một bàn tiệc thịnh soạn. Y thấy Cẩm Lý tiến vào, gương mặt chậm rãi cong lên một nụ cười.
" Cẩm môn chủ cuối cùng cũng tới rồi."
Cẩm Lý lạnh nhạt đáp:" Ừ."
" Cẩm môn chủ mời ngồi." Vị vương gia thái độ hòa nhã ra dấu.
Cẩm Lý cũng chậm rãi ngồi xuống bàn, đối diện với vị vương gia kia.
" Tôi phía sau còn có việc." Cẩm Lý không kiêng nể thúc giục.
Tôi phía sau còn có việc, ông khôn hồn thì nhanh chóng vào chủ đề chính, tôi không có thời gian chơi trò lôi kéo với ông đâu.
Tổ chức của Cẩm Lý rất mạnh, đương nhiêu triều đình đều muốn lôi Cẩm Lý về phe mình, có được tổ chức của Cẩm Lý, việc đấu đá nội bộ trong triều cũng sẽ dễ dàng hơn. Thế nhưng đại tư bản như Cẩm Lý, quen thuộc tự do, tự làm tự ăn, sao có chuyện đồng ý quỳ gối trước kẻ khác chứ.
Vẫn là nằm mơ đi.
Thái độ của Cẩm Lý, vừa bắt đầu đã cắt đứt đường bàn bạc của bọn họ, lão vương gia hăng giọng, chợt đổi chủ đề:" Ta đương nhiên biết Cẩm môn chủ công việc bận rộn, lần này muốn gặp ngài là để hỏi thăm xem Lục liên của ngài, có thể cho ta thuê được hay không?"
" Muốn thuê Lục liên?" Cẩm Lý nhàn nhạt muốn xác định lại.
Phải nói, Lục liên chính là sáu sát thủ nổi tiếng nhất của tổ chức Cẩm Lý.
Mặc dù tổ chức của Cẩm Lý không phân bậc, thế nhưng cũng không thể cấm người ngoài phân bậc cho sát thủ của bọn họ mà.
Vương gia nhanh chóng xác nhận:" Đúng vậy."
" Tôi không chắc cả sáu người họ đều đang rảnh."
" Ngài có thể giúp ta sắp xếp một khoảng thời gian cả sáu người họ đều rảnh, thù lao không thành vấn đề, chuyến này ta cũng không gấp."
" Mục tiêu là ai?"
" Đương kim hoàng thượng."
" À." Cẩm Lý gật gật đầu:" Trở về tôi sẽ sắp xếp, có gì sẽ phái người truyền tin đến cho ngài."
" Vậy được, tiền đặt cọc, ta sẽ cho người chuyển vào lâu của ngài."
" Nếu không còn gì nữa, tôi xin phép rời đi trước." Cẩm Lý không mấy kiên nhẫn.
" Cẩm môn chủ đừng gấp, chúng ta cùng nhau nâng một ly đã chứ."
" Tôi không uống rượu."
"..."
" Cáo từ."
Lão vương gia kia còn tiếp tục định nói gì đó, Cẩm Lý đã chống tay đứng dậy, bỏ lại cho lão ta một bóng lưng đỏ thẫm.
Hôm nay bất ngờ được tan làm sớm, phía sau lại không còn việc gì, làm sao đề giết thời gian bây giờ?
Cẩm Lý trầm ngâm trong giây lát.
Tâm tình hiện tại của Cẩm Lý cực kỳ không tốt, mà người đời thường nói tâm tình không tốt sẽ ảnh hưởng đến não bộ, não bộ bị ảnh hưởng thì con người sẽ làm ra những hành động cực kỳ bất thường.
Hành động một mình đi dạo phố của Cẩm Lý hiện tại chính là một ví dụ điển hình.
Cẩm Lý một thân hồng y đỏ rực như lửa nổi bật trong đám người ở đường lớn.
Phía xa, nhóm ám vệ phụ trách bảo vệ cho Cẩm Lý vừa chậm rãi bám theo anh vừa ghé đầu vào nhau bàn tán.
" Chủ thượng hôm nay thật sự rất bất thường."
" Sáng nay nghe chủ thượng thở dài, ta đã phát hiện ra điều bất thường rồi."
" Làm sao?"
" Tối qua chủ thượng nằm mơ."
" Cái gì?"
" Ta chắc chắn tâm tình kỳ lạ hôm nay của chủ thượng là di chứng của giấc mơ đêm qua, nhưng ta nhất thời không đoán được nội dung giấc mơ của người là gì."
" Liệu có phải mộng xuân không?"
" Mộng xuân?" Đám ám vệ kinh hãi nhìn nhau.
" Cũng có thể lắm, dù sao chủ thượng cũng đã đến tuổi rồi."
" Có nên trở về bàn bạc với mọi người việc tìm đối tượng cho chủ thượng không?"
" Nên."
" Ta cảm thấy không nên, việc của chủ thượng, vẫn là để ngài tự giải quyết đi."
" Chủ thượng sao biết mấy chuyện như thế này chứ, ngài ấy cần có người hướng dẫn nha, chúng ta phải là người hướng dẫn ngài ấy."