Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 253: Lăng hiểu huyên



Lần này anh linh nhập vào người Lý Hiểu không trực tiếp ra tay giết Lệ Lệ.

Mà càng giống như đang cố ý đùa bỡn cô ta hơ1n, mỗi lần nó bất ngờ tới gần Lệ Lệ, nghe được tiếng thét chói tai đầy sợ hãi của cô ta xong là động tác sẽ chậm lại. Lệ Lệ vội vàng gật đầu lia lịa.

Theo động tác gật đầu, mồ hôi chảy thành từng giọt rơi xuống đất.
Tần Nguyễn nghe thấy giọng điệu tức giận của Lăng Hiểu Huyên, bèn tỏ ra dịu dàng an ủi cô ấy.

“Chị nói thế không đúng rồi, chúng ta cũng có cầu, không phải không có quả báo mà là chưa đến lúc thôi.”
Lăng Hiểu Huyên bĩu môi: “Thế thì đúng là được lợi cho Lệ Lệ quả, cô nàng này đang bị hành hạ cả đời!”

“Nhưng phương pháp như vậy không hiệu quả với con của Lệ Lệ” Tần Nguyễn ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Lệ Lệ vẫn đang bị anh linh quẩn lấy.
Tần Nguyễn yên lặng thở dài.

Từ đầu ngón tay của cô tràn ra những sợi ánh sáng vàng, chạm đến hồn thể của anh linh.
Tần Nguyễn hừ nhẹ: “Nếu không có vấn đề thì đã không làm ra chuyện đến cả con của mình mà cũng không cho nó yên ổn sinh ra đời.”

Sắc mặt Lăng Hiểu Huyên không tốt lắm: “Đứa bé kia thật sự thảm như em nói à.”
“Nhưng cứ như vậy tha cho Lệ Lệ thì hình như không quá cam lòng. Quả nhiên là người tốt không sống lâu, người xấu cũng không nhận được ác báo”

Biết rằng Lệ Lệ sẽ không bị anh linh giết chết, Lăng Hiểu Huyên lại có một chút mâu thuẫn.
“Vậy Lệ Lệ sẽ nhận được trừng phạt sao?”

“Tính mạng tạm thời không lo, nhưng cô ta bị tước đoạt tư cách làm mẹ, phúc khí và âm đức bị tổn hại, vận khí cũng bị ảnh hưởng. Còn sức khỏe của cô ta, trong khoảng thời gian này bị anh linh quấn thân thì không thể không có ảnh hưởng được.”
Giết người thì đền mạng, đây là đạo lý bất biển.

Cho dù chỉ là một thai nhi chưa thành hình, thì nó cũng là một mạng sống.
2Ngay khi Lệ Lệ vừa may mắn thoát chết xong, nó lại lao lên, khiến cho Lệ Lệ sợ chết khiếp.

Anh linh nhập vào người Lý 7Hiểu làm khuôn mặt cô ta dữ tợn vặn vẹo, hai mắt đỏ quạch và thần sắc khá đáng sợ, đặc biệt là sát ý toát ra mãnh liệt đối với7 Lệ Lệ, không làm người ta dọa sợ gần chết mới là lạ.
Tần Nguyễn nhìn lại, trên mặt nở nụ cười rất nhẹ: “Bây giờ không sợ, không có nghĩa là sau này sẽ không sợ”

Lúc này cô ấy đã gặp được bao nhiêu quỷ đầu, mà những con quỷ Tần Nguyễn gặp phải cho tới nay đều năm trong phạm vi năng lực của cô.
Mặt mày Lăng Hiểu Huyên giãn ra: “Thế còn được, nếu không thì sẽ khiến cho người ta khó chịu lắm”

“Lệ Lệ bị anh linh quấn thân, không kịp thời làm siêu độ cho thằng bé, lại phạm vào quá nhiều nghiệp báo, đây là những gì cô ta nhất định phải hoàn lại”
Thấy cảnh này, Tần Nguyễn cũng không còn thờ ơ nữa, cô lập tức tiến lên ra tay ngăn cản anh linh giết người. Lực Minh Thần bao phủ Lý Hiểu, anh linh bị buộc phải rời khỏi cơ thể con người một lần nữa.

Anh linh suýt nữa đã thành công, nhưng lại bị Tần Nguyễn cắt ngang, đôi mắt đỏ sẫm của nó hung hăng nhìn chằm chằm vào cô, nhưng nếu nhìn kỹ vẻ mặt dữ tợn của nó còn có thể nhìn thấy một chút tủi thân.
Tần Nguyễn nhẹ nhàng gật đầu: “Chỉ có hơn chứ không có kém”

Cái lý do mà cô nói lúc trước không hề khoa trương một tí nào.
Nếu như gặp phải con quỷ vượt quả thực lực của cô, thì đừng nói là cô, mà tất cả mọi người đều phải chạy trốn, vậy thì sẽ không còn là vấn đề sợ hãi nữa.

Lăng Hiểu Huyên hiểu ý của Tần Nguyễn, cô ấy nghiêm túc gật đầu: “Đúng là như vậy, nhưng cảnh tượng trước mắt buồn cười quá, đầu óc của cải cô nàng Lệ Lệ này chắc chắn có vấn đề.”
“Rất nhiều người không biết rằng phá thai sẽ dẫn đến anh linh. Con của Lệ Lệ đã phải chịu đựng quá nhiều đau khổ, bị mẹ ruột của mình phá bỏ, sau khi chết còn bị vứt đi như rác rưởi, khiến nó quả oán hận chỉ muốn giết Lệ Lệ để hóa giải oán khí”

Lăng Hiểu Huyên kinh ngạc: “Chẳng lẽ phải để cho nó giết Lệ Lệ thật?”
Phá thai, nạo thai chính là đang giết chết tính mạng của chúng.

