Vì bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ của Hoắc Ch1i và những ám vệ nhà họ Hoắc. Cô ta mỉm cười nhìn Long Hân Triết: “Người của nhà họ Hoắc đến trường học? Ai đến vậy, có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không, Tam gia có đến không?”
Long Hân Triết nói mà không ngẩng đầu lên: “Cô nghĩ gì thế, sức khỏe Tam gia không tốt, lại mới về nước” “Hầu như ngày nào Dịch Trần cũng ở cùng chúng ta, cô thấy cậu ấy đã tiếp cận với Tần Nguyễn khi nào chưa?” “Cũng đúng, thể chẳng lẽ lại là Lăng Hiểu Huyên?” Nhắc đến Lăng Hiểu Huyên, Cố Thanh Thanh lại mở máy hát: “Tôi kể cho anh nghe, anh có biết đợt trước Lăng Hiểu Huyên từ hôn không?”
Long Hân Triết làm sao mà biết được, từ trước đến nay anh ta không bao giờ chú ý đến những thứ này. “Hoắc Chi?”
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc mang theo sắc thái nghi ngờ2 lọt vào trong tai của Hoắc Chi. Cô ta ngước mắt lên, nhìn thấy một bóng người cao gầy xuất hiện ở cửa thư viện. Nhà họ Tô có ân tình với ông cụ Hoặc, nhờ thế mới đổi được chuyện kết thông gia giữa hai nhà, nhưng tiếc là cuối cùng vẫn không thành công.
Đột nhiên Cố Thanh Thanh kêu lên: “Ủa? Ai đọc mấy cuốn sách này vậy? Sao toàn liên quan đến chuyện mang thai?” Nếu không học chuyên ngành có liên quan đến vấn đề ấy, thì đúng là chẳng ai lại đi xem những cuốn sách này cả.
Long Hân Triết biết vừa rồi Tần Nguyễn ngồi ở chỗ này. Cố Thanh Thanh kinh ngạc: “Bọn họ xem thứ này làm gì? Không phải là Tần Nguyễn thật sự có quan hệ tình cảm với Lục Dịch Trần đấy chứ?”
Long Hân Triết lườm cô ta một cái, anh ta nghi ngờ trong đầu cô gái này toàn là nước không. “Bên trong các gia tộc lớn và các thể gia có chuyện gì mà tôi không biết, chỉ cần một chút động tĩnh nhỏ thôi chúng tôi đều biết hết”
“Chúng tôi?” “Nghe nói chồng chưa cưới cũ của cô ta chết rồi, mấy ngày gần đây đang làm ầm ĩ cả lên đấy”
“Sao cô biết rõ vậy?” Có một số việc anh ta không thể hỏi.
Long Hân Triết nhẹ nhàng nói với nhóm người đang muốn đi đến phòng y tế ở bên cạnh: “Các bạn chờ một chút đã, chắc sẽ không quá lâu đâu, trong đây hẳn là có sinh viên khoa Y, để bọn họ xem qua vết thương của các bạn trước đã nhé” Từ vẻ mặt trang nghiêm, trên người đồng đồng sát khí, cùng gương mặt không có biểu cảm gì giống hệt nhau, anh ta biết những người này chính là ám vệ của nhà họ Hoắc.
Bên cạnh anh rể của anh ta lúc nào cũng có ám vệ của nhà họ Hoặc đi theo. Long Hân Triết đi qua người đối phương, đến chiếc ghế gần nhất và ngồi xuống, vẻ mặt khá thoải mái. Chỗ anh ta đang ngồi tình cờ là chỗ ngồi trước đó của Tần Nguyễn.
Trên bàn còn có mấy cuốn sách mà Tần Nguyễn đang đọc dở. “Có chuyện gì vậy?” Đôi lông mày xinh đẹp của Cố Thanh Thanh nhíu lại, sắc mặt không được vui cho lắm.
“Người của nhà họ Hoắc ở bên ngoài.” “Bách khoa toàn thư về thai kỳ”.
Anh ta lật xem vài cuốn sách khác ở bên cạnh, tất cả đều liên quan đến phụ nữ mang thai. Long Hân Triết vươn tay đóng sách lại rồi liếc nhìn tên sách.
Nhìn xong, anh ta không khỏi nhẽ nhướng mày. Nói xong, anh ta liền xoay người đi vào trong thư viện mà không đợi mọi người đáp lại. Nhóm người vẫn đang chờ anh ta giúp mình đẩy lùi mấy người Hoắc Chi đều hoàn toàn trợn tròn mắt.
“Hân Triết, bên ngoài có chuyện gì thế?” Nhị gia quản lý Tập đoàn HAE nên cần phải liên hệ với các gia tộc lớn, gần đây nhà họ Tô lại không quá an phận, nên chắc chắn Nhị gia đang rất bận rộn.
Anh rể của anh ta quanh năm đi theo bên cạnh tổng thống, càng bận rộn đến mức chân không chạm đất. “Tam gia đã về nước một thời gian rồi, cũng nên lộ diện chứ nhỉ?
Long Hân Triết ngước mắt lên, liếc cô ta một cái. “Đừng cả ngày cứ treo Tam gia ở bên miệng, sợ người khác không biết cô có ý đồ gì à” Anh ta nhớ rằng Tần Nguyễn không phải là sinh viên khoa Y, cũng không học môn có liên quan đến những cuốn sách này.
