Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1255: Ngoại truyện



Nghĩ đến những kế hoạch âm hiểm kia, Tiêu Quân An cố gắng đè cảm giác tàn bạo trong lòng xuống.

Trong lịch sử, nước Hạ1 bị hủy diệt từng dùng bệnh dịch phát động chiến tranh, dẫn đến một số lượng lớn người thương vong, xác chết có ở khắp mọi nơ2i. Tả thừa tướng cau mày, nhìn thẳng vào thánh nhan và nói: “Hoàng thượng, thần nghĩ Tô đại tướng quân đang trấn thủ biên cương, vì để trấn an đại tướng quân thì nên lập Tô quý phi làm hoàng hậu ạ.”

Thượng thư bộ Lại: “Thần tán thành!”
Trước đó vài ngày, Tô đại tướng quân biết được tin Quốc sư muốn đưa An mỹ nhân, một cô gái mồ côi lên làm hoàng hậu, bèn cố ý truyền tin khẩn cấp tám trăm dặm về để ngăn cản.

Đối phương dùng ngôn từ khẩn thiết, vừa cung kính vừa cầu khẩn xin đừng làm tổn thương con gái của ông ta. Cuối cùng ám chỉ nếu bệ hạ dám phong người khác làm hoàng hậu, thì ông ta bỏ gánh không làm nữa!
Quan lại cấu kết với thương nhân, không để ý đến sự an nguy của dân chúng một châu, nếu không giết chúng thì khó mà trút được mối hận trong lòng.

Tất cả các đại thần đang quỳ trong điện Cần Chính đều sững sờ trước lời nói muốn lập hậu của hoàng thượng.
Tất cả mọi người trong hậu cung đều biết chuyện này.

Nhưng không ai biết rằng, có một lá thư bí mật đi kèm với tin khẩn cấp kia.
Bắc Cương dễ thủ khó công đã không còn giữ vững được nữa.

Mười lăm vạn đại quân không có quân bổ sung, lương thảo cũng không đủ, nhiều nhất bọn họ chỉ có thể kiên trì được bốn tháng nữa thôi.
Tiêu Quân An nghĩ đến áp lực trên vai mình trong mấy ngày nay, và những lời đẫm nước mắt trong bức mật thư của Tô đại tướng quân, khóe môi mím chặt của hắn hơi ép xuống.

Ánh mắt lạnh lùng sắc bén của hắn quét về phía đám đại thần đang quỳ trong điện, hắn hờ hững nói: “Trẫm chỉ đang thông báo cho các người thôi.”
Tô đại tướng quân đã quyết tâm thề liều chết bảo vệ Bắc Cương, kết cục cuối cùng cũng không thoát khỏi cái chết.

Ông ta chỉ xin hoàng thượng bảo vệ huyết mạch của nhà họ Tô ở kinh thành, cùng Tô quý phi đã vào cung, nếu hoàng thượng thật sự không thích thì hãy thả con gái ông ta xuất cung.
Tả thừa tướng nghe vậy thì quá kinh ngạc, ông ta nói: “Hoàng thượng, tuyệt đối không thể được ạ! An mỹ nhân không rõ lai lịch...”

Đối phương còn chưa nói hết, Tiêu Quân An đã liếc mắt về phía Mục Vạn Thanh đang đứng trong điện.
Chỉ có thái phó quỳ gối ở phía trước là bất động như lão hòa thượng ngồi thiền.

Tô Tĩnh Thư là con gái của Tô đại tướng quân, mục đích đưa vào hậu cung chính xác là vì vị trí hoàng hậu.
Đại học sĩ nội điện: “Thần tán thành!”

Thượng thư bộ Hộ: “Thần tán thành!”
“Mục thống lĩnh, Tả thừa tướng cảm thấy khó chịu, phái người hộ tống ông ấy xuất cung về phủ, sau này cứ an tâm ở nhà tĩnh dưỡng.”

“Hoàng thượng!” Tả thừa tướng trợn tròn mắt.
Không đến bước đường cùng, Tiêu Quân An sẽ không bỏ rơi con dân của Bắc Cương, cũng không muốn gánh0 vác tội nghiệt nặng nề như vậy.

Hoắc Dư Ninh xuất hiện quá đúng lúc.
Chỉ cần đối phương có thể đẩy lùi Hung Nô, thì hắn có thể yên tâm xử lý thiên tai ở hai niềm nam bắc.

Tình hình thiên tai nghiêm trọng, ngoại trừ các quan viên đang tại vị ở phía dưới không lo xử lý thiên tai, thì còn liên lụy đến các thương nhân và quý tộc giàu có ở địa phương, tiền cứu trợ khiến họ đánh mất lương tâm và không từ thủ đoạn.
An tâm tĩnh dưỡng? Điều này còn khó chấp nhận hơn cả việc bị cách chức.

Mục thống lĩnh vẫy tay một cái, hai tên cận vệ lao đến trước mặt Tả thừa tướng, bịt miệng ông ta lại và thô bạo lôi ra khỏi cung điện.

Điện Cần Chính rộng lớn im phăng phắc.