Tại một con phố nhỏ sầm uất, nơi mà đèn đường sáng lóa, nhà cửa hai bên hàng xá san sát. Tiếng người đi lại ở đường phố vô cùng huyên náo.
Nhưng trái ngược với khung cảnh đẹp đẽ đó. Lúc này tại một góc nhỏ ven đường, một người thanh niên toàn thân là máu. Hắn đang nằm úp sấp xuống mặt đường,
Mới chỉ mấy phút trước thôi, hắn ta một tay ôm một mẩu bánh mì. Một tay hắn còn đang cầm điện thoại gọi điện cho giám đốc của công ty, để xin nghỉ về quê ăn tết.
Thật không nghĩ đến, hắn bởi vì mải nghe điện thoại lúc qua đường đã bị ô tô đâm vào. Đến lúc này, hắn chỉ còn lại một bộ t·hi t·hể lạnh ngắt.
Mà cùng lúc này tại một thời không gian khác, một khung cảnh hỗn loạn đang diễn ra tại đây. Cả một tòa thành trì với phong cách cổ kính, nhưng đang tràn đầy máu tanh và xác c·hết.
- Các huynh đệ hãy tiến lên, g·iết đám phản tặc kia, không lưu một tên.
- Giết.
Cả một tòa thành bị cảnh binh đao khói lửa làm cho ô nhiễm, tiếng gào khóc vang lên khắp nơi. Tại phủ Tần Vương, trái ngược với không khí g·iết chóc tại phía ngoài. Trong một căn phòng một đám người hầu, đang không ngừng mang nước chạy vào bên trong.
Trong phòng âm thanh của một người phụ nữ thỉnh thoảng vang lên tiếng rên rỉ, đôi lúc lại là gào thét trong đau đớn. Không biết qua bao lâu, từ trong phòng một tiếng khóc trẻ sơ sinh vang lên.
Bà mụ bế trong tay đứa trẻ kháu khỉnh, toàn thân là nước ối đỏ chót. Nhưng nó mặt mũi lại tràn đầy sự ngơ ngác.
Đứa trẻ tò mò với mọi thứ trước mặt . Từ người đang ôm mình, đến căn phòng, rồi không khí. Những âm thanh trò chuyện của họ vang vào trong tai hắn.
Có điều hắn không hiểu họ nói gì. Hắn chỉ thấy một đám người sắc mặt vui mừng, không ngừng hớn hở nhìn về phía hắn. Qua một lúc lâu, một người phụ nữ vang lên một giọng nói mỏi mệt.
- Bà đỡ mau cho ta xem con trai của ta.
Bà đỡ nghe vậy thì vội vàng bế đứa trẻ cho người phụ nữ đang nằm trên giường. Nhìn về phía đứa con trai, người phụ nữ lúc này nở một nụ cười hiền lành. Sau đó cô ta kéo áo của mình ra, để cho đứa trẻ ăn bữa cơm đầu tiên.
Qua một lúc người phụ nữ lúc này dùng một ánh mắt trìu mến, nhìn về phía con trai. Sau đó cô ta lên tiếng với đám bà đỡ rằng:
- Mau đi thông báo với Tần Vương, ta đã hạ sinh cho ngài ấy một đứa trẻ.
Bà đỡ nghe vậy thì gật đầu, sau đó lên tiếng nói rằng:
- Quý nhân xin nhân tâm. Từ lúc ngài hạ sinh đứa trẻ, đã có người hầu đi thông báo rồi. Có điều lúc này Tần Vương đang làm đại sự. E rằng ngài ấy sẽ không có mặt kịp thời.
Người phụ nữ nghe vậy thì gật đầu. Cô ta cũng không quan tâm đến những lời bà đỡ nói. Cô ta chỉ dùng một ánh mắt trìu mến, nhìn về đứa con trai bé bỏng trong ngực mình. Hiện giờ nó vẫn còn đang ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang sảy ra. Ánh mắt nó đảo liên tục nhìn ngó khắp nơi.
Đúng vậy đứa trẻ này chính là người thanh niên mới bị t·ai n·ạn c·hết lúc trước. Hắn thầm nghĩ rằng cuộc sống của mình đã kết thúc. Hắn lại không nghĩ rằng đây chỉ là khởi đầu cho một cuộc sống mới.
Hắn nhìn về phía những người ở đây. Lại nhìn về người mẹ ở kiếp này, rồi thông qua hành động cũng như phục sức của họ. Hắn đoán rằng có lẽ mình đã xuyên không về một thời kỳ cổ đại nào đó.
Ngôn ngữ của những người này sử dụng, hắn nghe không hiểu. Nhưng hắn lại có một ý tưởng điên rồ. Đó là liệu những người này có phải đang dùng tiếng Hán hay không.
Hắn mặc dù sinh ra ở một đất nước tươi đẹp, với một lá cờ màu đỏ và năm cánh sao vàng. Nhưng hắn chưa bao giờ không nhìn thấy tivi hay các mạng truyền thông, liên tục tuyên truyền rằng. Anh bạn to lớn quốc gia bên cạnh nước của hắn, ngừng lại ý định muốn c·ướp biển của họ.
