Hoa Và Máu Họa Sơn Hà

Chương 7: Lập phủ 3



Chương 7: Lập phủ 3

Lý Mạnh Ca nghe vậy thì gật đầu. Bản thân hắn không nghĩ đến, bởi vì bản thân muốn rời khỏi thành Trường An. Lại khiến cho công tác lập phủ của hắn trở nên rắc rối và phức tạp như vậy.

Hắn nhìn về phía trước chỉ là một mảnh đất hoang vu. Khiến hắn cũng thật sự mệt mỏi trầm tư một lúc hắn nói rằng.

- Từ nơi này đi thẳng là đến Kim Châu hay sao.

Trần Thất Dạ nghe vậy thì gật đầu, sau đó nói rằng:

- Bẩm thất hoàng tử từ nơi này đi thêm mấy chục dặm nữa là Kim Châu. Hướng về phía tây là Lương Châu. Đi ngược về phía đông là Thường Châu.

Lý Mạnh Ca nghe vậy thì gật đầu, trầm tư một lúc hắn nói rằng:

- Xem ra tối nay ta phải ngủ ngoài trời rồi.

Thất Dạ nghe vậy thì chỉ biết cười khổ. Hắn chỉ là một đô úy mà thôi . Vậy nên mệnh lệnh của hoàng đế đưa thất hoàng tử đến nơi này là nhiệm vụ của hắn.

Đợi khi thất hoàng tử đã xây dựng xong phủ đệ. Lại tuyển mộ thêm 500 hộ vệ, thì hắn lúc này sẽ trở lại kinh thành phục mệnh.

Nghĩ đến đây lại nhìn về phía hoàn cảnh chung quanh một chút. Hắn lúc này chỉ biết thở dài sau đó nói rằng:



- Hoàng tử hiện giờ người đã ở đây rồi. Ta tin rằng một lúc nữa bên công bộ sẽ cử công tượng đến đây . Giúp người xây dựng tòa phủ đệ này mà thôi . Hiện giờ người hãy lên xe ngựa nghỉ ngơi đi . Chúng ta sẽ sắp xếp người đi nấu cơm.

Nghe Trần Thất Dạ nói vậy, Lý Mạnh Ca lúc này chỉ biết gật đầu đồng ý. Vậy là hắn lên xe ngựa ngủ thẳng một giấc đợi đến cuối buổi chiều . Đợi khi bên ngoài xe ngựa bắt đầu vang lên tiếng người nói, làm cho hắn giật mình phải tỉnh dậy.

Vừa thò đầu ra xe ngựa, khung cảnh khiến hắn cũng phải cảm thán. Những người cổ đại này thật sự rất tích cực làm việc. Mới chỉ buổi sáng hắn đến nơi này, cỏ dại khắp nơi . Thật không nghĩ đến chỉ qua mấy tiếng hắn nằm ngủ. Vậy mà bây giờ đang có cả trăm thường dân cầm theo cuốc xẻng. Giúp hắn loại bỏ đi cả một khối lớn thổ địa sạch cỏ.

Trong lúc Lý Mạnh Ca còn đang nhìn ngắm ngắm đám này. Thì một tên quan viên thấy hắn đã tỉnh ngủ lập tức chạy đến nói rằng:

- Bái kiến thất hoàng tử. Tại hạ là Mạnh Thường Hiếu quản sự của công bộ. Lần này tại hạ phụ trách việc xây dựng phủ đệ cho hoàng tử.

Lý Mạnh Ca nghe vậy thì gật đầu . Nhìn về phía tên này một chút sau đó hắn nói rằng:

- Dựa theo quy định của lễ bộ, phủ đệ của ta cần tốn bao nhiêu tiền để xây dựng.

Lý Mạnh Ca vừa nói vậy, Mạnh Thường Hiếu lên tiếng nói rằng:

- Bẩm hoàng tử xây dựng phủ đệ của ngài vào tầm 500 quan đổ lại.

Nghe Mạnh Thường Hiếu vừa nói vậy, Lý Mạnh ca lúc này sắc mặt có chút lo lắng lên tiếng nói rằng.



- Hiện nay Đại Đường một quan tiền đồng bằng 1000 văn tiền. Mà một quan tiền bằng một lượng bạc, 10 lượng bạc đổi một lượng vàng. Nói cách khác để xây phủ đệ của ta, chỉ có dùng 500 lạng bạc vậy liệu có đủ hay không.

Mạnh Thường Hiếu nghe vậy thì mỉm cười gật đầu sau đó nói rằng.

- Bẩm thất hoàng tử, phủ đệ của ngài theo quy định của lễ hội là xây kiểu tứ hợp viện. Ngoài ra kiến trúc cũng không được xây hai tầng chồng chéo. Mà là một tầng dàn đều trên diện tích.

- Chính vì vậy với 500 lượng bạc, tuyệt đối có thể hoàn thành công trình này. Dù sao các công tượng đến đây làm việc, đều là lực lượng dân phu triều đình vận dụng mà không trả lương.

- Ngoài ra các vật liệu xây nhà như gỗ, đất đá thì đều lấy từ ngoài tự nhiên. Chúng ta cũng không mất tiền mua. Nếu như nói 500 lượng bạc này dùng vào việc gì . Thì chủ yếu là mua sắm nội thất, kiến thiết sau khi phủ đệ hoàn thành mà thôi.

