Hỏa Ca

Chương 183





Anh cởi thắt lưng, sau đó cởi phăng luôn chiếc quần dài màu trắng, đôi chân thon dài hữu lực còn có....

Rena không dám nhìn nữa, trời ơi. Cô thầm than trong lòng một tiếng, đầu như núi lửa phun trào ra một làn khói.

Ryvan chậm rãi nhếch lên một nụ cười tà tứ, từ từ nhấc chân cô lên, Rena mới hú hồn hú vía. Anh lướt dọc từ mắt cá chân, rất bình tĩnh, hôn vào phía đùi trong của cô từng chút một, đánh dấu quyền sở hữu,. Bụng dưới của anh luôn có phản ứng dần giải phóng, căng cứng càng không thể từ từ đợi thêm một phút giây nào nữa

Cởi phăng cái quần lót màu đen của Rena, sau đó nhẹ nhàng tách chân cô ra để lộ hang động huyền bí. Tuyệt mĩ, có khi chỉ có thể dùng từ đó để diễn tả. Run rẩy, che lấp như nụ hoa mới nở đầu xuân đang chờ đợi đẻ hé mở. Anh vuốt ve nơi tư mật đó, làm cho Rena liên tục phát ra những âm thanh kì quái. Cô ngửa cô lên trời, nhắm chặt lại cố gắng kiềm chế hết mức.

" A....Ryvan...bình tĩnh" Câu chữ ngắt quãng từng nhát dao một nghe qua giọng nói của cô dội thêm cho Ryvan tính chiếm hữu lên đến đỉnh điểm.

" Thật đẹp." Anh ngắm nhìn nơi tư mật đó đến ngẩn người ra, ánh mắt nơi đó có tảng băng dần được một ngọn lửa thiêu đốt.


Anh vân vê rồi, dùng lưỡi di chuyển dần dần từ lên phía trên, khi đã tìm được đôi môi cô thì lập tức vật căng cứng kia của anh cũng đã tìm được lối vào. Lớp lá chắn cuối cùng của Rena để bảo vệ trinh tiết cho cô vỡ thành như những tầng bong bóng mỏng manh, vỡ thành vào không khí.

Bị anh đâm đột ngột đến thế, mắt cô nhắm chặt lại, nỗi đau truyền đến cả xương cốt. Một dòng máu nóng hổi bắt đầu chảy ra thấm trên chiếc ga giường, rơi trên đùi cô.

Anh mân mê phía bên trên, hôn cô đến sắp hết cả dưỡng khí cũng không buông. Cô rên rỉ trong miệng anh hết lần này đến lần khác, còn phía bên dưới thì bị anh làm cho lên xuống khắp mọi nơi. Bàn tay anh thì lại tiếp tục màn du ngoạn trên cơ thể sờ mó đến bầu ngực đẫy đà của cô lần nữa.

Sao có thể làm được nhiều việc như thế được cùng một lúc cơ chứ? Kinh nghiệm này bảo là người mới học đánh chết cô cũng không tin.

Rena ôm chặt lấy tấm lưng trần của anh, khẽ đi trên đó, mọi lúc mọi nơi, móng tay cô cào cho anh thành một vết xước dài, đỏ ửng/

Cả thanh âm dần tích tụ lắng đọng, vết xước ngoài da dường như chỉ tạo thêm cho Ryvan sinh lực, khiến anh đâm vào dữ dội hơn. Anh đâm xuống liên tục, thỏa mãn mọi khao khát của anh, dục vọng hoàn toàn được giải thoát.

Đôi môi đỏ mọng bị cắn sắp đến sưng máu. Mồ hôi lấm tấm rịn ra mặc dù trong phòng đang để nhiệt độ rất thấp.

Để ý đến biểu cảm khó coi đó, Ryvan mới dừng lại đôi chút ngước lên nhìn khuôn mặt Rena, dâng lên một loại cảm động sâu sắc:" Đau lắm sao?"

Cô lại lắc đầu. Ryvan vốn dĩ đã nhìn thấu cô quá rõ ràng, hành động này chỉ làm lộ ra hơn thôi. Anh thở dài,chầm chậm lại, cơ thể Rena đã được thả lỏng đôi chút:" Lần sau biết điều thì đừng có chọc giận anh."

" Chọc giận?" Cô vô thức nói. Cái gì chứ, cô chỉ nói sự thật, minh chứng rõ ràng nhất đây. Ngay cả tức giận, anh vẫn giữ nguyên một vẻ mặt, ai biết được anh tức giận.

Vẻ mặt của cô uất ức nhìn như sắp khóc đó, anh dần như mới cười khẽ một tí, trong bóng tối mập mờ.


Anh chưa hề rời khỏi người cô một tấc, liên tục xâm chiếm.

Rena thấy mình đã làm quen được với tiết tấu của anh, biểu cảm cũng mới dần giãn ra, cùng dần du nhập vào bên trong. Cảm giác đau đớn ẩm ỉ như thường nhưng giờ lại có thêm loại khoái cảm khác.

Mọi giác quan như đang cùng hát lên một nhịp điệu, Rena lắng đọng đi vào bản nhạc đó, dần chìm trong cảm xúc vô bờ bến được lấp đầy. Cô thở hổn hển, liên tục cào cấu trên người anh, thậm chí còn để lại dấu răng trên bờ vai của anh, sâu hoắm.

