Nghĩ tới những điều này, lại nghĩ đến những lời mà Trưởng Tôn hoàng hậu vừa nói. Lý Thế Dân ngẫm nghĩ một lúc, sau đó lên tiếng nói rằng:
- Hoàng hậu muốn để cho thất hoàng tử lập phủ. Không biết các vị ái khanh nghĩ việc này thế nào.
Nghe Lý Thế Dân nói vậy. Lúc này Trưởng Tôn Vô Kỵ lên tiếng nói rằng:
- Bẩm bệ hạ thất hoàng tử từ nhỏ tuy rằng không giao thiệp với bất kỳ ai . Cho dù được hoàng hậu một tay nuôi lớn, cũng khó có thể gần gũi thân thiết.
- Với tính cách này, chúng ta có thể cảm nhận rõ đây là thất hoàng tử cảm thấy tự ti. Hoặc có lẽ là do thất hoàng tử thiếu thốn tình cảm của mẫu thân từ nhỏ, nên mới có hành xử như vậy.
- Hiện nay thất hoàng tử đã 10 tuổi. Ngài ấy không còn là đứa trẻ ngây ngô, không biết gì . Nếu như cứ để thất hoàng tử phát triển loại tính cách này. Lại được sự bao bọc bởi bệ hạ, sống trong một hoàng cung an toàn. Thì e rằng sau này thất hoàng tử sẽ gặp nhiều khó khăn khi thật sự phải khai phủ. Sống tách rời hoàng cung và sự bảo vệ của bệ hạ.
Trưởng Tôn Vô Kỵ vừa nói vậy, các đại thần khác có mặt tại đây thì đều nhìn về phía hắn. Sau đó lại nhìn về phía Trưởng Tôn hoàng hậu. Trong lòng họ đang có vô số suy nghĩ vượt qua đầu.
Mặc dù Trưởng Tôn hoàng hậu mang danh tiếng là một người phụ nữ hiền lương thục đức. Nhưng các vị đại thần đứng đầu của Đại Đường đều hiểu rằng. Một khi đụng chạm đến việc ai sẽ là người kế vị ngôi báu. Thì một người mẹ có thể làm ra nhiều thứ mà họ cũng phải dùng rợn.
Chính vì vậy việc Trưởng Tôn hoàng hậu và Trưởng Tôn Vô Kỵ, anh trai của bà ta. Muốn để một đứa trẻ 10 tuổi lập phủ, rời khỏi hoàng cung . Đây chẳng khác nào là loại bỏ đi một kẻ, có nguy cơ sẽ ảnh hưởng đến ngai vàng của Lý Thừa Càn trong thời gian tới.
Dù sao các hoàng tử một khi khai phủ . Sau này đến tuổi phong vương thì lập tức sẽ phải rời đi . Không có bất kỳ lý do gì để ở lại thành Trường An . Trung tâm của quyền lực Đại Đường nữa.
Nhưng thất hoàng tử lúc này mà chưa khai phủ. Cộng với tình trạng của hắn như bây giờ. Lý Thế Dân có chút mềm lòng, lại lấy lý do hắn bị bệnh mà để lại hoàng cung . Đây chẳng khác nào nuôi hổ gây họa.
Vậy nên việc nhà Trưởng Tôn muốn ủng hộ thất hoàng tử khai phủ. Khiến cho họ thật sự lưỡng lự có nên đứng ra ủng hộ hay không. Dù sao liên quan đến kẻ kế vị đời tiếp theo không phải trò đùa . Đặt sai quân cờ, có thể khiến họ phải chôn cùng với vị hoàng tử thất bại, trong cuộc c·hiến t·ranh giành ngôi báu.
Mà đặt đúng quân cờ, cho dù không trực tiếp ủng hộ hoàng tử đó lên ngôi . Nhưng chỉ cần có một lần giúp đỡ hoàng tử kia . Đây xem như một lần kết duyên, họ cũng được lợi vô cùng.
Mà nhìn thấy động thái của các vị đại thần đều im lặng. Lúc này Trưởng Tôn Vô Kỵ nhìn về phía họ ánh mắt tràn đầy sự chán ghét.
Đám này tuy rằng đều là những thuộc hạ trung thành với Lý Thế Dân. Nhưng mỗi người lại tồn tại một tư tưởng riêng. Có quan hệ phức tạp với mọi tầng lớp của Đại Đường lúc này.
Hành động của chúng Trưởng Tôn Vô Kỵ chỉ có một ý nghĩ . Đó chính là đám này không muốn ủng hộ họ Trưởng Tôn có người kế vị. Sau khi Lý Thế Dân q·ua đ·ời.
Nhìn đám này một chút, Trưởng Tôn Vô Kỵ lúc này chỉ mặt điểm tên lên tiếng nói rằng:
- Phòng đại nhân, đỗ đại nhân . Hai vị thân là hai người đứng đầu trong hệ thống quan viên của Đại Đường. Không biết hai vị có ý nghĩ gì về việc để thất hoàng tử lập phủ.
Nghe Trưởng Tôn Vô Kỵ nói vậy. Phòng Huyền Linh và Đỗ Như Hối trong lòng đều không ngừng chửi bới tên này vô lại.
