Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 153: Ba roi, đánh cho hồn phách cô tan biến!



Nghe vậy, nữ quỷ ngẩng phắt đầu lên để lộ ra bộ mặt thối rữa xấu xí và đẫm máu.

Do động tác ngẩng đầu quá mạnh khiến t1ừng miếng thịt thối trên người cô ta rơi xuống đất, cảnh tượng cực kỳ kinh khủng khiến những người nhìn thấy phải rùng mình. 2Chiếc roi trong tay Tần Nguyễn quất lên người nữ quỷ.

Đối phương gào lên đầy đau đớn.
Làm sao cô ta có thể chấp nhận được.

Thành công đang ở ngay trước mắt, khi thấy chỉ còn thiếu một bước nữa, cô ta không cam lòng!
Ba hồn bảy vía bị tách ra, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã cảm thấy đau đến không mu7ốn sống nữa rồi.

Sự đau đớn ấy còn in sâu vào tận xương tủy hơn cả cái chết.
Tần Nguyễn cũng chẳng thèm để ý nữ quỷ có cam lòng hay không, thấy cô ta vẫn bướng bỉnh nên cô quyết định trực tiếp ra tay.

“Bốp!”
Cả Trường Uyên lẫn Lộ Văn Bân đều tỏ ra thờ ơ khi nhìn thấy cảnh này.

Đối với Trường Uyên mà nói, cảnh tượng này quá thường.
Tiêu Vân Sâm chính là một phiếu cơm vô thời hạn đối với nữ quỷ, cô ta đương nhiên không có lý do để buông tha.

Thậm chí để đóng dấu lên phiếu cơm vô thời hạn này, cô ta không tiếc kết bí thuật giữa hai người.
Cô ta nắm chặt hai tay, đôi mắt sắp lồi ra khỏi hốc mắt, huyết lệ đỏ sẫm chảy xuống.

Nếu ba hồn bảy vía bị bóc ra một phần, cho dù cô ta có cơ hội nhập kiếp luân hồi, thì đầu thai xong cũng sẽ biến thành kẻ ngốc.
Nữ quỷ đã từng nghe nói tới nhữn2g nỗi đau phải chịu khi bị đày xuống mười tám tầng địa ngục còn chưa bằng một phần mười cơn đau khi bị tách ba hồn bảy vía. <0br>
Chỉ là một cái roi thôi, tại sao lại có năng lực như vậy.

Đầu ngón tay của Tần Nguyễn khẽ vuốt ve chiếc roi vàng, động tác của cô rất nhẹ nhàng cẩn thận, giống như đối xử với một báu vật tuyệt thế vậy.
“Vậy cô đã nghĩ kỹ chưa?”

sự kiên nhẫn của Tần Nguyễn có hạn, đêm nay cô lại bị kích thích rất lớn, vì vậy Tần Nguyễn không muốn tiếp tục kéo dài thời gian.
“Đây là roi thứ nhất, rọi thứ ba sẽ đánh tan hồn phách của cô!”

Tần Nguyễn không hề thương hại, cô lại vung roi vàng lần nữa.
Lúc đó cô ta tìm tới Tiêu Vân Sâm chỉ là trời xui đất khiến tìm một kẻ chết thay thôi.

Nhưng trong quá trình hấp thu sinh khí của đối phương, cô ta lại phát hiện sinh khí của Tiêu Vân Sâm hút mãi không hết, bất kể cô ta lấy đi bao nhiêu thì lần sau vẫn lại tràn đầy.
Nửa năm qua, nhờ hấp thu sinh khi từ đối phương mà nữ quỷ sắp thoát ra khỏi lục giới, và trở thành một con quỷ không còn bị lục giới trói buộc nữa.

Nhưng đúng vào thời khắc quan trọng này lại xảy ra sai sót.
Cô ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội trở thành một người hoàn chỉnh.

Tần Nguyễn từ trên cao nhìn xuống nữ quỷ, vẻ mặt của cô lạnh lẽo như giẫm trên băng mỏng, ánh mắt lạnh thấu xương.
Giọng nói của Tần Nguyễn rất bình tĩnh, không hề vội vàng: “Nếu không tin, cô có thể thử xem. Cô dùng bí thuật kết đào hoa sát với Tiêu Vân Sâm, chỉ cần tìm được một hồn một phách mà cô đã kết ấn, sau đó tách nó ra và hoàn toàn hủy diệt, như vậy cũng có thể giải quyết vấn đề

Nữ quỷ kinh hãi hô lên, linh hồn cô ta không có chân nên chỉ có thể nằm co quắp trên mặt đất, ngửa đầu nhìn chằm chằm vào Tần Nguyễn bằng ánh mắt âm u.
Rọi thứ hai, cô đánh rất mạnh.

Một nửa khuôn mặt của nữ quỷ bị đánh trúng, thịt thối rơi xuống, máu đỏ chảy đầy đất.