Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 222: Đường văn bản



Em! Em cũng có thể giúp đỡ!” Kiều cửu nghe thấy vậy thì mặt mũi tràn đầy hưng phấn giơ tay lên.

Kiều Nam Uyên tr1ừng mắt với cô đồ đệ, ra hiệu cô bé đừng quấy rối. Đủ mọi loại nghiêm hình tra tấn ở dưới mười tám tầng Địa Ngục đang chờ đợi bọn chúng.

Ông ta hỏi: “Vậy khi nào chúng ta bắt đầu? Tháng sau ánh để Tiêu phải bay ra nước ngoài tham dự cái lễ trao giải nào đó, cậu ta chỉ rảnh mấy ngày này thôi.”
Dù năng lực của Kiều Cửu có lợ0i hại hơn nữa cũng không có khả năng vượt qua sư phụ của cô bé.

“Không có vấn đề gì” Kiều Nam Uyên gật đầu đáp ứng.
“Chắc không có vấn đề gì”

Lộ Văn Bân cũng không nói quá vẹn toàn.
Tần Nguyễn: “Tôi muốn gặp Tiêu Vân Sâm để thương lượng các vấn đề tiếp theo)

Kiều Nam Uyên nghĩ một chút rồi bảo: “Lộ Văn Bân có số điện thoại liên hệ trực tiếp với cậu Tiêu, hỏi thử ông ta xem”
“Vậy thì bắt đầu từ đêm nay luôn, nếu con quỷ đó đã có thể không để ý tới sự tồn tại của thượng cổ hung thủ Câu Xà, mà để mắt tới Tiêu Vân Sâm, vậy thì chắc chắn trên người của anh ta phải có điều gì đó đặc biệt, chúng ta cứ ôm cây đợi thỏ trước đã.”

“Được, để tôi đi liên hệ với quản lý của cậu ta”
Lộ Văn Bân nhanh chân đi vào trong phòng khách: “Tần đạo hữu, tôi đã chào hỏi qua ở bên chỗ ảnh để Tiêu rồi, cậu ta nói không có vấn đề gì, chỉ có một yêu cầu là phải đảm bảo an toàn cho cậu ta.”

Tần Nguyễn cười hỏi lại: “Có chú và chú Kiều ở đây mà còn lo anh ta không được an toàn ư?”
Tần Nguyễn cười với cô bé: “Hy vọng hai người có thể bảo vệ cho Tiêu Vân Sâm được an toàn, muốn dùng an7h ta làm mồi nhử thì chắc chắn phải để anh ta ở một nơi nguy hiểm. Một khi con quỷ đó xuất hiện, tôi sợ mình không thể 2lo cho sự an toàn của anh ta.”

Lời này rõ ràng là nói với Kiều Nam Uyên.
Cuối cùng Tần Nguyễn vẫn bất bình vì cái chết của người tài xế.

Sinh tử luân hồi, báo ứng vô tận.
Người tới đúng là Lộ Văn Bân.

Trên đường đến đây, ông ta đã nghe Tần Nguyễn kể chuyện gì đã xảy ra.
Ông ta thở dài: “Hiện giờ ở trong giới đều đang rỉ tai nhau nói là vụ án lần này rất khó giải quyết, tà ma xuất quỷ nhập thần, hiện trường không để lại bất cứ dấu vết nào, cho tới nay vẫn không biết nó là cái thứ gì?

“Mặc cho nó là ác quỷ hay yêu quái, đã lấy đi tính mạng của nhiều người như vậy, thì cũng nên trả giá đắt.
Lộ Văn Bân gọi điện thoại ở ngay trước mặt mọi người.

Quản lý của Tiêu Vân Sâm là Từ Hạo nhanh chóng nhận điện thoại.
Lộ Văn Bân gật đầu, vô cùng đồng ý với câu nói này của Tần Nguyễn.

Bất cứ ma quỷ nào giết con người đều sẽ phải trả giá rất lớn.
Thái độ của Từ Hạo vô cùng cung kính, giọng điệu kính sợ.

Lộ Văn Bân nhìn về phía Tần Nguyễn.
Sau khi bật loa ngoài, Lộ Văn Bân nói vào trong điện thoại: “Cậu em Từ à, kế hoạch bên chỗ anh có chút thay đổi, cậu nói với ảnh để Tiêu giúp anh là đêm nay bắt đầu hành động, để cậu ấy cùng phối hợp”

“Tối Vân Sâm nhà em có hoạt động, chắc khoảng tầm mười giờ mới về, giờ đây được chứ?”
“Tôi cũng có ý đó, lúc trên đường đến đây tôi đã liên lạc với ông ấy rồi, chắc ông ấy cũng sắp đến.” Tần Nguyễn vừa dứt lời thì tiếng chuông cửa vang lên.

“Chắc chắn là chú Lộ, để con đi xem thử” Kiều Cửu bước nhanh chân rời đi.
Thấy cô gật đầu, lúc này ông ta mới nói với Từ Hạo: “Được, vậy mười giờ tối nay chúng ta gặp nhau nhé”

“Vân Sâm vẫn còn đang quay phim, một lát nữa em sẽ báo với cậu ấy một tiếng, để tranh thủ về sớm một chút.”