13.000 tấn gạo đã được quân của Viên Hoàn hô ̣tống từ Thọ Xuân
đến Đan Dương và Uyển Lăng. Ngoài ra kế hoạch ban đâ ̀u do Chu Du vạch ra chỉ cần 5.200 tấn gạo, bây giờ trực tiếp nâng lên hạn mực 13.000 tấn, mục tiêu yêu cầu không thay đổi, ô ̉n đi ̣nh dân tâm, khai khẩn ruộng hoang và xây dựng cơ sở ha ̣tầng cùng công trình thủy lợi.
Cùng lúc đó phòng nhân sự dưới trướng Trương Chiêu bắt đầu cải thiện lại quy chế thưởng phạt, du ̀ng thời gian ngắn nhất báo cáo vơ ́i Viên Hoàn, sau khi hă ́n phê duyệt đã cho người câ ́p tốc đưa tin cho Lư Giang và Đan Dương. Ca ́c ‘đồng chí’ quan viên bên bô ̣ phận giám sát được sắp xếp la ̀m viê ̣c ở từng địa phương âm thầm tìm kiếm những vi ̣ quan huyện phạm pha ́p hoặc la ̀m tra ́i ky ̉cương, mô ̣t khi phát hiê ̣n lập tức cách chức điều tra, sau đó cho những kẻ trong nho ́m thanh niên tuô ̉i trẻ tài cao thay thế, tránh ảnh hưởng đến quá trình vận hành.
Cuối cu ̀ng, tất cả mọi chuyện đã được làm xong, Viên Hoàn ra lệnh
a ́p du ̣ng biê ̣n pháp lấy sức lao động đổi thức ăn cho hai quận Lư Giang, Đan Dương. Đến khi tất ca ̉mọi thư ́đê ̀u vận hành ổn thỏa, Viên Hoàn có thể thơ ̉phào nhẹ nhõm, bă ́t tay va ̀o làm việc quan trọng không kém, đo ́la ̀vấn đề nhân tài!
Đây là chuyện không cu ̉a riêng ai, chẳng những Viên Hoàn mà cả những tập đoa ̀n quân phiệt như Ta ̀o Tháo, Viên Thiệu, Ma ̃Đằng... cũng ca ̉m thấy đau cả trứng.
Để giải quyết vấn đề này trong ngắn hạn, hă ́n có thể thông qua hệ thống tiến hành lâ ̣t thẻ bài nhân vâ ̣t, rồi triệu hồi họ ra va ̀tra ́m vào vi ̣trí khuyết, nhưng về lâu dài thì không ổn, cũng chỉ có thể dựa vào chính Viên Hoàn tự tay bồi dươ ̃ng, đào tạo ra người giỏi tại thời kỳ Tam Quốc.
Trong thời kỳ Ha ́n Mạt, đế quốc tuyển chọn nhân tài co ́rất nhiều cách, hoàng đế ban chiếu chỉ trưng dụng người, hoặc các công phủ và châu quận tư ̣ bô ̉nhiệm, hoă ̣c được người có danh vo ̣ng trong dân đê ̀cử, ngoài ra ngươi cũng có thể trở thành nho sinh hoặc đi lính, nhưng những phương thức này nghe sơ là biết, đám gian thương con buôn và những kẻ lõi đời rất dễ tìm cách trục lợi. Cũng chính vì cách tuyển dụng na ̀y, nên giới chi ́nh trị thời Hán mơ ́i co ́câu ‘nhà nghèo không có cư ̉a quan cao, quý tộc chẳng thèm làm chức thấp’, cho nên lúc Tào Phi lên ngôi và a ́p dụng chế độ cư ̉u phẩm, tình huống này
càng ngày càng nghiêm trọng.
*Cửu phẩm trung chính pháp gia: hay co ̀n gọi la ̀chê ́đô ̣ chín cấp bậc do Tư Không Trần Quần(? –7/2/237) của nhà Ngu ̣y lập ra. Nhà vua sẽ phái kiểm soát viên đê ́n ca ́c châu quận để tuyê ̉n cho ̣n người có tài và đạo đư ́c. Triều định sẽ làm ra thang điểm gồm có 9 loại “ thượng thượng, thượng trung, thượng hạ, trung thượng, trung trung, trung ha,hạ thượng, hạ trung, hạ hạ”, đồng thời chia thang điê ̉m ra làm hai phần, một dành cho ‘ng cư ̉viên’, thang điểm còn la ̣i dành cho ‘quan viên tại chư ́c’. Sau đó vua sẽ sắp xếp những nhân tài này vào bộ ma ́y từ câ ́p huyện cho đê ́n triều đình.
