Hệ Thống Wechat Thần Cấp tại Tam Quốc

Chương 96: Phương pháp quản lý mới



Ting ting! 

Tiếng hê ̣thống vang lên làm Viên Hoa ̀n giâ ̣t mình tỉnh khỏi giấc mộng đẹp, hắn có thể cảm nhận được sức lực của mình được nâng cao một cách rõ rê ̣t. 

“U ́i chà, đây là thực lực cu ̉a siêu cấp vo ̃tướng sao?” 

Viên Hoàn siết chặt hai tay, vư ̀a rồi hắn mới nhận được sự ban phước tư ̀hệ thống, điểm vũ lực tăng từ 94 lên 95 điểm, chi ́nh thức bước vào con đường siêu câ ́p võ tướng. Đê ̉đi được đê ́n đây qua ̉thực không dễ dàng, trước kia một lần khiêu chiến chỉ cần tốn mười nga ̀n điểm chấn động, nhưng khi chỉ sô ́vu ̃lực của hă ́n đa ̣t đến 90, mỗi một lần đi phó bản đều cần ít nhất 50.000 điểm chấn động. 

Bây giơ ̀thăng cấp lên hạng siêu cấp vo ̃tướng, hắn chết lă ̣ng khi nhìn thông báo từ hệ thống, mỗi lâ ̀n kí chủ kích hoạt hạng mục thi đấu thực tê ́ảo cần pha ̉i bo ̉ ra 100.000 điểm châ ́n động, cho dù vượt phó bản thất bại, nê ́u quay lại đánh tiếp vẫn phải tô ́n 100.000 điểm 

châ ́n động chứ thằng gian thương hệ thống không hề co ́chu ́t sales off tri ân khách hàng nào. 

Hôm nay Viên Hoa ̀n đã phải cắn răng bỏ ra 300.000 điểm chấn động, đa ́nh đi đa ́nh lại cái pho ́bản chết bằm ấy hơn ba lâ ̀n, cuối cu ̀ng mơ ́i nhẹ nhõm thông qua. 

Ke ̃o kẹt! 

Cửa đươ ̣c mở ra, năm nô tỳ đứng xếp hàng nghiêm chỉnh, cô bưng chậu rửa mặt, người cầm khăn mặt, kẻ cầm quâ ̀n áo mới sắp xê ́p gọn gàng rô ̀i thi lễ: 

“Khởi bẩm thiếu gia, đã đến thời điểm nghị sự, mong nga ̀i tranh thủ thay quần áo.” 

Viên Hoàn đứng dậy thoải mái nâng cao hai tay, tự động có nô tỳ bước đến chăm sóc. Hă ́n cười rồi hỏi: 

“Tiểu Vân, gần đây trong nha ̀có việc gì hay ho không?” 

Cô nô ty ̀nhỏ tuổi tên Tiê ̉u Vân vừa thoăn thoắt tay giúp hắn rửa mặt chải đâ ̀u thay quần áo, vừa lên tiếng bẩm báo: 

“Thưa chu ́a công, gần đây cũng chẳng có gì mới me ̉cả, lão gia và phu nhân đã chuẩn bi ̣ să ̃n hôn lễ cho ngài, cu ̃ng thông báo cho Kiê ̀u Công biê ́t, sang năm khi nhị Kiều tiểu thư tro ̀n hai mươi tuổi sẽ rước về phu ̉. Ngoài ra lão gia cũng thông báo cho toàn thể người

nhà ho ̣Viên trên đế quốc, mời họ sang năm ghé qua đây dư ̣ hôn lễ của ngại, hiện giờ những kẻ dưới phụ trách việc mua să ́m sính lễ đã được pha ́i đi, nô tỳ nghĩ chi ̉tầm hai tháng nư ̃a sẽ xong.” 

"Ừ ta biết rồi, co ́tình huống đặc biệt gì nhớ phải báo cho ta biết.” “Vâng thưa thiếu gia.” 

Sau khi mặc quần áo chỉnh tê ̀, Viên Hoàn lập tức bước đê ́n sảnh nghị sự, trên đường đi hắn đều gật đâ ̀u vơ ́i các quan viên văn võ. 

Vừa an ổn ngồi xuống ghế chu ̉tọa, Diêm Tượng đa ̃dâng tấu: 

“Chúa công, Đan Dương truyền tin ti ̀nh báo, Chu Hân đã bi ̣ Ly ́ tướng quân chém chết ở vị trí cách Vu Hồ 25km, lần na ̀y sa ́u ngàn tên đi ̣ch bị giết, bắt sống hơn mười ngàn tên.” 

