" Bây giờ vẫn còn sớm mà Hàn lão gia tử đi nghỉ sớm quá đó." Hàn Mặc đi ra đứng ở cửa vào nói.
Nghe thấy tiếng nói này tất cả mấy người Hàn gia quay đầu ra nhìn. Khi thấy người đứng ở cửa là Hàn Mặc Hàn lão gia tử tức giận nói.
" Hàn Mặc ngươi còn dám quay về đây à người đâu đuổi nó ra ngoài cho ta."
" Cha à Hàn Mặc về rồi thì cha cũng tha thứ cho Hàn Mặc đi đâu cần phải giận lâu như thế cha huống chi chuyện cũng đã qua lâu rồi. " Cậu út của Hàn Mặc là Hàn Bằng nói ra.
" Cậu út à cảm ơn cậu nhưng hôm nay con về không phải để xin quay về ở lại cái gia tộc này mà con về để giết một số người. " Hàn Mặc nói ra.
" Tên hỗn láo này người đâu đuổi tên này ra ngoài ngay cho ta." Hàn lão ra tử quát to.
Có mấy tên bảo vệ chạy từ ngoài vào tiến đến chỗ Hàn Mặc muốn lôi Hàn Mặc ra ngoài. Hàn Mặc vung tay ra " Vèo ", Xoẹt " hai cái đầu người rơi xuống đất.
Mấy tên còn lại hoảng sợ không dám tiến lên nữa.
Có mấy người không dám nhìn quay mặt đi, mấy người đàn bà trong Hàn gia còn thét lên. Hàn lão gia tử con ngươi co rụt lại nói.
" Tu tiên Hàn Mặc ngươi lại là người tu tiên."
" Hể Hàn lão gia tử cũng biết có người tu tiên cơ đấy. " Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc lại vung tay ra, một quả cầu lửa bay thẳng đến chỗ Hàn Phú. Hàn Phú bị trúng cầu lửa chưa kịp hét lên thì đã biến thành tro bụi.
Có mấy người thấy cảnh này sợ ngồi bệt xuống đất, mấy người đàn bà thì ngất luôn đi, giữa hai chân còn chảy ra một dòng nước có mùi khai.
" Ngươi..." Hàn lão gia tử giận quá không biết nói gì.
" Ngươi cái gì mà ngươi ta còn muốn tiễn ông lên đường đây nhưng trước đó phải hỏi ông mấy vấn đề đã." Hàn Mặc nói ra rồi đi đến chỗ cao nhất ngồi xuống. Thấy cảnh này Hàn lão gia tử giận tím mặt lại.
" Trước tiên Hàn lão gia tử là ai giết cha mẹ của ta." Hàn nhìn Hàn lão gia tử nói.
" Ta không thể nói." Hàn lão gia tử nói ra.
" Vụt." Lại một quả cầu lửa phóng ra Hàn Mã Thái chưa kịp phản ứng thì đã thành tro.
" Ngươi... Ta là không thể nói thật người này gia tộc ta không phải có khả năng chống lại được. " Hàn lão gia tử nén giận nói ra.
" Ồ." Hàn Mặc hơi bất ngờ người có thể dọa lão ta sợ đến như thế này không đơn giản.
" Vèo." Lại một quả cầu lửa phóng ra ngoài Hàn Quốc Hoa cũng đã thành tro.
" Ngươi! Tên khốn khiếp này." Hàn lão gia tử không nhịn được nữa nói ra.
" Là ai giết cha mẹ ta." Hàn Mặc hỏi lại.
" Là Cổ Võ Ninh Gia.." Hàn lão gia tử nói ra.
Nghe Hàn lão gia tử nói trong nhà tất cả mọi người không hiểu. Trong đó bao gồm cả Hàn Mặc.
" Chủ nhân Cổ Võ là một thế giới của người tu tiên ẩn đi cách biệt với thế giới bên ngoài. " Bỗng lúc này Tiểu Linh nói cho Hàn Mặc.
" Nguyên lai là vậy a. Giới cổ võ ta phải đi một chuyến. " Hàn Mặc nghĩ trong đầu.
" Tại sao bọn họ lại giết cha mẹ ta còn nữa lối vào giới cổ võ đó ở đâu?". Hàn Mặc hỏi.