Tuy nhiên khi tuyển chọn, các kiểm soát viên chỉ chú trọng vào dòng tộc, tài chính gia đình, thể hi ̀nh và gương mặt, cùng với điều quan trọng nhất là người thầy dạy ho ̣ có danh tiếng trong xã hội hay không. Cuối cu ̀ng dân nghèo vẫn khó có thể chen chân vào làm quan.*
Lúc chế độ khoa cử xuất hiện, mâu thuâ ̃n giư ̃a hai tầng lớp đa ̃giảm đi trông thâ ́y, nhưng no ́chỉ giải quyết phần ngọn chứ không diệt hă ̉n phần gốc, dân đen va ̀quý tộc vâ ̃n xung đột cực kì sâu sắc, các triều đại từ Hán cho đê ́n trước Cô ̣ng Hòa Nhân Dân Trung Hoa đều là cảnh quý tộc cu ̃bi ̣tiêu diệt va ̀dân đen trở thành ‘nhà giàu mới nổi’.
Mô ̣t thủ lĩnh thông minh khi thống trị sẽ biết ca ́ch lợi du ̀ng các chế độ và luật pha ́p trong tay để cân bằng giư ̃a quý tộc và dân đen, duy trì nó một cách hợp lý, kê ́t quả lý tưởng nhất chính là một chính quyền ổn định. Dân đen tất nhiên phải cho họ hy vọng, ngoài việc kích thích tầng lớp nằm ơ ̉ số đông của đê ́quốc vươn mình tiến lên còn co ́tác dụng ngăn bọn ho ̣tạo phản. Về phần quý tộc, khi thấy dân đen bắt đầu lên đời, họ cũng sẽ cô ́gắng không bị thụt lu ̀i, và viê ̣c a ́p chế sẽ giu ́p ho ̣ biết mình đang ơ ̉đâu, đừng có da ̣i dột nắm quyền lâu sinh tật, trơ ̉thành sâu mọt của đế quốc.
Viên Hoàn muốn thành lập một quốc gia cho riêng mi ̀nh, vừa hay đụng pha ̉i vấn đề này, thay vì ngô ̀i chơ ̀nước đến chân mới nhảy, chi bằng nha ̉y va ̀o bơ ̀sớm để tránh phiền phức mai sau. Những thanh niên tuổi trẻ tài cao chính la ̀bằng chứng sống để hă ́n nói cho dân đen biết, cuô ̣c sống này luôn đa màu să ́c, bọn ho ̣ luôn có cơ hội ca ́ chép vượt long môn, xem ra thủ đoạn này trước mắt khá hiê ̣u quả, tạm thời không có người há mồm phản đối, du ̀sao như vậy vẫn tốt hơn không có ai chi ̣u đi về huyện xa xôi làm quan.
Thật ra giữa dân đen và quý tộc thời cổ đại Trung Quô ́c cũng không phân biệt giai cấp nặng nề như mọi người vẫn tưởng. Ví du ̣ như Gia Cát Lượng thời trai trẻ ca ̀y ruộng ơ ̉Nam Dương vẫn tự vỗ ngực bảo tôi là dân nghèo a ́o vải, chẳng lẽ hắn không có đọc qua sách sao? Tất
nhiên sách phải có đọc chứ, nếu không mẹ nó lấy gi ̀làm vĩ nhân của Trung Quốc? Đến đây chúng ta lại bàn sâu hơn một tí, dòng họ Gia Cát là quý tô ̣c ha ̀ng thật giá thật, tổ tiên Gia Cát Phong từng làm chức ti lệ gia ́o u ́y ơ ̉thời Hán Nguyên Đế, Gia Cát Khuê - cha của Gia Cát Lượng cu ̃ng đa ̃să ́m cho mình một chư ́c quận thừa ở Thái Sơn, chú ruột của hắn còn oách hơn, leo lên cái ghế thái thú Dư ̣Chương. No ́i đi nói lại, chỉ đê ́n đời cu ̉a hắn, gia đi ̀nh quý tộc này mới rơi vào cảnh thê thảm.
Tuy nhiên nếu trong nhà không co ́được cái danh quy ́tộc, Gia Cát Lượng lấy gì đê ̉tiếp xu ́c với sách vở, anh trai hắn Gia Cát Cẩn làm sao có thể một bước lên mây tại Giang Đông? Hoàng Thừa Ngạn la ̀ danh si ̃thời đại này, còn khuya hắn mới gả con ga ́i cho một tên dân đen áo ôm chiếu rách.
Tư ̀đó suy ra, dân đen và quý tộc vốn dĩ chỉ là một khái niệm tương đối ma ̀thôi.
Viên Hoàn có kinh nghiệm sống của hai kiếp người, la ̣i am hiê ̉u về thời kỳ Tam Quốc, hắn tin tưởng mình có năng lực cải thiện tình tra ̣ng tồi tệ những năm cuối Đông Hán, chê ́độ khoa cử se ̃là một con dao vô hi ̀nh giúp đỡ hă ́n trên con đươ ̀ng thống trị.
Ngoài ra, đây cũng se ̃là một quá tri ̀nh vô cùng mất thời gian. Viên gạch đầu tiên cho nền móng đế quốc chính là viê ̣c phổ cập giấy và kỹ
thuật in.