"Tốt lắm! Lần này Chu Hân đa ̃chết, Đan Dương sẽ thuô ̣c về nhà họ Viên quản lý, chúng ta lại có thê ̉đất để phát triển cơ sở rồi.” 

Một bên Trương Chiêu bươ ́c ra báo cáo: 

“Chúc mừng chúa công! Chúng thuộc ha ̣ cũng rất vui mư ̀ng, tuy nhiên còn một vấn đề quả thực khó giải quyết. Hiện quan viên được phái đến Lư Giang và Đan Dương cấp báo, do chúng ta phát triển quá nhanh nên nhân lực bắt đầu thiếu thốn rất nhiều.” 

Bộ chất gật đầu đồng tình:

“Vâng, mă ̣c du ̀chúng ta bồi dưỡng ra râ ́t nhiều thanh niên trẻ tuô ̉i tài cao, nhưng chi ̉hai mươi ngươ ̀i là không đu ̉để cho Lư Giang và Đan Dương sử dụng. Mặc dù bài [lệnh cầu hiền] cu ̉a chúa công ban ra làm châ ́n động toàn bộ giơ ́i danh sĩ, tuy nhiên những nhân tài chúng ta tuyển chọn được qua ̉thâ ̣t i ́t đến đáng thương. Kê ́sách hiện giờ chỉ sợ là phải dùng lại những quan viên cũ từng phục vu ̣ cho Chu Hân.” 

Viên Hoàn không khỏi kinh ha ̃i, lúc này mình mới xuyên không còn chưa ấm mông, mà đã phải bắt đầu thu nhận dân tị na ̣n để tăng nhân lực rồi sao? Mặc dù mình có thằng hệ thống thối thây nhưng mạnh mẽ hỗ trơ ̣, tuy nhiên đế quốc Đại Hán nhiều quận huyện như vậy, cũng không thể lấy hết thẻ chiêu mô ̣trong hệ thống để gọi người. Nói gi ̀thì nhân tài của hệ thống rất mắc tiền, mà để họ vào vị trí đo ́ thi ̀không ô ̉n ti ́nào. 

Suy nghĩ kỹ một chút, hắn vẫn cho rằng mi ̀nh cô ́gắng đào bới thêm nhân tài của thời kỳ Tam Quốc, thông qua một số thủ đoạn chính đạo và tà đạo để nâng cao văn ho ́a toàn dân, qua đó giải quyết vâ ́n đê ̀ nhân lư ̣c mà hắn đau đầu tư ̀trước đến giờ. 

Ê na ̀y, khôn phải trong lịch sử có chế đô ̣ khoa cư ̉ sao? 

Viên Hoàn càng nghi ̃ca ̀ng thấy vui mừng, giấy va ̀kỹ thuật in đa ̃ đươ ̣c hắn thiết lập ổn thỏa, chỉ cần tăng tốc phổ cập cho đê ́quô ́c,

như vậy kha ̉năng học tâ ̣p của dân chu ́ng cũng sẽ được nâng cao. Nghĩ đến đây, hắn vội lên tiếng: 

“Theo như Bộ Chất nói, quan viên cu ̃ở Lư Giang va ̀Đan Dương tiếp tục được sử dụng, chuyện này không sao cả! Nhưng bổn tọa nhắc các ngươi nhớ, nếu như bọn hắn không thể thích ứng chính sách phát triển của chúng ta đề ra, pha ̉i lập tức đa ̀o thải không được giữ lại. 

Về phâ ̀n tìm kiếm nhân tài à…. Hiện giờ bô ̣ phận nhân sự của chúng ta đang phụ trách việc tìm kiếm, ta muốn các ngươi mở rô ̣ng phạm vi ra, không chỉ dùng nhân ta ̀i bản địa mà phải lưu ý đê ̉lôi kéo, quan hệ vơ ́i như ̃ng danh sĩ ở vùng khác.” 

Trương Chiêu âm thầm gật đầu, hắn hiểu như ̃ng ‘danh sĩ’ ở đây chính là đám ba ̣n thơ văn thường xuyên đến nhà hắn nhậu nhẹt. Bây giờ chư hầu làm loạn bốn phía kẻ chết kẻ bỏ trốn, nhà ho ̣Viên ở Dương Châu đều do Viên Hoàn làm thủ lĩnh, vi ̀vậy hắn có thê ̉thử mời go ̣i họ thêm một lần nữa. 

