Khởi Linh ở bệnh viện ba ngày liền kiên quyết làm thủ tục nhập viện, tiếng nói của Cẩm Lý tuy đã có giá trị hơn nhưng chính anh cũng không thích ở bệnh viện, vì vậy đồng ý hai tay hai chân cùng Khởi Linh trở về.
" Tôi giúp anh làm thủ tục xuất viện." Cẩm Lý vỗ ngực. Phiền phức của nhóc nhà mình, cứ để anh lo.
Khởi Linh lắc đầu:" Không cần, đã hoàn thành rồi." Đám Mạnh Tử cũng không phải cá cảnh, năng suất làm việc rất được, chuyện gì chứ làm thủ tục xuất viện có thể giao cho bọn họ.
Cẩm Lý liền tụt hứng:" Ò"
Có người giúp anh giải quyết phiền phức của y, anh vốn nên vui vẻ mới phải, trưng cái bộ mặt thất vọng ấy ra cho ai coi? Cho ai coi. Làm như uất ức lắm vậy.
" Đi thôi." Khởi Linh không nhanh không chậm nói, tay đồng thời nằm lấy cổ tay Cẩm Lý kéo đi.
Người này, không thể rời khỏi mắt y nửa bước.
Cẩm Lý để Khởi Linh tùy ý kéo mình đi, một trước một sau thẳng cho đến khi ra ngoài sảnh chính. Cẩm Lý nghe thấy tiếng gọi, đồng thời có một bóng đen nhào tới, tóm lấy vạt áo của Cẩm Lý.
" A Lý, đúng là anh rồi."
Cẩm Lý:"..." Bánh bèo nào đây.
Anh hoang mang nhìn tiểu cô nương trước mặt, vui vẻ hạnh phúc, nước mắt lưng chòng nhìn anh, tựa như gặp cha gặp mẹ vậy.
Cẩm Lý nghi ngờ hỏi:" Cô là...?"
" Em là bạn gái anh!" Một tháng qua cô đã đi tìm anh khắp nơi, chẳng hiểu sao, không nói không rằng anh liền biến mất, hại cô phải đi tìm mãi, không ngờ hôm nay đưa bạn đến bệnh viện khám bệnh lại có thể gặp được anh ở đây.
Cẩm Lý nhíu mày, không chắc chắn bật ra một cái tên:" Thiên Tinh?"
Hình như, thân thể này thật sự còn có một cô bạn gái tên là thiên tinh, thời điểm có ý định nhảy lầu kia, thân thể này vẫn chưa hoàn toàn chấm dứt với cô nương này, nói đúng hơn là vẫn trong giai đoạn yêu đương.
Cẩm Lý không biết phải làm sao. Cổ tay đã bị bóp chặt, rồi một lực đạo to lớn kéo anh giật lùi về phía sau, tầm nhìn bị bóng lưng to lớn mạnh mẽ bao chùm.
Khởi Linh cực kì khó chịu trước sự xuất hiện của cái người tự xưng là bạn gái của Cẩm Lý này. Y nheo mắt, hung ác đánh giá cô từ trên xuống dưới, giọng vững vàng quyết đoán:" Của tôi."
Người này của y, cả tâm lẫn thân đều là của y. Đám bánh bèo xung quanh đều không được.
Khởi Linh bị cảm xúc muốn chiếm hữu Cẩm Lý làm của riêng chiếm cứ, không cho Thiên Tinh sắc mặt tốt. Thiên Tinh cũng không phải loại thiếu nữ chân yếu tay mềm, dù bị khí thế của Khởi Linh dọa, nhưng nhất quyết không lùi bước.
Kết quả liền hình thành tình thế mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Cẩm Lý nhìn nhóc nhà mình xù lông ấu trĩ đến cạn lờn. Không biết phải làm sao với y.
Thiết lập nhân vật không phải là xã hội đen lạnh lùng tàn bạo hay sao? Nhìn thấy tình địch, một lời không hợp liền đánh mới phải.
[ Ký chủ, thỉnh lương thiện, người ta là nữ nhân đó.] Hệ thống cạn lời trước trọng tâm khác người của ký chủ nhà mình.
Ai quy định nữ nhân thì không được đánh? Tình địch đều phải đánh.
[ Ký chủ, suy nghĩ lương thiện, thế giới tươi sáng!]
Ngày ngày đều phải khuyên bảo ký chủ tâm lý bất thường, khổ tâm!
Cẩm Lý kéo lấy tay Khởi Linh:" Được rồi, cũng không có gì!"
Khởi Linh bị Cẩm Lý kéo tay, tâm trạng không tốt gằn giọng:" Cậu bênh cô ta?"
Cẩm Lý:"..."
Trẫm bênh cô ta hồi nào?
" Được lắm, cậu bênh cô ta, vậy thì cút về bên cô ta đi."
Những người tức giận, máu liền dồn lên não. Trẫm hiểu. Phù.
Cẩm Lý kéo căng miệng nhỏ, trưng ra một nụ cười. Trong lòng niệm 1000 lần không thể chấp nhặt nhóc nhà mình, không được đánh người.
" Tôi là của anh rồi, đi đâu được chứ!"
" Cậu là của tôi rồi?"
" Đúng đúng, của anh."
" Của tôi!" Khởi Linh nhắc lại.
" Của anh, của anh hết. Nào, chúng ta về nhà, đừng quan tâm đám ruồi muỗi xung quanh." Cẩm Lý cạn lời trước phản ứng của y, quyết tấm kéo người vào xe đã được chuẩn bị sẵn.
Thời điểm bị nhét vào trong xe rồi, Khởi Linh vẫn nắm chặt lấy tay Cẩm Lý, cương quyết cứng đầu nhắc lại:" Của tôi."
Cẩm Lý vào được trong xe liền không thèm quản Khởi Linh đang làm loạn, tùy tiện cho y nhắc đi nhắc lại hai từ theo quy luật.
Khởi Linh nhìn người ngồi bên cạnh, bỗng dùng sức kéo người, ép anh ngồi lên đùi mình, tay mạnh mẽ vòng ra sau gáy, đem miệng nhỏ của Cẩm Lý ngậm lấy.
Cẩm Lý đột nhiên bị mạnh bạo cưỡng hôn, còn vừa gặm vừa cắn, thế nhưng một thân kinh nghiệm giúp anh không theo phản xạ đẩy y ra mà bỏ mặc cho y càn quấy trong miệng mình.
Tiểu đệ đệ đảm nhiệm vai trò lái xe:"..." Không có gì phải hoảng, không có gì phải hoảng, lão đại chỉ là đang hôn một nam nhân mà thôi, hắn không cần phải hoảng, hắn có thể thích ứng được.
Thiên Tinh đột nhiên bị ném cho một đống khói xe:"..."
Cho nên, cái người vừa rồi có phải bạn trai cô không? Bạn trai cô tại sao lại lôi lôi kéo kéo với người con trai khác? Quan hệ của bọn họ, mù cũng phát hiện ra điểm không bình thường.