Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1266: Ngoại truyện



Cửa ải Hổ Khẩu ở biên cương phía Bắc.

Mười lăm vạn binh lính ở Bắc Cương chiến đấu với gần năm mươi vạn binh lính Hung Nô. k

Tô Dũng Minh toàn thân đầy máu, tay cầm trường đao chém giết giữa vòng vây của quân địch, ông ta giơ đao lên chém, nhanh cchóng thu hoạch mạng những binh lính Hung Nô muốn chọc thủng tuyến phòng thủ Bắc Cương cuối cùng. Lá cờ Đại Càn cắm trên thành lầu đã bị gãy.

Đây là tín hiệu cho thấy không thể giữ được cửa ải Hổ Khẩu.

Một nhóm binh lính cầm khiên phòng ngự từ dưới cửa thành nhanh chóng xông lên, bọn họ thay thế những binh sĩ trên thành lâu vừa thoát chết trước đó.
Đôi mắt đỏ ngầu của ông ta nặng nề nhìn mấy phó tướng đang chật vật bên cạnh, khàn giọng nói: “Triệu hồi tất cả binh sĩ về thành!”

“Vâng!”

Một phó tướng nhanh chóng leo lên cổng thành.
Tô Dũng Minh đã giết đỏ mắt, trong đôi mắt đỏ ngầu của ông ta chỉ nhìn thấy những binh lính Hung Nô tàn ác.

Mấy phó tướng liếc nhau, vừa chém giết vừa mạnh mẽ kéo Tô Dũng Minh ra khỏi vòng vây.

Tô Dũng Minh bị kéo về thành, nghe thấy tiếng giao tranh điếc tai bên ngoài và sự rung chuyển khi đội quân kỵ binh của Hung Nô tiến đến gần, bàn tay cầm đao của ông ta khẽ run rẩy.
Ngay sau đó, vài vạn binh lính Hung Nô tay cầm cung tên nhanh chóng lao lên phía trước.

Nhìn thấy cảnh này, Tô Dũng Minh vừa leo lên cửa thành lập tức hét lên: “Mau ngồi xuống!”

Một trận mưa tên đen kịt dày đặc đập vào mặt, bức tường phía sau bị vô số mũi tên sắc nhọn xuyên thủng.
Ở dưới cổng thành, Hung Nô không bắn tên nữa.

Một tướng quân gần Đại Thiền Vu Hô Diên Côn nhất hét lớn với những người trên cổng thành: “Tô tướng quân, hãy mở cổng thành đi, người đầu hàng sẽ không bị giết! Nếu không, khi năm mươi vạn quân Hung Nô ta tấn công vào thành, tất cả các ngươi sẽ chết dưới vó ngựa!”

Đây là sự đe dọa trắng trợn, bọn chúng muốn tàn sát toàn thành!
Mấy phó tướng yểm hộ Tô Daũng Minh, nhìn kỵ binh Hung Nô đang tiến đến cách đó không xa, họ biết binh lính Đại Càn sắp không chống đỡ được nữa.

Với khí thế tấn công của Hung Nô lần này, bọn họ sẽ sớm bị giết sạch.

Một trong những phó tướng khàn giọng hét lên: “Tướng quân! Quay trở lại thành đi! Nếu không quay lại thì cửa ải Hổ Khẩu sẽ thất thủ mất!”
Bên dưới thành, người đàn ông trung niên ngồi trên lưng ngựa, được năm mươi vạn binh lính Hung Nô ủng hộ, chính là Đại Thiền Vu - Hô Diên Côn của Hung Nô.

Đôi mắt hung ác tham lam của gã tùy ý đánh giá cửa thành trước mặt, khóe môi cong lên nở một nụ cười âm hiểm.

Hô Diên Côn nói vài lời với người bên cạnh.
Tô Dũng Minh tức đến mức sắc mặt trắng bệch, chiến đấu với người Hung Nô đã lâu, ông ta quá rõ bản tính của bọn chúng.

Cướp bóc và tham lam vĩnh viễn khắc trong máu thịt của người Hung Nô.

Ở cửa ải Hổ Khẩu có hơn vạn binh lính và hàng triệu người dân Đại Càn.
“Có!”

“Có!”

Tiếng hô đinh tai nhức óc từ phía sau vang lên, trong giọng nói mang theo sự căm hận trước giờ chưa từng có, cùng với đó là quyết tâm thấy chết không sờn.

Tô Dũng Minh nắm chặt thanh đao trong tay: “Bắn chết tất cả kẻ địch đến gần cổng thành!”

Ông ta ra lệnh cho các phó tướng xung quanh đổ sắt nóng chảy vào cửa thành, chuẩn bị kỹ hỏa công và đặt nước nóng đã đun sôi lên thành lâu.