Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 226: Hung thú thời thượng cổ câu xà, trường uyên hoàn toàn ngây người



Lần Nguyễn lại chỉ cười cười không nói gì.

Dưới cái nhìn chăm chú của Lộ Văn Bân và Kiều Nam Uyên, cô đứng dậy đi đến bên người Tiêu Vân Sâmk. Ánh nhìn dữ tợn trong đôi mắt đỏ rực của Trường Uyên rút đi, sát khí trên người cũng hơi thu lại.

“Vậy thì dám hỏi một câu, không biết vì sao anh lại muốn trơ mắt nhìn Tiêu Vân Sâm bị con quỷ đó mê hoặc?”
Tần Nguyễn ngước mắt lên nhìn gã bằng ánh mắt lạnh nhạt: “Bên cạnh chủ nhân của anh có tà ma, đừng nói với tôi là anh không phát hiện ra”

“Tôi biết chứ”
Tần Nguyễn chỉ vào Tiêu Vân Sâm đang ngất, cô cười lạnh: “Anh chắc chắn chứ?”

“Cô có ý gì?!” Ánh mắt Trường Uyên lộ ra vẻ hung ác, gã nhìn chằm chằm vào Tần Nguyễn,
“Bái phục bái phục” Tần Nguyễn bước từng bước về phía Trường Uyên: “Anh lấy dũng khí ở đâu ra vậy, anh có biết vì sự bốc đồng và lỗ mãng của mình sẽ khiến chủ nhân của anh phải trả giá như thế nào không?!”

Nếu là trước đây, sự tồn tại của hung thủ thượng cổ Cầu Xà khiến Tần Nguyên phải kiêng kị.
Trường Uyên cau mày, thái độ vẫn độc đoán kiêu ngạo, coi trời bằng vung.

Nhưng, trong giọng nói của gã lộ ra một chút lo nghĩ, xem ra gã thật sự bị lời nói của Tần Nguyễn làm ảnh hưởng.
Thì bây giờ khi đã biết được cái gã này còn ngu hơn cô ở kiếp trước, cô chỉ muốn bổ đầu gã ra xem bên trong có cái gì.

“Bây giờ đào hoa sát giữa chủ nhân và nữ quỷ kia đã được giải, tôi và chủ nhân có thể ước sinh tử, bất kỳ thứ gì cũng không thể gây thương tổn được cho chủ nhân của tôi!”
Chính vì thế mà Trường Uyên mới có thái độ thù địch như vậy với Tần Nguyễn.

Giọng gã rất lạnh, gã nói: “Tôi sẽ không để cho bất kỳ tà ma nào làm tổn thương đến chủ nhân”
Trường Uyên thoắt cái hóa thành người, mái tóc dài của gã không có gió cũng tự tung bay ở sau lưng, trên người gã phóng ra sát khí và sát ý tràn ngập khắp căn phòng.

Đôi mắt đỏ tươi của gã nhìn chằm chằm vào Tần Nguyễn, như thể một giây sau sẽ xé nát cô.
“Nhìn thái độ vừa rồi của anh thì rõ ràng là ở bên cạnh Tiêu Vân Sâm có tà ma ẩn nấp, anh hãy miêu tả tình hình cụ thể của nó xem nào.”

“Tôi không có gì để nói, hung thủ của vụ án giết người hàng loạt kia không phải là cậu ta!”
Trong đôi mắt thâm thúy của gã đầy vẻ khinh thường, như thể xem thường tất cả mọi thứ trên đời này vậy.

“Bốp bốp bốp.”
“Rất tốt!” Tần Nguyễn tán đồng gật đầu: “Vậy anh có thể nói cho tôi biết về thứ kia không?”

“Cái gì cơ?” Vẻ mặt Trường Uyên mờ mịt.
Tần Nguyễn không nhịn được mà phải vỗ tay cho gã.

Nụ cười trên mặt cô rất rạng rỡ, nhưng trong mắt không hề có ý cười.
“Xin lỗi cô, đây là tác phẩm tái xuất của vị đạo adiễn đó, đoàn làm phim đã phong tỏa tin tức, tôi không thể tiết lộ bất kỳ thông tin nào?

“Được rồi” Tần Nguyễn cũng không miễn cưỡng anh ta, cô không nhìn hung thủ Câu Xà - Trường Uyên ở sau lưng Tiêu Vân Sâm mà đưa tay lên rồi nhanh chóng chặt xuống khiến Tiêu Vân Sâm bất tỉnh.
Nhưng nhìn ánh mắt né tránh của gã không khó để nhận ra gã đang chột dạ.

Ánh mắt Tần Nguyễn hơi ngừng lại, giọng điệu dịu đi rất nhiều: “Hắn là anh đã biết mục đích chúng tôi tới đây hôm nay, chủ nhân của anh đã quyết định làm mồi nhử, đặt mình vào nguy hiểm để dụ ác quỷ trong bóng tối ra ngoài, anh nghĩ như thế nào?”
“Cậu ta không thể hại được chủ nhân, cũng không dám!”

Trường Uyên hơi nâng cằm, khóe môi nhếch lên lạnh lùng, giọng điệu cao ngạo.
“Chủ nhân của anh bị hung thủ của vụ án giết người hàng loạt nhiều lần để mắt tới, kẻ sát nhân không phải con người mà là một con quỷ! Đối phương xuất quỷ nhập thần, lúc Tiêu Vân Sâm vẫn chưa giải trừ đào hoa sát với nữ quỷ, nó đã sớm ở trong bóng tối nhìn chằm chằm vào các người rồi!”

“Không thể nào!”