Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 188: Trình độ quan tâm của tiêu tiêu đối với nguyễn nguyễn



Lục Hàn đứng ở trước cái bàn, đối mặt với anh em nhà họ Hoắc, anh ta điều chỉnh lại nội tâm đang căng thẳng của mình.

- Anh ta nói: “Có thể l1à có hiểu lầm trong việc này.” Hoắc Dịch Dung nhìn vẻ mặt ngoài lạnh trong nóng của em ba nhà mình thì luôn cảm thấy cậu em này đang suy nghĩ chuyện gì đó hay ho. Anh ta dùng cánh tay huých nhẹ vào Hoắc Vân Tiêu rồi cười hỏi: “Đang suy nghĩ gì thế?”

“Học viện Thịnh Thế”
Đó là nơi mà anh và Tần Nguyễn gặp nhau lần thứ hai.

Không đợi Hoắc Dịch Dung hỏi lại, Tam gia đã đưa túi đựng vật chứng đến trước mặt anh ta. “Ngày hôm đó, khi chúng ta chạy đến trường học, còn cô ấy lại lên xe của nhà họ Lăng rời đi, trên túi xách của cô ấy đeo thứ này.”
Thần sắc trên gương mặt Lục Hàn hơi khựng lại, anh ta trừng mắt nhìn rồi gật đầu.

“Đúng là tối hôm đó Tần tiểu thư ngồi xe của nạn nhân đến chỗ cầu vượt”
Hoắc Vân Tiêu đưa tay cầm túi đựng vật chứng và nhìn chằm chằm vào mặt dây chuyền rẻ tiền ở bên trong, vẻ mặt anh khá bình thản.

Như nhớ ra chuyện gì đó vui vẻ, khóe miệng của Hoắc Vân Tiêu cong lên vừa đúng độ, trông cực kỳ đẹp trai.
Anh ta chưa hề nói cho Hoắc Vân Tiêu biết về chi tiết này.

Đối phương đã chủ động nói ra thì có thể thấy được, có lẽ đêm đó Tần Nguyễn tình cờ đi xe của nạn nhân thật.
Nhất là chuyện Tần Nguyễn có liên quan đến vụ án giết7 người lần này thật sự rất kỳ lạ, muốn không xem cô như nghi phạm cũng khó.

Lục Hàn biết rõ nhà họ Hoắc thực chất rất hay bao che khuyết điể2m, nhưng gia tộc này vẫn luôn chiếm vị trí đứng đầu trong bốn gia tộc lớn, sừng sững nhiều năm cũng là có lý do.
Anh cau mày, đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn vào mặt Lục Hàn.

“Trong video mà Cục điều tra hình sự thu được từ camera giám sát trên ô tô, chỉ ghi lại cảnh cô bé nhà tôi đón xe, không có hình ảnh về vụ án mạng đêm qua?”
Nhà họ Hoắc chưa bao giờ lạ0m dụng chức quyền, lấy việc công trả thù việc tư, hay củng cố thể lực, đối mặt với đúng sai, họ luôn công bằng liêm chính, đề cao công lý.

Sau khi nghe Lục Hàn giải thích, biểu cảm hờ hững trên gương mặt tuấn tú của Hoắc Vân Tiêu được thu lại.
“Đến cả cái này mà em cũng chú ý tới!” Hoắc Dịch Dụng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Hôm đó hai đội xe đi ngang qua nhau, chỉ trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, ai mà chú ý được trên túi xách của Tần Nguyễn có vật trang trí gì chứ.
Hoắc Vân Tiêu tiếp tục vận về vòng tràng hạt trên cổ tay, anh nói tiếp: “Tối hôm qua Nguyễn Nguyễn ở bên khu nam đến tận nửa đêm, có ảnh để Tiêu Vân Sâm nổi tiếng, cùng người đại diện của cậu ta làm chứng. Sau khi tôi đi đón cô ấy về thì không ra khỏi cửa nữa, thời gian xảy ra vụ án mạng không khớp với thời gian của Nguyễn Nguyễn nhà tôi”

“Về phần mặt dây chuyền này, tôi đã từng nhìn thấy rồi, nó đúng là đồ vật của cô bé nhà tôi, nhưng cái này chỉ có thể nói là cô ấy không cẩn thận làm rơi ở trên xe, trùng hợp bị nạn nhân nhặt được mà thôi.”
Hung thủ thực sự quá giáo hoạt.

Hoắc Vân Tiêu hờ hững nói: “Vậy thì không thể nói Nguyễn Nguyễn nhà tôi có liên quan đến vụ án giết người được. Tối hôm đó cô ấy bắt xe của nạn nhân hắn là đến chỗ cầu vượt ở khu đông, Vì chính tối đó tôi và cô ấy đã gặp nhau ở đấy”
Lục Hàn: “Đúng vậy, đoạn video đó đã bị cố ý phá hủy, không thể sửa lại được.”

Nói đến đây, cả khuôn mặt anh ta nhăn lại.
“Có thể?” Hoắc Vân Tiêu rũ mắt xuống, đầu ngón tay ấn nhẹ lên chiếc vòng tràng hạt trên cổ tay.

Động 2tác tự nhiên, giọng điệu hờ hững.