“Khà kha ̀! Con mẹ no ́thằng cha này đúng thật là chạy sang Vu Hồ, tên Lưu Bá Ôn này tính toán rất chuẩn!”
Trong lu ́c truy sát Chu Hân, Lý Tô ̀n Hiếu không khỏi sinh ra một chút kính nê ̉ với Lưu Bá Ôn.
Trên thực tế, không phải tất cả tướng quân đều cảm thấy phu ̣c Lưu Bá Ôn, bởi vì bọn hắn đều dựa vào chiến công, lăn lô ̣n giữa sự sống va ̀cái chê ́t đê ̉bò lên vi ̣trí cao, còn tên thư sinh này chưa làm được
chuyện gì hay ho cho Viên Hoa ̀n cũng được phong làm quân sư va ̀ leo lên đầu ho ̣ ngồi thì ai mà chịu được?
Nhưng bây giờ Lý Tô ̀n Hiê ́u lại không cho là như vậy, chiến thuật của Lưu Ba ́Ôn hơi tà đạo mô ̣t ti ́tuy nhiên vô cu ̀ng thư ̣c dụng, he ̀n gì Viên Hoàn bất chấp tất ca ̉để đề bạt hắn lên trung lang tướng và giao luôn chiếc ghê ́quân sư cho kẻ này. Đu ́ng là chúa công của mình có mắt nhìn ngươ ̀i rất chuẩn.
Chỉ có điều, bản tướng quân cũng không pha ̉i ăn chay, chỉ cần chạy
tới Vu Hồ trước Chu Hân rồi chém hắn nga ̃ngựa la ̀được.
Ly ́Tồn Hiếu ghìm cương rồi thúc mạnh va ̀o bụng ngựa, Thanh Vân Thú nhấc hai chân trước lên cao rồi thơ ̉phì phò hi ́dài một tiếng, phóng thẳng đi như một tia chớp. Hắn chỉ cố gă ́ng xua đa ́m lính dạt ra hai bên chứ không che ́m giết những tên lính Đan Dương nhằm tiê ́t kiệm thể lực, mở một con đươ ̀ng máu lướt đến gần thủ lĩnh Chu Hân để truy sát.
Lúc na ̀y Chu Hân chỉ ca ̉m thấy sau lưng mình có một cỗ sát khí nồng nă ̣c đánh tới, theo bản năng quay đầu lại, hắn lập tư ́c sợ đến chảy mồ hôi ướt cả trán. Tên ma quỷ khủng khiếp Lý Tồn Hiếu chỉ cách hắn chưa đến 300m, ôi mẹ ơi nhìn bộ dáng kha ́t ma ́u hung ta ̀n đó kìa, thằng cha này chắc chắn đến đê ̉tiễn mình lên đường.
Va ̀o thời điểm nguy cấp, Chu Hân quất mạnh vài roi vào mông ngựa, hoảng hốt hét to:
“Ngăn hă ́n lại, bọn mi cản chân Lý Tồn Hiếu la ̣i cho ta!”
Khoảng mười binh sĩ đứng gần đó hú dài rồi cầm thương bao vây Ly ́ Tồn Hiếu, tiếc là ho ̣ còn chưa kịp làm gi ̀, ngọn giáo Vũ Vương đã quét ngang, trường thương gãy làm đôi.
"Cút ra cho ta!”
Ly ́Tồn Hiếu chợt quát to một tiếng, Thanh Vân Thú nha ̉y xổ tới la ̀m
đô ́i phương thậm chí chưa kịp lấy lại tinh thần đa ̃cảm thấy hai mắt tối sầm lại, đầu của hai tên li ́nh đư ́ng phía trươ ́c bị đa ̣p vỡ, óc và ma ́u văng tung tóe.
Đám lính còn lại đang chuẩn bị xông lên giữ chân Lý Tô ̀n Hiếu bỗng khựng lại, trợn hai mắt nhi ̀n con ngựa chiến hung ác va ̀ngọn giáo Vu ̃Vương ướt đẫm máu tươi, thế là chẳng quan tâm đến mê ̣nh lê ̣nh của chu ̉tươ ́ng nữa, run rẩy quay đầu bo ̉chạy thục ma ̣ng!
Me ̣ no ́, không phải bọn ta không muốn ca ̉n, mà thằng cha này ma ̣nh như thế thì cản kiểu gì? Ta không rảnh dùng mạng nhỏ cu ̉a mình để đô ̉i mạng cho người khác. Người không vì mình, trời tru đất diệt. Bởi vậy đa ́m lính tự động tách ra la ̀m nhiều ngã, biến mất không còn một mảnh.
Chu Hân đang phi nước đại bỏ chạy đươ ̣c một lát, vừa quay đâ ̀u nhìn lại thì bỗng hắn tức đến su ̀i bọt mép. Lý Tồn Hiếu chẳng co ́ai cản chân chạy một mạch đến sa ́t bên hă ́n, miệng còn hô vang:
“Tên giặc già chạy đâu, mau quay lại đánh với ta 300 hiệp!” Đánh cái mốc xì!