Nghe Mạnh Thường Hiếu nói vậy. Lý Mạnh Ca lúc này sững sờ một chút . Sau đó hắn nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Thì ra không phải là số tiền xây phủ đệ của hắn quá nhiều . Mà là mọi công việc liên quan đến xây dựng, đều được các công tượng làm không công cho hắn. Hay nói đúng hơn là chế độ lao dịch của Đại Đường lúc này.

Hằng năm tráng đinh phải mất 20 ngày lao dịch cho nhà nước. Hoặc sửa đường hoặc làm cầu, hoặc là chịu các mệnh lệnh của quốc gia. Đi đến một vùng đất nào đó thực hiện nhiệm vụ.

Vậy nên trong thời buổi hoang sơ, rừng cây mênh mông, đất đá khắp nơi. Lại không có ai quản lý khai thác. Tất nhiên những thứ này đều không đáng tiền, chỉ cần bỏ sức ra là được.

Nghĩ đến những điều này, Lý Mạnh Ca nhìn về phía Mạnh Thường Hiếu gật đầu rồi nói rằng:

- Nói cho các công tượng, ta muốn trong vòng một tháng phủ đệ của ta phải hoàn thành. Bọn chúng làm ngày cũng tốt, làm đêm cũng được . Thời gian ta cho chúng chỉ có một tháng.



- Tất nhiên với lượng công việc nhiều, mỗi bữa ăn của bọn họ sẽ được cung cấp thêm thịt. Đồng thời ta sẽ trả cho họ 10 cân lương thực một ngày công.

Lý Mạnh Ca vừa nói vậy, Mạnh Thường Hiếu đầu tiên sững sờ một chút. Nhìn về phía vị hoàng tử chỉ có 10 tuổi này, nhưng lời nói lại tràn đầy sự mệnh lệnh. Mà không phải là hỏi han hay là dò xét ý kiến của hắn.

Có điều thân là kẻ làm quan. Hắn hiểu rằng các vị hoàng tử thường trưởng thành rất nhanh . Một phần vì bọn họ được hoàng tộc giáo dục từ bé . Một phần là do từ nhỏ đã tiếp xúc với quyền lực tuyệt đối . Cho nên việc một đứa trẻ 10 tuổi, ra lệnh cho mình làm việc cũng là điều dễ hiểu. Nghĩ đến đây hắn chắp tay với Lý Mạnh Ca sau đó nói rằng:

- Hoàng tử yên tâm, đám công tượng kia khi biết chế độ làm việc ngài cho bọn chúng. Tuyệt đối sẽ vui mừng mà làm ngày làm đêm.

Lý Mạnh Ca nghe vậy thì gật đầu. Sau đó để cho Mạnh Thường Hiếu đi thông báo việc này với các công tượng . Cũng như đẩy nhanh quá trình xây dựng.

Thời gian cứ vậy lại trôi đi qua 10 ngày. Một khoảng đất trống đã bị các công tượng đào móc. Hiện giờ họ đang vận chuyển đất đá để làm móng. Thời gian 20 ngày, có lẽ chưa chắc đã làm xong. Nhưng Lý Mạnh Ca tin rằng cũng tuyệt đối đã hòm hòm . Ít nhất hắn không cần phải ngủ trong xe ngựa nữa.

Trong lúc đang nhìn các công tượng làm việc. Lúc này Mạnh Thường Hiếu lại đi đến nói rằng:

- Bẩm thất hoàng tử chúng ta ở đây có 100 công tượng đang làm việc. Theo như lời hoàng tử nói. Mỗi một ngày sẽ trả cho họ 10 cân lương thực. Mà giá lương thực lúc này vào 10 đồng tiền một cân. Nói cách khác một ngày sẽ trả cho một công tượng một trăm văn tiền.

- Vị chi một tháng, mỗi một công tượng sẽ lấy 3 quan tiền, 100 người chính là 300 quan. Đã thế vương gia còn cho phép bọn họ thức ăn có thêm thịt.

Mà giá cả thịt ở Đại Đường ta lúc này, có thể nói rất cao. Người bình thường khó ăn nổi. Vị chi 20 văn tiền cho một cân thịt. Đã thế đây toàn là thịt thú rừng, hôm có hôm không. Có thể nói một tháng chúng ta phải chi thêm ít nhất 40 quan tiền, để mua thịt cho công tượng.

- Tổng vị chi một tháng thì 340 quan tiền của chúng ta đã bốc hơi. Hiện nay mới chỉ có 10 ngày, số tiền này nhìn thì như không đáng bao nhiêu . Nhưng đợi đến lúc hoàng tử bắt đầu kiến thiết lại phủ. Mua vật dụng trong phủ thì e rằng tiền sẽ không đủ.

Lý Mạnh Ca nghe vậy thì gật đầu. Một gia đình của Đại Đường một tháng chỉ cần tiêu một quan tiền là đủ ăn. Chính vì vậy việc trong một tháng mà chỉ nguyên trả công, cũng như mua thức ăn cho các công tượng đã hết 340 quan tiền. Đối với một kẻ trong túi chỉ còn 500 quan tiền như Lý Mạnh Ca mà nói tuyệt đối là đau thấu tim gan. Ngẫm nghĩ một lúc hắn lên tiếng nói rằng:

- Việc này ngươi không cần quan tâm, cứ theo mệnh lệnh của ta mà làm.