Một thế hắn sống lại, mang một thân phận mới . Nhưng hình như thân phận này với hắn mà nói lại có vô số mâu thuẫn. Chính hắn cũng không hiểu mình rốt cuộc gặp chuyện gì đây.
Trong lúc hắn còn mê man, vô số ý nghĩ vượt qua trong đầu. Lúc này mẹ của hắn lại không chịu được mà ngất đi.
Thấy cảnh này hắn cũng hoảng lắm. Nhưng một đứa trẻ vừa mới sinh ra thì biết cái gì. Hắn lúc này nói thì không nói được, chỉ có ê a trong miệng. Hắn cố gắng dùng đôi tay nhỏ, sờ lên người mẹ của hắn mà thôi.
- Mau mau, quý nhân ngất rồi. Người đâu gọi thái y kiểm tra sức khỏe cho ngài ấy.
Bà đỡ hét toáng lên, đám tì nữa lập tức dọa thành một bầy. Họ không ngừng kêu gào thái y đến đây.
Một lúc sau thái y từ phía ngoài chạy vào. Nhìn về phía người phụ nữ đang nằm trên giường một chút. Sau đó sắc mặt của hắn tái nhợt lên tiếng nói rằng:
- Phu nhân bị băng huyết rồi. Với tình trạng này của phu nhân e rằng không thể cầm cự được lâu.
Bà đỡ nghe vậy thì bủn rủn chân tay. Đám tì nữ thì như cha c·hết mẹ c·hết, quỳ rạp xuống đất không dám hé răng một lời.
Trong lòng họ hiểu rằng vị phu nhân trước mặt này thân phận vô cùng tôn quý. Đặc biệt khi cô ta đã sinh ra được một đứa trẻ nam cho chủ nhân của nơi này.
Bây giờ vị phu nhân này sinh khó mà bị băng huyết, cách c·ái c·hết chỉ là vấn đề thời gian. Họ cũng hiểu rằng thân là những người giúp vị phu nhân này đỡ đẻ. Rất có thể chủ nhân của nơi này khi trở về, sẽ mang bọn họ cùng chỗ sống sờ sờ đ·ánh c·hết tại chỗ.
Cả một căn phòng chỉ còn duy nhất đứa trẻ không ngừng khuấy động. Còn lại tì nữ, bà đỡ thái y thì đều thất thần, ngồi trên mặt đất không nói một lời.
Mà tại một nơi khác, máu đã nhuộm đỏ mảnh đất này. Trên tường thành đâu đâu cũng có xác c·hết. Một người nam tử trung niên, áo giáp đã nhuốm đầy máu tanh. Hắn nhìn về phía hai cái xác trước mặt mà thở dài.
Phía sau hắn lúc này, một người đàn ông lực lưỡng, có làn da ngăm đen lên tiếng nói rằng:
- Tần Vương đám phản loạn của Lý Kiến Thành và Lý Nguyên Cát đã bị g·iết hết rồi. Hiện giờ bệ hạ đang ở trong tẩm cung, được người của chúng ta canh chừng cẩn thận.
Nghe thuộc hạ nói vậy, người đàn ông trung niên nên về phía hắn mỉm cười nói rằng:
- Trình Giảo Kim chúng ta đã thành công rồi sao.
Nghe người đàn ông này nói vậy, Trình Giảo Kim lúc này mỉm cười sau đó gật đầu nói rằng:
- Chúng ta đã thắng. Bây giờ chỉ cần bệ hạ ra chiếu chỉ nhường ngôi cho Tần Vương, là chuyện này kết thúc.
Người đàn ông trung niên nghe vậy thì gật đầu. Hắn chính là Lý Thế Dân, là vị hoàng đế được sử sách Trung Quốc ca tụng vô số lần. Hắn đã mở ra một thời kỳ thịnh thế cho Đại Đường. Hắn biến Đại Đường trở thành quốc gia trong thời đại này hùng bá thế giới.
Đúng lúc Lý Thế Dân định dẫn theo thuộc hạ của mình đi gặp lão cha của hắn. Lúc này một người tì nữ hớt hải chạy đến nói rằng:
- Bẩm Tần Vương, Trần phu nhân đã hạ sinh một vị vương tử cho ngài. Có điều Trần phu nhân bị sinh khó. Thái y nói rằng phu nhân không thể qua được mấy hôm.
Nghe người tí nữ này nói vậy. Lý Thế Dân lúc này dùng một bộ mặt lạnh nhạt, nhìn về phía cô ta . Sau đó hắn lên tiếng nói rằng.
- Ra lệnh cho thái y bằng mọi cách để cứu Trần phu nhân.
-Tuân lệnh.
Người tì nữ này nhận mệnh lệnh sau đó rời đi . Lý Thế Dân nhìn về phía cô ta rời đi mà đứng đó thất thần thật lâu.
Ngày hôm nay là ngày hắn phát động sự kiện Huyền Vũ Môn. Giết c·hết hai huynh đệ của mình, ép phụ thân hắn nhường lại ngôi báu. Thật không nghĩ đến người phụ nữ kia, vậy mà cũng bắt đầu sinh nở.