- Được rồi không còn sớm nữa vào bếp ăn trưa thôi.
Long lão nói ra.
- Hàn tiểu huynh đệ mời, ăn xong lão còn có chuyện muốn nhờ cậu đây.
Long lão quay ra nhìn Hàn Mặc nói.
- Long lão khách khí quá rồi. Long lão có chuyện gì muốn Hàn Mặc này làm nếu làm được tôi nhất định sẽ không chối từ.
Hàn Mặc nói.
- Ha ha được được.
Tất cả mọi người đứng dậy đi vào phòng bếp dưới sự dẫn đầu của Long lão.
Đi qua mấy dãy hành lang cuối cùng cũng đến nhà bếp. Bên trong đã bày rất nhiều món ăn lên bàn.
- Hàn tiểu huynh đệ qua đây ngồi uống với lão già này vài chén.
Long lão cười nói ra.
- Cha à bệnh của cha sao lại uống rượu được.
Người nói là Long Chấn Thiên.
- Không sao bệnh của ta đã bị áp chế xuống rồi uống một chút có lẽ không sao.
- Nhưng lỡ...
- Được rồi ta biết con rất quan tâm tới sức khỏe của ta nhưng sức khỏe của ta như thế nào ta biết huống chi còn có Hàn tiểu huynh đệ ở đây ta có bị gì cũng không sao.
Long lão cắt đứt lời Long Chấn Thiên nói.
Hàn Mặc bất đắc dĩ không ngờ Long lão lại coi trọng mình đến vậy. Nhưng thế là mục đích của mình cũng sắp thành công.
- Cha, tên nhóc vắt mũi chưa sạch này có thể làm được gì chứ. Nếu là tu chân giả thì cũng chỉ là Luyện Khí trung kì thôi thì làm được gì.
Long Chấn Thiên nói ra hiển nhiên là không tin chuyện Hàn Mặc đã chữa được bệnh cho cha mình. Long Chấn Thiên cũng đoán Hàn Mặc là tu chân giả có vài thủ đoạn nhưng Hàn Mặc trông trẻ thế này tu vi cao nhất cũng chỉ là Luyện Khí trung kì.
- Đủ rồi! con biết cái gì mà nói, ăn bữa cơm thôi mà cũng không yên.
Long lão tức giận quát lên.
- Chấn Thiên, Hàn huynh đệ đây có thể chữa bệnh cho cho ta tận mắt thấy không sai được. Cứ ngồi xuống ăn cơm đi đã chuyện này để nói sau.
Long An Thành nói ra giải bỏ không khí không hòa hợp này.
Long Chấn Thiên hừ một tiếng ngồi xuống. Tất cả cũng ngồi xuống bàn ăn.
- Hàn tiểu huynh đệ xin thứ lỗi thằng nhóc kia không được hiểu chuyện lắm.
Long lão nhìn Hàn Mặc nói ra.
- Long lão không cần xin lỗi. Cháu trông trẻ tuổi thế này chú ấy không tin là phải.
Hàn Mặc nói ra.
- Ha ha cảm ơn cậu đã không để ý, cậu cứ coi như đây là nhà mình không cần khách khí.
Long lão cười nói.
- Cảm ơn Long lão.
Hàn Mặc nói ra.
Long lão động đũa mấy người khác mới động theo. Long lão ngồi ở giữa, bên phải là Hàn Mặc, tiếp theo là vợ chồng và con gái Long An Thành. Vợ chồng cùng Long Chấn Thiên thì ngồi bên trái Long lão.
Vì cái bàn ăn là hình chữ nhật nên Hàn Mặc ngồi đối diện với Long Chấn Thiên. Hàn Mặc cảm thấy rất mất tự nhiên.
- Hàn tiểu huynh đệ thế nào? Đồ ăn ở đây có hợp khẩu vị không?
Ăn được vài miếng Long lão quay sang hỏi Hàn Mặc.
- Cũng được Long lão, ngon hơn ăn ở ngoài nhiều.
Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc cảm thấy đồ ăn ở đây ngon thật, đồ ăn ở đây được những đầu bếp đứng thứ nhất thứ nhì kinh thành nên đồ ăn ngon là phải.
- Ha ha ngon vậy thì ăn nhiều vào. Thanh niên là phải ăn nhiều mới có sức đề làm việc. Nào cạn li.
Long lão cười ha ha nói ra.
Hàn Mặc cũng nhấc chén rượu của mình lên uống sạch.
Trong bữa ăn ngoài hai người Hàn Mặc và Long lão nói chuyện ra những người khác không nói gì. Chắc Long lão nói bọn họ không dám xen vào.
Bữa ăn này tốn hết ba mươi phút. Ăn xong mấy người lại ra ngồi ở đại sảnh nghỉ ngơi.
- Hàn tiểu huynh đệ lão già đây có chuyện muốn nhờ cậu đây.
Long lão nhìn Hàn Mặc nói ra. Nghe Long lão nói thế mấy người chăm chú nhìn Long lão xem lão này muốn nhờ chuyện gì.
- Long lão có việc gì muốn Hàn Mặc này làm cứ nói ra, nếu có thể làm được nhất định sẽ không chối từ.
Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc trong lòng vui mừng vì kế hoạch của mình sắp đạt được mục đích. Không biết lão già này muốn nhờ chuyện gì.
- Ha ha vậy thì cảm ơn cậu trước Hàn tiểu huynh đệ. Chuyện lão già là muốn nhờ cũng đơn giản thôi, không biết cậu có thể chữa khỏi căn bệnh trong người ta được không?
Long lão nói ra.
Hàn Mặc sững sờ không ngờ Long lão sẽ nhờ cái này. Nhưng cũng tốt chuyện này rất đơn giản.
- Có thể chữa được Long lão.
Hàn Mặc nói ra.
- Hừ! Cha con nghi ngờ người này là ai phái đến nhà chúng ta, cha không thể để bị lừa được để con cho người bắt lại.
Long Chấn Thiên không nhịn được nói ra.
Hàn Mặc híp mắt nhìn Long Chấn Thiên. Ta đây có thù oán với ngươi sao mà ngươi năm lần bảy lượt cứ nói xấu ta.
- Im miệng! con thì biết cái gì chứ!
Long lão quát lên.
- Hàn tiểu huynh đệ nếu cậu chữa khỏi cho lão già này Long gia nợ cậu một ân tình.
Long lão nói ra.
Hàn Mặc trong lòng nhảy lên biết kế hoạch của mình sắp đạt được.
- Vậy Long lão xin ngài chuẩn bị một căn phòng riêng được không?
Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc muốn châm pháp của mình không bị lộ ra ngoài để tránh khỏi những rắc rối không cần thiết làm phiền cuộc sống của mình và Hà Vũ Vi.
- Được! Chúng ta đến phòng của lão già này đi.
Long lão nói ra.
- Cha không thể..
- Con ngồi im đấy. Con quên hai người mà con sắp xếp cho ta rồi hay sao.
Long lão nhìn Long Chấn Thiên nói ra.
Long Chấn Thiên nhớ tới cái gì đó rồi ngồi xuống ghế không nói gì nữa.
Nghe thấy Long lão nói hai người Hàn Mặc đoán là hai tên đang nấp trong bóng tối. Hai tên này Hàn Mặc đã cảm nhận được từ lúc với vào nhưng cũng mặc kệ.
Nhìn khí thế trên người Hàn Mặc đoán là hai tên Trúc Cơ sơ kỳ, Hàn Mặc cảm thấy hai tên này có thực lực mạnh nhất từ lúc bước chân vào Long gia. Hàn Mặc đoán là con bài tẩy ở đây.
Hàn Mặc cảm thấy buồn cười trong lòng,cũng mặc kệ hai tên này.
- Hàn tiểu huynh đệ mời qua bên này.
Long lão đứng dậy đi vào phòng của mình dưới sự giúp đỡ của Long Tuyết Nguyệt.