Thôi tôi lạy bố, ai cha ̉biết bố la ̀thiên ha ̣ đê ̣ nhất mãnh tướng, chém nhau vài hiệp còn cha ̉không thủ nô ̉i, bố co ̀n đòi đa ́nh nhau me ̣ nó những 300 hiệp? Tướng bên phe Viên Hoàn đều biến thái như
thế sao?
Cái khó ló cái khôn, Chu Hân ghìm ngựa quay đầu la ̣i, chạy va ̀o giữa đội quân hỗn loạn của mi ̀nh, miệng còn hô to:
“Tránh ra! Tất ca ̉mo ̣i ngươ ̀i tránh ra cho ta!”
Hắn đa ̃tính toán kỹ lắm rồi, chạy vào giữa đám người đông đu ́c như na ̀y, Lý Tồn Hiê ́u kho ̉e hơn nữa thì làm sao? Chưa kể Chu Hân nhìn ra ngọn giáo Vũ Vương rất nặng, đương nhiên sư ́c tấn công rất cao nhưng sẽ cư ̣c kì tiêu tô ́n thê ̉lực. Tư ̀đó tốc độ truy đuô ̉i của Lý Tô ̀n Hiếu sẽ bị giảm sút.
Đúng như hắn dự đoán, Lý Tồn Hiếu bị kìm chân la ̣i nên tức giâ ̣n gào thét, khoảng cách cả hai càng lu ́c càng xa làm Chu Hân thở phào nhẹ nho ̃m, tiê ́p tục băng xuyên qua biển người đê ̉chạy về thành.
Mă ̣c dù Lý Tồn Hiếu co ́khả năng chiến đấu thuộc dạng top đầu trong thời kỳ Tam Quốc thế nhưng hắn dù sao cũng là một người, đô ́i phương có hơn hai mươi ngàn…. Được rồi, đám đó so với hắn thì rách na ́t thật, nhưng quá mức đông đảo, mô ̣t giây hắn chém chê ́t một thằng thì phải tô ́n đê ́n gần 6 tiếng đồng hồ mới giải quyết hết, chưa kể bọn họ còn biết chạy, và bản thân hă ́n cũng biết chữ mệt viết như thế nào. Nê ́u cứ tiếp tục như vậy, Lý Tồn Hiê ́u lấy gì để giết Chu Hân trước khi đê ́n Vu Hồ?
Vì thế Lý Tồn Hiê ́u tức giận đến tím cả ngươ ̀i, hắn dứt khoát ném luôn ngọn giáo Vũ Vương cho quân mình, tiện tay cướp một thanh trường thương cu ̉a phe địch rồi thúc ngựa càn qua đám lính Đan Dương. Sau khi được gia ̉m tro ̣ng lượng pha ̉i gánh trên lưng, Thanh Vân Thú giống như ăn phải thuốc kích thích, tốc độ tăng lên kinh hoàng, trong tích tắc con ngựa chiến nổi danh đã chạy đến sa ́t bên Chu Hân làm hă ́n hoảng sợ. Mẹ ôi, thằng cha này kiếp trước có thù hă ́n gì với mi ̀nh à, the ̀m muô ́n chém đầu mình đến mức vư ́t luôn cả vũ khí! Hắn đang muốn tiếp tục trốn vào trong biển người thì Lý Tồn Hiếu vỗ hai tay vào lưng ngựa, nha ̉y lên cao sau đó nhào tới chụp lấy mông ngựa của Chu Hân.
Con ngựa cảm giác co ́ai đang thò tay sàm sỡ ca ́i mông cong cu ̉a mình, tức giận lắc lư muốn co chân đa ̣p bay tên cục su ́c kia, nhưng Lý Tồn Hiếu la ̣i cười lớn:
“Giỏi lắm!”
Tay trái hắn thò ra, canh chuẩn xác rồi bă ́t được mo ́ng ngựa, lôi ma ̣nh ra sau rồi hu ́dài:
“Ha ha ha ha! Chết ngươi chưa! Để ta xem ngươi chạy kiểu gì?”
Con ngư ̣a hí lên liên tục co ́vẻ vô cùng hoảng sợ. Chu Hân cu ̃ng sơ ̣ đến mư ́c không da ́m thở mạnh, chỉ nghe một tiếng quát lớn vang
lên, Lý Tồn Hiếu dùng sức chín trâu hai hổ tiếp tục kéo mạnh một phát, con ngựa chiến hí vang đầy đau đớn, thê thảm đến mức lính xung quanh tái mét ca ̉mặt mày, chă ̉ng ai dám đến gâ ̀n nư ̉a bước.
Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ơ ̉đó.
