Hàn Mặc tu luyện hai ngày hai đêm từ tối thứ sáu đến chiều tối chủ nhật thì dừng lại. Hàn Mặc dừng lại không phải vì linh thạch hết mà nhận được một tin nhắn trong điện thoại.
Nhìn cái tin nhắn trong điện thoại này Hàn Mặc nở một nụ cười quái dị. Tin tức trong điện thoại là cậu út của Hàn Mặc nhắn đến.
" Hàn Mặc hôm nay là ngày mừng lão gia chủ 82 tuổi con xem có về được không. Nếu về cậu sẽ xin lỗi lão gia chủ cho con về lại gia tộc."
Hàn Mặc nhìn tin nhắn mà cười rộ lên.
" Về gia tộc sao ha ha cái gia tộc này ta diệt nhất định. Từ ngày các ngươi đuổi ta ra khỏi gia tộc ta đã không còn là người của gia tộc này nữa rồi."
Hàn Mặc tắm rửa thay quần áo rồi đi ra ngoài ăn tối. Đến quán ăn đã là 19 giờ tối, Hàn Mặc vào quán ăn ngộ đủ mọi thể loại đồ ăn ra. Đồ ăn được mang lên Hàn Mặc bắt đầu lao vào ăn. Lần này Hàn Mặc không ăn nhanh mà ăn rất chậm.
Sau 1 tiếng đồng hồ Hàn Mặc ra khỏi quán ăn. Nhìn đồng hồ là 20 giờ Hàn Mặc không gọi taxi đi mà đi bộ đến Hàn gia. Hôm nay là yến thọ của lão gia chủ, bây giờ đang có nhiều người ở đấy nên Hàn Mặc không vội. Muốn giết người phải chọn đúng thời điểm.
Một tiếng đồng hồ sau Hàn Mặc đã đứng trước cổng Hàn gia. Hàn Mặc không đi cửa chính vào mà nhảy tường vào quan sát tình hình. Hàn Mặc quan sát bên trong vẫn thấy có nhiều người, không khỏi thầm mắng.
" Chỉ là cái lễ mừng thọ thôi mà sao phải ở lâu thế. Tặng cái quà rồi đi là được rồi mà cứ ở lại không đi còn uống rượu nữa."
Bây giờ trong biệt thự của Hàn gia còn khoảng 30 người. Đều là những người đến chúc mừng yến thọ.
" Hàn lão à, ông sống lâu vậy a sao không xuống đi." Người nói chuyện là một lão già có vẻ bằng tuổi Hàn gia chủ.
" Tên họ Tần này ngươi chưa xuống thì còn lâu ta mới xuống." Hàn lão gia chủ nói lại. Hàn Mặc nghe lão già kia họ Tần đoán chắc là Tần gia một trong tứ đại gia tộc.
" Ha ha vậy sao chắc phải để cho lão già ngươi thất vọng rồi ta vẫn còn sống được lâu lắm không biết lão già ngươi có sống được đến lúc đó không thôi." Tần lão nói ra.
" Hừ lão già ngươi cứ đợi đấy." Hàn lão gia tử nói ra.
" Ha ha được rồi, ngày hôm nay ngoại trừ việc đến chúc mừng lão già ngươi ra còn một chuyện khác đó là ta Tần gia muốn liên hôn với Hàn gia nhà lão." Nói xong Tần lão gia vẫy tay chỉ thấy một cô gái xinh đẹp tiến đến.
Cô gái này trông 18 tuổi rất xinh đẹp. Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt thanh tú, đôi môi căng mọng. Thân hình cực mê người chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm. Nhìn thấy một vưu vật như vậy mấy thanh niên đang định trong này đều nuốt nước miếng. Ngay cả mấy lão 40 tuổi cũng không yên được.
Ngay cả Hàn Mặc nhìn thấy cô gái này cũng thầm nuốt nước miếng, thằng em cũng có phản ứng.
" Một trong tứ đại hoa khôi của trường đây mà không nhờ lại đến nhà mình cầu thân." Hàn Mặc nhận ra người này là một trong tứ đại hoa khôi của trường,tên Tần Mộ Tuyết.
