Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 144: Tần nguyễn



Tiếng đập cửa vẫn tiếp tục, nhịp điệu càng lúc càng nhanh.

Cuối cùng, cảnh cửa bị đập rất mạnh, phát ra những tiếng bùm bùm.

Dkưới ánh mắt vi diệu của Tần Nguyễn, vẻ mặt của Tiêu Vân Sâm không được tự nhiên, anh ta âm thầm nhìn sang chỗ khác. Ánh mắt của nó hung tàn, lạnh lẽo và nồng nặc mùi máu tanh.

Người và thú nhìn nhau, không khí cũng đông cứng lại. Thấy nó không hành động hấp tấp mà thành thật nằm ở đó, Tần Nguyễn chậm rãi đóng cửa lại.

Động tác của cô rất nhẹ vì sợ quấy rầy con hung thủ trong sân. Đến khi cửa phòng hoàn toàn đóng lại, Tần Nguyễn khẽ thở phào nhẹ nhõm. Tần Nguyễn cứ tưởng con Câu Xà sẽ gây bất lợi cho mình, nhưng trong suốt mấy tiếng đồng hồ ở nhà Tiêu Vân Sâm, nó không hề chủ động tấn công ai cả. “A a a... Biển, biển đi!” Tiếng gào thét đầy sợ hãi của Tiêu Vân Sâm vang lên sau lưng Tần Nguyễn.
Đứng ở cửa, Tần Nguyễn nhìn về phía cải sản được thiết kế rất tao nhã.

Con hung thủ thượng cổ Cầu Xà đang trải dài trên gạch lát nền, nó nằm đó một cách uể oải.

Dường như nhận ra ánh mắt của Tần Nguyễn, đôi mắt đỏ như máu của hung thủ nhìn thẳng vào cô.
Tần Nguyễn quay đầu, cô thấy nữ quỷ đã tiến lên và đè Tiêu Vân Sâm xuống ghế sô pha.

“Phu quân, chàng còn nợ thiếp một lần động phòng, đã nửa năm rồi, tối nay chúng ta tranh thủ làm xong chuyện tốt đi.” Giọng điệu của nữ quỷ đầy quyến rũ, uyển chuyển và ma mị. Nếu là người bình thường, chỉ cần nhìn khuôn mặt của cô ta, chắc họ đã không nhịn được mà nhào đến.

Nữ quỷ mặc bộ quần áo màu đỏ đè lên Tiêu Vân Sâm, có bộ quần áo che mất khiến mọi người gần như không thể nhìn thấy bóng dáng Tiêu Vân Sâm.
“Không có gì.”

Tần Nguyễn nhếch môi, nghiêng người tránh sang một bên và để cô ta bước vào phòng.

Người phụ nữ bước vào phòng khách với khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt cô ta trước tiên khóa chặt Tiêu Vân Sâm.
“Cô ta, cô ta đến rồi?”

Giọng nói của Từ Ân Hạo nhỏ đến mức anh ta nghĩ rằng người khác không thể nghe được.

Nhưng ba người và một quỷ còn lại ở chỗ này lại nghe rất rõ câu nói lí nhí của anh ta.
Tần Nguyễn lại có thể thấy rõ ràng, chân tay của Tiêu Vân Sâm lộ ra ngoài bộ váy đỏ đang liên tục run rẩy và càng ngày càng run mạnh hơn.

Cảnh tượng nữ đè nam thế này trông cực kỳ không hài hòa,

Hai mắt Từ Ân Hạo nhắm nghiền, anh ta ngã lăn ra ghế sô pha đã ngất đi từ lúc nào.

Lộ Văn Bân cầm bùa chú tiến đến gần nữ quỷ và Tiêu Vân Sâm, ông ta sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào. Tần Nguyễn vuốt vuốt mi tâm, giọng nói lạnh lùng vang lên trong phòng khách.

“Này... Bà già, xin bà rủ lòng thương mà thả anh ta ra đi, tuổi của anh ta có thể làm cháu bà đấy.”

Bà già?

Nữ quỷ đang xé quần áo của Tiêu Vân Sâm bỗng chốc dừng lại.
— QUẢNG CÁO —