" Tại sao thì ta cũng không rõ chỉ biết họ giết cha mẹ ngươi rồi thông báo cho chúng ta, họ giết cả lúc nào ta cũng không phát giác được. Còn lối vào của giới cổ võ là một bí ẩn chỉ có mấy lão già của các gia tộc ở kinh thành mới biết được. Gia tộc của ta còn chưa có tư cách biết. " Hàn lão gia tử nói ra.
" Được rồi ngươi có thể đi rồi." Nói xong Hàn Mặc vung tay ra Hàn lão gia tử thành tro bụi trong tức khắc.
Giết xong Hàn lão gia tử Hàn Mặc nhìn những người còn lại của gia tộc này. Thấy Hàn Mặc nhìn sang ai cũng hoảng sợ. Sợ mình bị Hàn Mặc dùng cầu quả cầu lửa giết.
" Cậu út." Hàn Mặc gọi Hàn Bằng.
" Có chuyện gì vậy Hàn Mặc." Hàn Bằng nơm nớp lo sợ nói.
" Cậu út cái gia tộc này bây giờ chính cậu làm chủ." Hàn Mặc nói ra.
" Được được ". Hàn Bằng trả lời.
" Các ngươi có ý kiến gì không?" Cả đám người lắc đầu. " Đùa à có ý kiến để ngươi giết à." Cả đám có chung một ý nghĩ.
" Không có thì tốt. Các ngươi bây giờ sống an phận chút trợ giúp cậu út xây dựng gia tộc nghe rõ cả chưa." Nghe Hàn Mặc nói cả lũ gật đầu liên tục. Không còn chuyện gì ở đây nữa Hàn Mặc rời khỏi.
Đi trên đường Hàn Mặc ngẫm lại. Hôm nay thu được một số thông tin rất quan trọng. Thứ nhất muốn trả thù được là phải đi cổ võ, thứ hai muốn đi cổ võ là phải đi kinh thành tìm người biết đường.
Hàn Mặc nghĩ thi đại học xong trong hai tháng nghĩ rèn luyện một phen tăng tu vi lên rồi mới đi kinh thành. Bây giờ tu vi còn yếu mà vào một gia tộc lớn ở kinh thành tìm thông tin đến cổ cỏ đó là tự tìm đường chết.
" Phải tăng tu vi lên trúc cơ viên mãn mới được." Hàn Mặc nghĩ.
Hàn Mặc bắt taxi đi về nhà ngủ. Mai là thứ hai phải đến trường tiếp.
Sáng ngày hôm sau dậy Hàn Mặc đánh răng rửa mặt đi ăn sáng rồi đến trường như bình thường. Đến lớp Hàn Mặc ngồi vào chỗ của mình chờ tiết học bắt đầu.
Bây giờ trong văn phòng của các lão sư. Một người đàn ông tiến vào phòng nói:" Các lão sư kết quả của kỳ thi thử lần này đã có rồi này."
" Đâu phó hiệu trưởng xem lần này trường ta học sinh cao nhất ở lớp nào nào." Một tên lão sư tiến đến nói.
" Không biết lần này trường chúng ta đứng thứ bao nhiêu toàn thành phố nhỉ. Haizz các lần trước đứng quá thấp." Một tên nữ lão sư nói.
" Lần bày có sự việc ngoài ý muốn." Tên phó hiệu trưởng nói.
" Có sự việc gì vậy phó hiệu trưởng. " Lão sư nói là lão sư chủ nhiệm của Hàn Mặc, tên Hà Vũ Vi.
Tên phó hiệu trưởng nhìn Hà Vũ Vi cười cười rồi nói ra:" Lần này trường chúng ta xếp thứ nhất toàn thành phố."
" Cái gì." Tất cả lão sư giật mình, sau mới phản ứng lại hô lên.
" Tốt quá rồi.."
" Ha ha lần này cuối cùng cũng có thể đánh mặt mấy trường khác rồi."
" Không biết là học sinh của lớp nào giỏi thế vậy."
Đúng rồi các này mới là quan trọng nhất. Các lão sư đều nhìn về phía tên phó hiệu trưởng mong chờ kết quả.