Viên Hoàn suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: 

“Lư Giang hiện giơ ̀có Công Câ ̉n và Bá Phù gánh vác, nên ta cũng thâ ́y yên tâm hơn nhiều. Như vậy đi, Đan Dương tạm thời se ̃do Lưu Ba ́Ôn phụ tra ́ch, ta phong Kỷ Linh làm đô úy, đóng quân ơ ̉lại trơ ̣ giúp cho Lưu Bá Ôn. Mu ̀a đông sắp đến, lương thực cu ̉a hai vu ̀ng đó

đang thâ ́t thu, truyền lệnh cho bọn hắn phải lập tức an ô ̉n dân tâm.” Lúc này Diêm tượng lại mở miê ̣ng: 

“Bẩm chúa công, lão thần vừa nhâ ̣n được mô ̣t phong thư của Lưu Bá Ôn.” 

“Ồ? Sao ngươi không nói sớm?” 

“Mong chúa công đừng trách cứ lão thần, trong thư Lưu Bá Ôn có dặn, nếu như chúa công phong hắn làm thái thú Đan Dương thì hãy dâng bư ć thư na ̀y cho ngài.” 

“Mẹ kiếp, sao Lưu Ba ́Ôn bư ̃a nay la ̣i lắm trò thê ́… À đúng rồi, hắn giao thư này cho ngươi khi nào thê ́?” 

“Khởi bẩm chúa công, trước khi đi Lưu Bá Ôn đa ̃gửi thư này cho la ̃o thần.” 

Toa ̀n bộ quan viên ơ ̉ sảnh nghị sự sửng sốt, và mô ̣t lượng lớn điểm chấn động lại chảy thẳng vào túi của Viên Hoàn. Mở thưa ra xem, Viên Hoàn cười như điên, đưa cho bá quan xem: 

“Gio ̉i cho Lưu Bá Ôn! Hay cho Lưu Bá Ôn! Chỉ co ́chút lương thực mà thôi, bổn tọa chuẩn tấu!” 

Thì ra Lưu Bá Ôn vì trấn an dân tình, lại lo lă ́ng trăm họ đói ăn nên sẽ bạo loạn, thành thư ̉hắn mơ ́i xin chi ̉thi ̣ của Viên Hoàn, muốn dùng chiê ́n lược lấy sức lao đô ̣ng đổi lương thực nên mới xin 13.000

tấn gạo để cứu tế. Đồng thời hắn hứa sẽ dùng mô ̣t tháng để trấn an dân tình, ba tha ́ng sau sẽ tiê ́n hành khai khẩn ruộng hoang, trong khoảng thời gian xen kẽ giữa hai sự kiện này Lưu Ba ́Ôn cu ̃ng tận du ̣ng để khai thông đươ ̀ng sông, tiến ha ̀nh xây các công trình thủy lợi và nha ̀chống lũ. 

Ha ha! 

Nửa năm ngắn như mắt mũi, chỉ thoáng qua là đến lúc gieo hạt, khi đó dân chúng đã bă ́t đầu cuộc sống sung túc no đủ, nên chẳng ai rảnh hơi cám lơ ̣n cầm cuốc xe ̉ng đi bạo loạn cả. 

Viên Hoàn mẹ nó lúc na ̀y mới phát hiện, hồi xưa mình bày ra trò ổn định dân tâm này đu ́ng là làm chơi ăn thật, bây giờ gặt hái chẳng biê ́t bao nhiêu qua ̉ngọt. 

Thật ra suy nghĩ kỹ một chút, biện pháp này có rất nhiều rủi ro, ví dụ như chỉ có thể áp du ̣ng trong như ̃ng khu vực co ́hai vụ lúa. Một khi hắn xua quân lên phương bắc, chu kì trồng lúa bị kéo dài hơn phía nam, chiến lược này cần phải thay đổi. 

Ma ̀thôi, tới đâu hay tới đó. Lo lắng nhiê ̀u như vậy làm gì. Đất Dương Châu rộng như vậy, trước mắt cứ chiếm hê t́ một châu đa ̃rồi tính gì thi ̀tính. 

Viên Hoàn bô ̃ng có một mơ ươ ́c lớn lao, hă ́n hy vọng đem lúa lai

siêu cấp phổ biến cho toàn bộ quận huyện ở Dương Châu, chưa đê ́n hai năm thế lư ̣c cu ̉a hă ́n sẽ có rất nhiều lương thực, đủ đê ̉chinh chiến mười năm co ́thừa. 

Đê ́n lúc đo ́, kha ́t vọng xưng bá ở Tam Quốc sẽ gâ ̀n thêm một bước.