Có điều bọn họ đã phát hiện Lý Thế Dân đang dùng một ánh mắt dò xét nhìn về phía mình. Biết không thể trốn tránh, lúc này Phòng Huyền Linh đành phải cười khổ. Sau đó hắn đứng ra chắp tay nói rằng:
- Bẩm bệ hạ vấn đề của thất hoàng tử cực kỳ mẫn cảm. Nguyên nhân chính là vì độ tuổi của thất hoàng tử chưa đến để lập phủ. Nhưng bởi vì nếu như thất hoàng tử lại đúng như lời hoàng hậu nói. Thì việc lập phủ này hoàn toàn có thể chấp nhận được.
- Đối với việc này, vi thần cũng không thể nào khẳng định được. Chi bằng bệ hạ tại sao không gọi một thái y đến đây. Để hỏi rõ tình trạng của thất hoàng tử. Cũng như cho mọi người một câu trả lời rõ ràng. Rồi mới quyết định có cho thất hoàng tử lập phủ hay không.
Lý Thế Dân nghe Phòng Huyền Linh nói vậy. Hắn lúc này gật đầu, đánh mắt ra hiệu cho thái giám một chút . Vây là rất nhanh thái giám rời đi, qua một lúc một tên ngự y đã được lôi vào trong đại điện. Nhìn về phía hắn, Lý Thế Dân lên tiếng nói rằng:
- Nói cho Trẫm biết tình hình sức khỏe của thất hoàng tử lúc này.
Vị ngự y này nghe vậy thì vội vàng chắp tay sau đó nói rằng:
- Bẩm bê hạ thất hoàng tử sức khỏe rất tốt . Chẳng qua là về tính cách có một chút lập dị không thích tiếp xúc với người khác.
- Với tính cách này, bây giờ thất hoàng tử còn nhỏ chưa thể hiện rõ sự đáng sợ của nó. Như một ngày thất hoàng tử lớn lên. Mà tính cách này vẫn không thay đổi . Vậy thì thất hoàng tử lúc đó sẽ tự mình cô lập với toàn bộ thế giới . Điều này sẽ khiến cho thất hoàng tử sống không bằng c·hết . Ngài ấy sẽ cảm thấy luôn luôn e ngại khi phải tiếp xúc với người khác.
Nghe thái y nói vậy, Lý Thế Dân lúc này cũng gật đầu. Mặc dù 10 năm qua hắn không quan tâm đến Lý Mạnh Ca. Nhưng trong hoàng cung này, cho dù là hoàng hậu Trưởng Tôn Vô Cấu quản nội cung . Thì những lực lượng trong cung cũng không thể nào dám chơi trò nói dối với hắn.
Vậy nên thái y đã nói rõ con trai của hắn có bệnh. Thì hắn lúc này cũng tin tưởng. Nhìn về phía Lý Mạnh Ca, thấy tên này vẫn như cũ dùng một bộ mặt lãnh đạm. Không quan tâm đến những người khác nói chuyện về mình . Một tay hắn vẫn cầm đũa gẩy thức ăn. Lý Thế Dân chỉ biết thở dài sau đó nói rằng:
- Mạnh Ca những người khác muốn người khai phủ. Vậy nên ngươi thấy việc này thế nào.
Lý Thế Dân vừa nói vậy, Lý Mạnh Ca lúc này đứng vậy chắp tay nói rằng:
- Nhi thần muốn rời khỏi hoàng cung.
Nghe Lý Mạnh Ca đáp vô cùng ngắn gọn mà lại ý nghĩ dễ hiểu. Lý Thế Dân lúc này nhìn hắn một chút sau đó thở dài nói rằng:
- Nếu như Mạnh Ca ngươi đã muốn rời khỏi hoàng cung . Vậy thì ngươi cũng tương tự như Lý Âm được cho một phủ đệ. Cộng với 400 hộ, kiến lập một ngôi làng nhỏ tại ngoài thành Trường An
Nghe Lý Thế Dân nói vậy. Lý Mạnh Ca không đồng ý ngay lập tức mà lên tiếng nói rằng:
- Bẩm phụ hoàng ta không muốn phủ của mình ở trong thành Trường An. Không bằng để phủ đệ của ta cùng với 400 hộ gia đình được cấp phát kia. Xây dựng một ngôi làng ở ngoài thành Trường An.
Nghe Lý Mạnh Ca nói vậy, Lý Thế Dân lúc này thật sâu nhìn về phía hắn . Thở dài một hơi ông ta gật đầu sau đó nói rằng:
- Nếu như ngươi không muốn ở trong thành Trường An . Vậy thì tùy theo ý người đi. Có điều phủ đệ xây ngoài thành, tất nhiên không thể nào so với trong thành được . Chính vì vậy bình thường các hoàng tử khi kiến phủ, sẽ được phép xây dựng 300 tư quân bảo vệ mình.
- Nhưng riêng đối với ngươi. Xây phủ đầy ở ngoài thành. Ta cho phép ngươi được nuôi dưỡng 500 tư quân.
- Tất nhiên áo giáp và v·ũ k·hí, lương bổng cho lực lượng tư quân này ta chỉ cấp cho ngươi năm đầu tiên. Bắt đầu từ năm thứ hai ngươi phải tự mình kiếm tiền và nuôi dưỡng đội quân này.