Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 156: Hoắc chi



Đôi mắt đỏ sẫm hung tàn của Trường Uyên nhìn chăm chú vào bóng lưng đang rời đi của họ, đến khi hai người biến mất ở cửa, nó mới th1u tầm mắt lại.

Nó tiếp tục nằm rạp trên mặt đất nghỉ ngơi, tư thể thoải mái và lười biếng. Tần Nguyễn còn chưa nhận số tiền mà đàn chị Lăng Hiểu Huyên trả cho lần đến n0úi Kỳ Sơn.

Cô định quay về làm cái thẻ chuyên để nhận tiền kiếm được từ loại công việc này.
Thời buổi bây giờ có ai lại đi chê tiền bao giờ, hơn nữa còn là một khoản tiền kếch xù.

Tần Nguyên phát hiện xe của Hoắc Chi đỗ cách đó không xa, phía trước có thêm hai chiếc xe nữa.
Lộ Văn Bân giơ ngón cái lên: “Tần đạo hữu thật phóng khoáng, cô không sợ tôi ôm tiền chạy mất à”

Tần Nguyễn mím môi, cười nhẹ: “Ông có thể thử xem!
Tần Nguyễn, Lộ Văn Bân đi ra khỏi biệt thự.

Tần Nguyễn thản nhiên nói: “Chuyện này đ2ể sau, tôi phải về làm cái thẻ ngân hàng đã”
Tr7ong đôi mắt màu máu của nó tràn ra một nỗi buồn.

Chủ nhân sợ nó.
Lộ Văn Bân đi về phía bãi đậu xe, hai người tách ra mỗi người đi một ngả.

Tần Nguyễn còn chưa đi đến trước xe, Hoắc Chi đã bước tới từ chiếc xe cuối cùng.
Cô vẫy tay với Lộ Văn Bân: “Tôi đi đây, có gì liên lạc sau”

“Được.”
“Chia làm ba phần đi, tôi lấy một phần lớn hơn, còn lại ông và hai thầy trò họ Kiều hãy chia nhau.”

“Cảm ơn Tần đạo hữu, vậy tôi không khách sáo” Lộ Văn Bân cười híp cả mà
Nhìn vẻ mặt của Tần Nguyễn, rõ ràng là đang nói, cho dù ông chạy đến chân trời góc biển thì cũng không thể thoát khỏi tay tôi.

Lộ Văn Bân xoa tay rồi cười bảo: “Không dám không dám, lúc nào Tần đạo hữu làm xong thẻ thì hãy liên hệ với tôi, tôi sẽ chuyển tiền cho cô.”
Cô ta vội vàng tiến lên đón, thái độ phục tùng và khẩn trương: “Tam thiếu phu nhân, Tam gia đến ạ”

Vẻ mặt Tần Nguyễn ngây ra một lúc.