Vậy thì câu hỏi đặt ra là, một sinh viên năm nhất như Tần Nguyễn, tại sao lại đọc những cuốn sách này. Nếu bên trường học có chuyện gì, thì cũng chỉ có thể phải người phía dưới đến xử lý.
Cố Thanh Thanh lại không nghĩ nhiều như vậy, cô ta dùng hai tay chống cằm, lông mày hơi cau lại. “Tôi có thể có ý đồ gì chứ” Cố Thanh Thanh xấu hổ.
Long Hân Triết không ngần ngại vạch trần suy nghĩ của cô ta: “Nhăm nhe danh hiệu Tam thiếu phu nhân nhà họ Hoắc” Thế mà Cố Thanh Thanh còn ngóng trông Tam gia sẽ đến, đúng là nói lời vô căn cứ.
Chưa nói đến việc với sức khỏe của Tam gia không nên vất vả, cho dù ngài ấy có sức khỏe tốt thì có ai trong Học viện Thịnh Thế này có thể khiến ngài ấy đích thân đến đây chứ. Nhưng ngay khi cô ta nói những câu đó, vẻ mặt của Long Hân Triết hơi thay đổi.
Anh ta biết ba vị thủ lĩnh ám vệ của nhà họ Hoắc là: Hoắc Khương, Hoắc Xuyên, và Hoắc Chi. Long Hân Triết lịch sự nhẹ nhàng gật đầu với người bạn học mà anh ta không quen biết.
Anh ta nhìn về phía Hoắc Chi và hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì à?” Mọi người đều biết sức khỏe Hoắc Tam gia không tốt, quanh năm suốt tháng rất ít khi lộ diện.
Hôm nay Hoắc Chi đột nhiên xuất hiện ở Học viện Thịnh Thế khiến anh ta vô cùng kinh ngạc. Mỗi lần nhìn thấy những người này, Long Hân Triết lại có cảm giác họ là những cỗ máy không có chút tình cảm nào.
Một nam sinh đứng ở bên cạnh biết thân phận của Long Hân Triết, nên ân cần hỏi: “Đàn anh, anh biết những người này à?” Người đó cho rằng nhà họ Long là một trong bốn gia tộc lớn, có lực ảnh hưởng nhất định, nên có thể giúp bọn họ giải quyết phiền phức. Bọn họ đoán rằng sự xuất hiện của Hoắc Chi và những người kia rất có thể liên quan đến Lệ Lệ và Lý Hiểu.
Nếu những người này đối đầu với Long Hân Triết, chắc chắn họ sẽ rút lui. Một cô gái có ngoại hình xinh đẹp như búp bê tiến lên chào hỏi. Cô gái này là Cố Thanh Thanh , người nhà họ Cố trong bốn gia tộc lớn.
Long Hân Triết lắc đầu với cô ta: “Tôi cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì, chúng ta tạm thời không thể đi ra ngoài” Hoắ7c Chi tiến lên hai bước, hơi cúi người chào: “Long thiếu” Long Hân Triết, người của gia tộc họ Long trong bốn gia tộc lớn, c7hị gái của anh ta vào làm dâu nhà họ Hoắc. Cho nên đối với Hoắc Chi mà nói, anh ta không được tính là chủ nhân của cô ta.
Nhưng khi gặp mặt thì luôn phải cung kính chào hỏi.
Ánh mắt của Long Hân Triết quét về phía các ám vệ đứng sau0 lưng Hoắc Chi.
Ngoại trừ sự xáo trộn trong ban giám đốc thời gian gần đây, anh ta không tìm thấy những nguyên nhân khác. Long Hân Triết chạm vào cuốn sách trên tay, trong mắt lộ ra vẻ trầm ngâm.
Cố Thanh Thanh ngồi xuống đối diện với Long Hân Triết, cô ta không còn tức giận như vừa rồi nữa. Cuốn sách trước mặt Long Hân Triết đã được đóng lại, và tên bìa cuốn sách “Bách khoa toàn thư về thai kỳ” được in bằng chữ to đập vào mắt Cố Thanh Thanh .
“Tần Nguyễn và Lăng Hiểu Huyên” “Chúng tôi nhận được lệnh của chủ nhân, không cho bất cứ người nào rời khỏi thư viện”
Hoắc Chi trả lời rất dứt khoát. Với độ cao như hiện giờ của nhà họ Hoắc, thì đã không cần phải dựa vào việc kết thông gia nữa rồi.
Chuyện Hoắc Nhị gia đính hôn với Tô Tình Thư, tất cả mọi người đều biết là do nhà họ Tô may mắn. Bởi vì Cố Thanh Thanh nói vô cùng đúng. Các thế gia, và thậm chí là các gia tộc ở phía dưới, nhà nào có con gái hay cháu gái mà không muốn con cháu mình được vào làm dâu nhà họ Hoắc đâu.
Cho dù không phải là Hoắc Tam gia, thì lấy Nhị gia cũng được. “Có nói anh cũng không hiểu, anh đừng tham gia vào chuyện của phụ nữ làm gì?