Viên Hoàn đã kiê ̉m tra râ ́t kỹ toàn bộ quá trình làm giấy, hắn phát hiê ̣n thâ ́y đám thợ thủ công luôn làm cẩn thâ ̣n tư ̀ng bước, nhưng hết lần này tới lần khác họ la ̣i không thể chế tạo ra trang giâ ́y đúng ý mình muô ́n. Hắn chưa bao giờ nghi ngờ đô ̣ chính xác cu ̉a bản vẽ do hê ̣thống cung câ ́p, như vâ ̣y vấn đề đang nằm ở những chi tiết nhỏ trong quá trình sản xuất, nhưng cụ thê ̉là điểm nào thi ̀có chúa mới biết.
Vi ̀vậy hă ́n sai người tiếp tục chế tạo, còn mình thi ̀cùng Trương Chiêu và thợ thủ công có kinh nghiệm lâu năm chụm đầu lại nghiên cứu bản vẽ, hi vọng từ đó tìm được một chút manh mối.
Mới đầu dám thơ ̣ chân lấm tay đen co ̀n hơi lo lắng trong lòng, mẹ no ́lão đại của Thọ Xuân, ke ̉mang đầy màu sắc truyền kỳ như thần thánh lại ngồi chung ba ̀n vơ ́i những tên dân đen như bọn hắn thảo luận vê ̀việc chế tạo, riêng viê ̣c trên người lãnh đa ̣o có khí chất
râ ́t…. ư la ̀lãnh đạo cũng la ̀m bọn họ ca ̉m thấy áp lực như núi. Nhưng theo thơ ̀i gian trôi qua, đám thợ thủ công đã quen với việc này, bắt đầu chủ động giao lưu cùng hắn, Viên Hoa ̀n cu ̃ng chú tâm lắng nghe, cẩn thận suy nghĩ, lâu lâu còn dùng bộ dạng học sinh để thỉnh giáo làm đám thợ thủ công râ ́t tư ̣ hào về công việc của mình.
Vào một ngày đẹp trời, có một thợ thủ công lão la ̀ng đang ngồi chồm
hô ̉m ngó thiết bi ̣ chế ta ̣o giấy, nhìn hơi nước bốc lên ma ̀chép miê ̣ng:
“Mẹ kiếp, làm sao khống chế được nhiệt độ nước trong máy đây?”
Ti ̀nh cờ Viên Hoàn đi ngang qua, nghe thấy lão thợ no ́i thế, hă ́n lập tức nhìn về phía hơi nước đang bốc lên cao va ̀chợt bừng tỉnh, thì ra vâ ́n đề đang nằm ở việc kiểm soát nhiệt đô ̣ nước! Để tạo tha ̀nh giấy chất lượng cao, nhiệt độ nước phải nằm ở mức 70-80oC, mà bây giờ
nhiệt đô ̣trên máy la ̣i lên đến 100oC!
Thời cô ̉đại đào đâu ra nhiệt kế, bởi vậy hắn mới không đê ̉ý đến điểm này!
Nhưng không sao, co ́hê ̣thô ́ng trên tay, viê ̣c gì khó hệ thống lo, ha ha, nhiệt độ nươ ́c là chuyện mắt muỗi, chưa kê ̉Viên Hoàn la ̀sinh viên tốt nghiệp ngành sinh học, vấn đề này làm sao làm kho ́hắn được?
Thế là hắn lập tức phái người chế ra tám thiết bị làm nước đá… a ̀thật ra cũng không hẳn là nước đá mà là những đồ vật dễ hâ ́p thu ̣ nhiệt, treo no ́ở trên cao, khi nhiệt đô ̣ nước lên đến tâ ̀m 70-80oC thì sai người hạ xuống một cái đê ̉giữ nhiệt độ nằm ở mức cô ́định. Đê ́n khi thiết bị ‘tản nhiệt’ có nhiệt độ bằng với nươ ́c trong lo ̀, họ se ̃kéo no ́ lên cao và thay thê ́bằng một thiết bị khác đê ̉tiếp tục giảm nhiệt. Phương pháp na ̀y rất được thơ ̀i kì cận đại ưa chuộng và thường
xuyên sử dụng trong li ̣ch sử, dù sao trước khi loài ngươ ̀i phát minh ra nhiê ̣t kế, du ̀ng nươ ́c đá la ̀cách duy nhất để khống chế nhiệt độ nước.
Trải qua rất nhiều thí nghiệm, biên soa ṇ số liệu tổng hợp và cân nhắc về nhiệt đô ̣ phù hơ ̣p với chất lượng giấy, hắn sai người đem loại nước đá này ghi vào trong sách, đặt tên là Băng Chi.
Sau khi giải quyết xong vấn đề mang tính then chốt trong kỹ thuật, một sô ́lượng giấy khổng lồ đã được sản xuất, bất kể góc cạnh, đô ̣ dày và màu sắc cùng vơ ́i thời hạn bảo quản cũng được nâng cao. Thứ này sẽ phô ́i hợp vơ ́i ky ̃thuật in để làm ra thật nhiều sách vở, hắn sẽ dùng no ́để nâng cao dân trí thời Tam Quốc.
"Tư ̉Bố!”
“Co ́thuộc hạ!”
“Đầu tiên ngươi khắc một ngàn bản [Luận ngữ], [Mạnh Tử thư], phát ha ̀nh khă ́p Lư Giang, Đan Dương và Cửu Giang quận!”
“Tuân lệnh!”