Đột nhiên Ly ́Tồn Hiê ́u dang hai cánh tay ra rồi ép hai chân ngựa xuô ́ng, phần bụng của ngựa chiến ma sát xuô ́ng mă ̣t đất làm rách toa ́t cả thịt, nội tạng từ bên trong và ma ́u ngựa văng ra đầy đường. Con ngư ̣a không còn câ ́t cao tiếng hí nữa, nó gu ̣c đầu trên mă ̣t đất, kê ́t thúc cuộc đời súc sinh của mình, những quân sĩ đang đa ́nh nhau xung quanh cũng dừng tay lại, kể ca ̉người tra ̉i qua nhiều trận đa ́nh khốc liệt cũng đứng tại chỗ ói cả mâ ̣t xanh mật vàng ra ngoài.
Chu Hân mặt cắt không còn giọt máu, nă ̀m như cho ́chết trên mặt đất. Hă ́n không thể tươ ̉ng tượng được một kẻ phải có sức mạnh lơ ́n tới mức na ̀o mới có thể kéo chết ca ̉ngư ̣a chiến. Trái tim cảm giác như să ́p ngư ̀ng đập, ca ̉nh vật trươ ́c mắt hắn mờ đi, ca ̉người không ngừng run rẩy.
Lý Tô ̀n Hiê ́u che ́p miệng ném xác ngựa sang một bên, giơ tay túm đầu Chu Hân rồi kéo lên trước mă ̣t mình, nhìn chằm chằm va ̀o hă ́n như muốn ăn tươi nuô ́t sống! Sức chịu đựng của con người có hạn, những gì Lý Tồn Hiếu làm đã đánh nát phòng tuyến tâm lý của hă ́n, cho nên lu ́c bị Lý Tồn Hiếu nhấc bổng lên thì Chu Hân đã đứng tim
chết vì quá sơ ̣ hãi.
Tuy nhiên Lý Tô ̀n Hiếu đâu phải bác sĩ, hắn cũng không rảnh cơm đê ̉ nuôi tù binh, do đo ́tay phải tạo thành hình trảo rồi nhấc lo ̃m cả ngực Chu Hân, bóp nát trái tim hă ́n rồi đứng dâ ̣y.
Lính phe địch đờ người ra rồi ném luôn vũ khí, nhao nhao đầu hàng, me ̣ nó tâ ̀m na ̀y cả chu ̉tưởng còn chết thảm, đa ́nh đấm cái quái gì nữa?
Phía bên Tho ̣Xuân, Viên Hoàn huýt sáo nhàn nhã gác chân lên ba ̀n, cảm nhận một lượng lơ ́n điểm chấn động chảy vào trong túi mình.....
Ở một diễn biến khác, Ky ̉Linh ngáp dài ngô ̀i ơ ̉Vu Hồ sắp xếp mai phục chờ Chu Hân đến, chà, sau lâu như vậy mà gã vẫn chưa chạy tới đây nhỉ? Trong lòng có hơi lo lắng, Kỷ Linh pha ́i lính trinh sa ́t chạy đi điê ̀u tra tình hình. Chẳng lâu sau tên li ́nh quay vê ̀và bâ ̉m báo:
“Khởi bẩm tướng quân, Chu Hân bị Lý tướng quân chém chết trên đường truy sa ́t, họ đang ở cách Vu Hồ chưa đến 25km, hiện đang quét dọn chiến trường và kiểm tra thiệt ha ̣i.”
Lưu Bá Ôn kinh ngạc hô lên mô ̣t tiếng:
“Ơ hay, thế mà chê ́t rồi à? Xem ra thư ̣c lực Lý tướng quân của chu ́ng ta còn khủng bố hơn gì ta nghĩ… mẹ nó, nói đi cũng phải nói la ̣i, tên Chu Hân đúng là thứ phế vâ ̣t!”
Kỷ Linh cũng vui vẻ gật đầu:
“Quân sư không biết đo ́thôi, ban đầu ở Hổ Lao quan nếu không phải chúa công có lệnh muốn bắt Lữ Bố làm mồi nhử Đổng Tra ́c, chỉ sợ cả kẻ tư ̀ng được xưng la ̀nhân trung Lữ Bố ma ̃trung Xích Thố cũng phải nga ̃xuống trước ngọn giáo Vu ̃Vương!”
“Ha ha! Thiên hạ đệ nhất ma ̃nh tướng quả nhiên danh bất hư truyền!”
“Ấy, cái này thì chưa chắc, dưới trướng chu ́a công còn co ́mô ̣t tên họ Lý, hi ̀nh như la ̀Lý Nguyên Bá thi ̀pha ̉i, dùng một cặp chùy làm vũ khí nă ̣ng đến 17kg, thư ̣c lực không kém gi ̀Lý Tồn Hiếu cả.”
“Ô ̀? Không ngờ chu ́a công cũng để să ̃n một vài con bài tâ ̉y.”
“Ừ... nhưng sao ta lại cảm thấy kẻ lợi hại nhất cũng không phải Nguyên Ba ́, ma ̀là đa ̣i sư huynh của hắn, Tề Quốc Xa!”
Kỷ Linh nhe ̣ nhàng lên tiê ́ng, trong đầu hă ́n hiện lên hình a ̉nh thanh chùy nặng mâ ́y chu ̣c ki ́trông râ ́t oách kia…