Nghe Tần lão gia nói thế một mấy người Hàn gia hơi sững sờ, còn mấy tên công tử của Hàn gia sửa sang lại quần áo, vuốt tóc đẹp trai hơn tí để cho người đẹp chú ý đến mình.
" Đây là cháu gái tốt nhất của ta đấy, nó tên Tần Mộ Tuyết. Thế nào đủ điều kiện để vào làm dâu nhà lão chứ." Tần lão gia nói.
" Chuyện này cũng tốt vậy thì liên hôn vậy. Không biết cháu gái của lão già ngươi muốn lấy ai trong mấy tên cháu của ta vậy." Hàn lão nói ra.
" Mộ Tuyết con nói xem muốn chọn ai nào." Tần lão gia nói ra.
Tần Mộ Tuyết nhìn đám công tử ca của nhà này đều thấy ghét cả. Mỗi tên đều mang ánh mắt dâm dê nhìn Tần Mộ Tuyết làm cô rất khó chịu. Kỳ thực cô không muốn liên hôn như thế này một chút nào cả. Nhưng vì là ý của lão gia tử nên co không dám chống lại.
Bỗng Tần Mộ Tuyết nhớ tới cái mắt sáng ngời quay ra Hàn lão gia tử nói:" Hàn lão gia người ta muốn lấy làm chồng là Hàn Mặc. "
Nghe Tần Mộ Tuyết nói tất cả mọi người ở đây đều sững sờ bao gồm cả Hàn Mặc đang nấp ở gần đó.
" What cô gái này không biết ta đã bị đuổi ra khỏi gia tộc này rồi sao mà còn chọn ta!" Hàn Mặc mộng bức. Hàn Mặc suy nghĩ một chút rồi nở một nụ cười. " Thì ra là vậy không muốn liên hôn nên lấy ta ra làm bia đỡ đạn a. Cô gái này thật biết lợi dụng. "
Hoàn hồn lại Tần lão gia có chút tức giận nói:" Mộ Tuyết con nói gì vậy? Sao lại chọn Hàn Mặc. "
" Mộ Tuyết à cháu phải biết tên Hàn Mặc đó đã bị đuổi khỏi đây rồi chứ. Cháu nhìn mấy đứa kia đi bọn nó dáng dấp cũng được mà, với lại chái xinh đẹp như vậy bọn nó sẽ thương yêu cháu hết mình mà." Hàn lão gia tử chỉ mấy tên công tử ca nói ra.
" Tin lão có mà chết ta." Những lời này Tần Mộ Tuyết chỉ dám nghĩ trong đầu chứ không dám nói ra.
" Hàn lão gia nếu chọn cháu chỉ chọn mỗi Hàn Mặc thôi vì cháu chỉ thích mỗi anh ấy." Tần Mộ Tuyết nói ra.
" Hàn lão gia chuyện này để hôm khác bàn thêm đi, bây giờ muộn rồi ta về nghỉ ngơi trước lãi cũng đi nghỉ đi." Nói rồi Tần lão đứng dậy lôi kéo bọn con cháu rời đi.
" Chỉ có thể như vậy thôi hẹn lão hôm khác nói chuyện tiếp." Hàn lão gia tử đứng dậy tiễn Tần lão đi ra. Những người khác đến chúc mừng Hàn lão gia tử thấy không khí không ổn cũng cáo từ rời khỏi.
Đợi những người kia đi hết Hàn Phú mới tiến lên nói với Hàn lão gia tử:" Cha đứa bé kia thật không biết điều dám nói như vậy rõ ràng là không muốn gả đến nhà chúng ta."
" Thôi mặc kệ đi đây chắc là ý của Tần lão tự quyết định nên đứa bé kia mới tìm lí do như vậy. Thôi được rồi bây giờ đã muộn rồi tất cả đi nghỉ đi." Hàn lão gia tử nói ra.
" Vâng chúc Hàn lão gia ngủ ngon." Nghe thấy thế đám con cháu của Hàn gia tản đi về phòng của mình.
Thấy không mọi người đã về hết rồi Hàn Mặc nở nụ cười nói ra:" Bây giờ đến phiên ta trả thù các ngươi rồi."