Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 103: Sự quyến rũ chết người



Đôi mắt lạnh lùng của Hoắc Vân Tiêu ẩn chứa nhiệt độ kinh người, khiến Tần Nguyễn cảm thấy rùng mình.

Dường như có một luồn1g điện xẹt qua người Tần Nguyễn, nó len lỏi qua da thịt và đánh vào tận đáy lòng của cô. Tần Nguyễn mím chặt môi, toàn thân cứng đ2ờ đứng nguyên tại chỗ. Hoắc Vân Tiêu cũng không ngờ Tần Nguyễn lại đột nhiên nhìn sang, ánh mắt anh rơi vào người đối phương rồi không rời đi nữa, cái dáng vẻ thong dong bình tĩnh như thể mọi chuyện luôn nằm trong tầm kiểm soát của anh vẫn không thay đổi.

Nhưng không ai biết, bàn tay đặt cạnh người của anh đang khẽ nằm lại.
Nếu có thể trèo lên nhà họ Hoắc, một khi chim sẻ biến thành phượng hoàng thì đúng là nằm mơ cũng có thể mỉm cười được. Em ba của anh ta sẽ là người nắm quyền tiếp theo của nhà họ Hoắc. Người kết hôn với em ấy sẽ trở thành nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Hoắc, là người ở trung tâm của quyền lực.

thủ đô có thể hô mưa gọi gió, không ai lay chuyển được.
Các cô gái của mấy gia tộc lớn và sáu thể gia, có người nào mà không muốn được làm con dâu nhà họ Hoắc đầu.

Bọn họ muốn trở thành người của nhà họ Hoắc, đơn giản chỉ là vì danh và lợi mà thôi.
Ngày ấy 7ở trên xe họ chỉ nhìn thoáng qua nhau, thời gian quá ngắn khiến người ta không thể nắm bắt được.

Tần Nguyễn có cảm giác ch7ua xót như được gặp lại đối phương sau cả trăm năm.
Anh ấy nói, ngoan nào.

Dưới gông cùm xiềng xích của biển sâu, cô như một con mồi yếu ớt và nhỏ bé trôi dạt trong sóng biển.
Biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tần Nguyễn đột nhiên tha2y đổi, khiến Hoắc Dịch Dung thấy vậy thì khẽ nhướng mày.

Anh ta nhìn theo ánh mắt Tần Nguyễn và thấy em ba đang ngồi trong0 xe.
Thái độ của Tần Nguyễn khác một trời một vực với kiểu dùng mọi thủ đoạn như Hàn Khả Tâm.

Tần Nguyễn đã đáp trả lại những tính toán của Hàn Khả Tâm, thế có nghĩa là cô biết tất cả những gì xảy ra tại khách sạn Hoàng Đình vào đêm hôm ấy.
Đôi mắt xinh đẹp của Tần Nguyễn nhìn sang đây, đôi mắt ấy vô cùng sáng, nó đẹp và thu hút y như trong giấc mơ của anh.

Đôi mắt đó khiến trái tim Hoắc Vân Tiêu nóng lên, khiến anh không thể kìm chế được mà muốn tiến lại gần. Rõ ràng cô vẫn còn là một cô bé, nhưng không hiểu cô lấy ở đầu ra sức hấp dẫn chết người, và nét quyến rũ hút hồn người khác như thế. Tần Nguyễn không biết suy nghĩ của Hoắc Tam gia, đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của anh, trái tim cô vô cùng lo lắng bất an. Hoắc Dịch Dung là người chẳng chế thị phi bao giờ, anh ta cười tủm tỉm, hỏi: “Tần tiểu thư quen biết em ba của tôi à?”
Tình yêu chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, nó là một thứ không hề đáng tin cậy và cực kỳ vô dụng, rất khó nắm bắt.

Một người phụ nữ sống trong danh lợi sẽ luôn chỉ nhìn vào việc cuộc hôn nhân đó sẽ mang lại bao nhiêu lợi ích. Tần Nguyễn là người nhà họ Tần, ở đất thủ đô này, nhà họ Tần rất nhỏ bé.
Từ đầu đến cuối, Tần Nguyễn không hề chủ động leo lên nhà họ Hoắc, điều này khiến Hoắc Dịch Dung rất ngạc nhiên,

Nếu đổi thành người phụ nữ khác, chắc cô ta đã khóc lóc và bám chặt lấy nhà họ Hoắc không chịu thả ra rồi.
Cú phản đòn xinh đẹp không chê vào đâu được, nhưng nói chung thủ đoạn vẫn hơi non.

Hoắc Dịch Dung nhìn Tần Nguyễn, trong mắt hiện lên sự hứng thú. Tần Nguyễn đứng ở nơi đó, cơ thể bất động giống như mất đi khả năng cử động. Dưới ánh nhìn chằm chủ của người đàn ông ngồi trong xe phía xa, cô như trở về đêm hôm đó.
Hương vị cũng vô cùng sạch sẽ, chỉ là có một chút lạnh lẽo.

Anh dùng môi làm lưỡi đao, răng làm khiên, và tôn thờ cô bằng những cái chạm lành lạnh. Hơi thở của anh nóng rực, giọng nói mờ ám xen lẫn mệnh lệnh dường như vẫn đang văng vẳng bên tai cô.