Nếu như không làm siêu độ cho những đứa trẻ này, thì chúng sẽ không thể đi vào luân hồi được.
Nếu họ có y đức thì đã không vứt con của Lệ Lệ vào trong túi rác như một thứ rác rưởi, làm sinh ra ruồi nhặng, mùi hôi thối nồng nặc, dẫn đến việc nó hóa thành anh linh tìm Lệ Lệ báo thù.

Nhưng ngay cả như vậy, thì mỗi năm vẫn có gần 100.000 cô gái đến các bệnh viện chui để phá thai.
Mặc dù theo quan điểm của Lăng Hiểu Huyên thì cô nàng Lệ Lệ này rất đáng chết, nhưng nếu bị chính con của mình giết chết thì làm thế nào cô ấy cũng vẫn sẽ có cảm giác rùng mình.

Tần Nguyễn lắc đầu: “Không thể giết được, vạn vật phải gieo quả thiện bảy kiếp mới có thể chuyển thể đầu thai làm người. Một khi nó phạm giới sát sinh, thì có luân hồi muôn đời cũng rất khó được đầu thai làm người”
“Này, Tần Nguyễn, chị đột nhiên phát hiện ra hình như mình không2 còn sợ quỷ như vậy nữa”

Có lẽ là cảm thấy thích thú với hành vi của anh linh, nên nỗi sợ hãi của Lăng Hiểu Huyên biến0 mất gần hết.
Ánh mắt Tần Nguyễn lạnh lùng, cô nói hờ hững: “Cô có muốn tự mình giúp đứa trẻ được siêu độ không?”

“Muốn! Muốn!”
Hai mắt Lý Hiểu lấp lóe ánh sáng đỏ, toàn thân tràn ra sát khí ác liệt.

Lý Hiểu không còn trêu đùa Lệ Lệ nữa, trong nháy mắt cô ta chạy đến trước mặt đối phương và đưa tay ra bóp lấy cổ của Lệ Lệ.
Biết oán khí của nó khó có thể tiêu tan, Tần Nguyễn ngước mắt nhìn Lệ Lệ.

Lệ Lệ mồ hôi nhễ nhại, mặt mũi đầy nước mắt, trông vô cùng chật vật và thê thảm.
Tần Nguyễn lạnh lùng nói từng chữ một: “Giờ Tý đêm nay, cắt một bát máu của cô cũng cho đứa trẻ. Sau khi máu trong bát không còn nữa, hãy thu dọn sạch sẽ, chép kinh Địa Tạng rồi đốt cho nó, và chân thành nói lời xin lỗi nó”

“Xong việc, hôm sau hãy đến một ngôi chùa Phật giáo thanh tịnh làm lễ siêu độ cho nó. Lễ siêu độ cho anh linh cần phải nghiêm túc và làm ở một nơi trang nghiêm. Người chủ trì nghi lễ nhất định phải là đại sự có đạo hạnh thanh tịnh, như thế mới có thể khiến anh linh cảm nhận được sự uy hiếp của lực công đức”
Trong số những cô gái này, có bao nhiêu người không bước xuống được bàn mổ, và có bao nhiêu đứa trẻ biến thành những anh linh.

Những con số mà Tần Nguyễn nghĩ tới đè nặng ở trong lòng cô, sắc mặt cô hơi trầm xuống, trong đôi mắt thâm thúy ẩn chứa sự lạnh lẽo.
Nếu Lệ Lệ đến bệnh viện chính quy phá thai, thì có lẽ đứa trẻ sẽ không phải chịu đủ loại tra tấn sau khi chết, dẫn đến việc nó sinh lòng oán hận mà hóa thành anh linh.

Các bệnh viện chui bình thường có trang thiết bị y tế tồi tàn, tiềm ẩn nhiều nguy cơ mất an toàn, và phần lớn các bác sĩ bên trong đều không có y đức.
Cả cơ thể của Lệ Lệ bị Lý Hiểu nâng cao lên không trung.

Chỉ cần cô ta khẽ dùng sức là mạng sống của Lệ Lệ sẽ đột ngột kết thúc.
“A a a a... Mày đừng tới đây!!!”

“Mẹ nhất định sẽ siêu độ cho con, mẹ sai rồi, mẹ không nên phá bỏ con, van xin con bỏ qua cho mẹ đi!!!”
Lệ Lệ nhận ra rằng Tần Nguyễn sẽ không giúp mình, cô ta khóc lóc thảm thiết, vừa tránh né Lý Hiểu, vừa cầu xin sự tha thứ.

Tuy nhiên, không biết câu nói của cô ta đã đâm trúng nỗi đau nào của anh linh mà Lý Hiểu bỗng dưng nổi giận.
Sát khí trên người đối phương lấy tốc độ cực nhanh quấn quanh ánh sáng vàng, truyền vào trong cơ thể của Tần Nguyễn.

Người anh linh phủ đầy sát khí, nhưng trong nháy mắt bị Tần Nguyễn hấp thu sạch sẽ.
“Cô đến chùa lễ Phật và giải thích cặn kẽ tình hình cho họ nghe, bọn họ biết phải làm thế nào. Nhớ là phải thành tâm, nếu không thì không ai cứu được cô đầu”

Lệ Lệ ngơ ngác nhìn, cô ta hoàn toàn không hiểu Tần Nguyễn nói gì. [Đàn chị hưng phấn nói: Hình như chị không sợ quỷ nữa rồi.

Tần Nguyễn mỉm cười: Trường Uyên, hiện nguyên hình!