Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 194: Rơi vào sự quyến rũ ngọt ngào của cô ấy



Hoắc Vân Tiêu quyết định thay cho hai anh em.

“Vậy thì đi thôi, xe chờ ở bên ngoài rồi” Tuy nhà họ Tần ở đất thủ đô cũng có chút thể lực, nhưng họ chưa từng quen biết với gia tộc thể gia thực sự nào.

Nhà họ Hoắc là gia tộc quyền quý đứng đầu ở thủ đô, mọi thứ ở nơi này đều khiến anh ta kinh ngạc.
Tần Nguyễn nắm lấy tay anh bước xuống.

Tần Muội ở bên kia cũng xuống xe.
“Miệng lưỡi trơn tru” Tần Nguyễn còn chưa kịp nói gì, Hoắc Tam gia đã đốp lại rồi.

Cô bé xinh đẹp như hoa, cũng không biết có phải là vì đã trở thành phụ nữ, hay là do đang mang thai mà khí chất và vẻ quyến rũ của cô càng ngày càng có hương vị.
Xe vừa dừng hẳn là lập tức có người tiến lên mở cửa xe.

Hoắc Xuyên đứng ở trước cửa xe, cung kính cúi đầu.
cTần Muội ngồi trên chiếc xe chống đạn sang trọng đã được cải tiến của nhà họ Hoắc, sau khi tiến vào khu nhà của nhà họ Hoắc, haai mắt của anh ta toát ra vẻ khiếp sợ cực độ. Bên trong khu biệt thự to lớn, cứ cách vài mét là lại có người đứng canh gác, tất cả đều được trang bị vũ khí, bầu không khí vô cùng trang nghiêm và nghiêm túc. Nhà họ Hoắc đúng là không tầm thường, quả nhiên danh bất hư truyền.

Đội xe đến thắng căn biệt thự của Hoắc Vân Tiêu.
Hoắc Vân Tiêu siết chặt ngón tay của Tần Nguyễn, nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo cũ trên tay cô, giọng anh rất thản nhiên: “Nhìn cái gì đấy? Có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi.”

“Anh đang nhìn em dâu mà, mấy ngày không gặp em dâu lại đẹp lên rồi.”
Hoắc Xuyên đi tới bên cạnh Tần Muội, vẻ mặt kính cẩn: “Tần thiếu, mời đi theo tôi”

Tần Muội quay đầu lại nhìn Tần Nguyễn, ánh mắt hơi hoang mang.
“Tam gia”

Sau khi xuống xe, Hoắc Vân Tiêu quay người và chìa bàn tay vào bên trong.
Nghe thấy tiếng động từ ngoài cửa, Hoắc Dịch Dung đang ngồi trong phòng khách ngẩng đầu lên.

“Cuối cùng thì cũng đợi được hai người về nhà”
Tư thế không kiêu ngạo cũng không hèn mọn, dáng ngồi càng tự nhiên trang nhã.

Phong thái trong từng cử chỉ không hề thấy một chút mất tự nhiên nào như khi gặp ông cụ Hoắc và ông Hoắc.
Cứ như vậy, dưới sự dụ dkỗ của Hoắc Tam gia, hai anh em Tần Muội và Tần Nguyễn đã bị anh đóng gói mang đi.

Khu nhà của gia tộc họ Hoắc.
Hoắc Vân Tiêu hơi hất cằm với Hoắc Xuyên: “Đưa Tần nhị thiệu đến kho vũ khí luyện tay một chút.”

“Vâng, Tam gia”
Đầu tiên anh bảo người hầu bế một ly nước trái cây đến cho cô bé bên cạnh, sau đó mới hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Nhà họ Tô”
Tần Nguyễn mỉm cười: “Anh đi đi, chú ý an toàn.”

Lúc này Tần Muội đã không còn muốn đi kho vũ khí nữa, toàn thân từ trên xuống dưới của anh ta đều không được tự nhiên.
Tần Muội bị Hoắc Xuyên dẫn đi, Hoắc Vân Tiêu bèn nắm tay Tần Nguyễn bước vào trong nhà.

Bên trong phòng khách có người đã đợi họ rất lâu.
Anh ta đứng bên cạnh xe nhìn vệ sĩ nhà họ Hoắc sắc mặt uy nghiêm, trên người đầy sát khí thì thu lại hết vẻ kiêu ngạo trên mặt.

chỗ này, anh ta trở nên bó tay bó chân.
Hoắc Vân Tiêu cởi áo khoác đưa cho người hầu: “Sao anh hai lại ở đây?”

“Thuộc hạ điều tra được một số thứ, anh đến nói cho em biết.” Hoắc Vân Tiêu dắt tay Tần Nguyễn đi đến và ngồi xuống bên cạnh Hoắc Dịch Dung.
Bên trong sự ngây thơ để lộ ra nét quyến rũ, chỉ đưa mắt nhìn sang mà đã hấp dẫn chết người, ánh mắt ấy dường như có một cái móc. Để người ta không kìm lòng được mà rơi vào sự quyến rũ ngọt ngào pha chút chín muồi của cô.

Hoắc Dịch Dụng cười khẽ, rất gian.