Người nào đấy thì từ khi đi vào bên trong, đã không muốn quay đầu. Trong cái hang động dục vọng cùng cực lạc đẩy lên đến đỉnh điểm, anh chỉ muốn tiến sâu vào hơn nữa, lục tung mọi thớ thịt cả bên trong lẫn bên ngoài của Rena, khám phá cho bằng hết.

Cả người Rena uốn éo dẻo dai hệt như viên kẹo dẻo, vừa mềm mại, vừa ngon ngọt lại còn có thể uốn được, liên tục làm cho làn sóng dục vọng của Ryvan cao trào. Trong quân đội, độ dẻo dai vô cùng cần thiết, nên cũng chẳng mấy lạ nếu người phụ nữ của anh lại sở hữu bản năng kích thích trí não anh thế này.

Anh xâm chiếm cô đủ mọi góc cạnh, còn cô thì liên tục đáp trả làm quen với tư thế của anh.

Chiếc giường rung đến mấy lần vì trận kịch tính của hai người. Ryvan không hề biết mệt mỏi luôn có thể thâm nhập chinh phục cô gọn nhẹ, vì đến lúc này đầu óc Rena giống như bị bỏ bùa mê, suốt cả đêm đã kêu lên không biết bao tiếng rên sung sướng.

Sự ma sát da thịt vào nhau tạo dựng lên sự hưng phấn cuồng nhiệt chưa biết được điểm dừng. Những nụ hôn rơi xuống trên cơ thể Rena chi chít, sớm đã biến lớp da trắng nõn giờ hồng hào giống hệt như đóa hoa anh đào. Phía bên dưới, cuộc chiến còn tiếp diễn, giữ mãi ở nguyên tư thế đưa về bao nhiêu cái giật người Rena giống như con thuyền nhấp nhô làm khuấy đảo cả sóng thần.

Trận chiến diễn ra lâu hơn rất nhiều, người con gái nào đó vốn đã xụi lơ, đi rúc vào trong chăn, co ro, co quắp như một con sâu đáng thương đi tìm cái kén nhốt mình lại. Ryvan thì lật tung chăn cô lên, khẽ kéo cô lại về phía mình, ôm chặt vào lòng. Rena không nói gì khẽ quay đầu, vùi vào lòng anh, tìm chỗ ấm áp nhất để ngủ. Cô chưa từng nghĩ mình lại thèm ngủ đến thế, chỉ mong sao cặp mắt mỏi mệt có thể khép lại, để hành trình giấc mộng được tiếp diễn.

Người phụ nữ mạnh nhất quân đội, hỏa thần tối cao đứng trên mọi vị thần đã hoàn toàn bị anh áp đảo. Đôi mắt phượng hoàng giờ hiện lên lớp sương mù mỏng manh đang dần chìm vào trong giấc ngủ sâu.

Khi màn đêm chìm trong tĩnh lặng, ánh trăng vẫn tỏa sáng lung linh phía trên cao. Dư vị ngọt ngào, lãng mạn, hạnh phúc tràn đầy đã sưởi ấm căn phòng lớn vốn chỉ có một mảng băng bao phủ quanh năm của Ryvan, có lẽ đã đến lúc để chào đón một hơi thở mới.


Sáng ngày hôm sau, cô thức dậy, vẫn nằm yên trong lòng anh, khẽ ngẩng đầu, thấy cặp lông mi dài kia cũng dần hé mở nhìn chằm chằm mình.

Ngay từ khi buổi sáng đã có thể chạm mặt nhau đã mấy phần làm cô không quen, bất giác khuôn mặt lại tô thêm phấn hồng.

Anh thì có vẻ vẫn muốn ôm cô nhiều hơn, vòng eo bất giác lại siết chặt lại, anh khẽ hôn lên mái tóc bạch kim dài suôn mượt, nói trầm trầm:" Ngủ tiếp đi."

Chính cô còn không thoát được ra, với cả bản thân lại còn thêm đau nhức sau trận kịch liệt tối qua, thế là lại chìm vào sâu trong giấc ngủ.

Lần hai tỉnh dậy, , ánh nắng của bầu trời cao chót vót trên cao đã chiếu qua, cô ngồi dậy, thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm thì cũng dần chỉnh đốn lại tinh thần. Không ngờ các khớp xương giống như có ai đó bẻ gãy, cô phải đấm vào để làm giảm cơn đau mới di chuyển được, đặc biệt ở phần phía đùi.

Cố thu gom lại mảnh quần áo vứt mỗi chỗ một nơi dưới mặt đất. May thay Rena luôn có tính phòng bị cao, nên trước khi rời khỏi vẫn cuốn chăn quanh mình, thành ra người nào đấy từ trong nhà tắm đi ra đối diện cũng không thấy e ngại.

Ryvan mặc áo choàng tắm, lộ ra vòng ngực vẫn còn ướt thâm nước, thậm chí có vài giọt còn sượt xuống gây ra điểm nghiện trí mạng. Mái tóc còn ướt, ngắn khẽ lau đi lạu lại. Rena đành phải dừng động tác mình đang làm để ghi hình anh vào trong tròng mắt. Hôm qua thứ cần nhìn thì cũng đã cần nhìn hết, nhưng cô vẫn thấy xấu hổ thành ra khi anh cũng ngoảnh lại phía mình, cô lại tập trung vào việc tìm đồ.