Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 318: Ở nơi đó, đến một đứa trẻ cũng không thể khinh thường được



Tần Nguyễn nheo mắt, lạnh lùng nhìn Hàn Khả Tâm giống như đang muốn xuyên thấu qua hai mắt của cô ta để thấy được nội tâm 1bên trong.

Cô khẽ cười một tiếng: “Cô không muốn đi cũng phải đi.”

Những ngón tay xinh đẹp của Tần Nguyễn2 huơ huơ trên không trung, lực Minh Thần quấn quanh Hàn Khả Tâm, trói cô ta lại. Tần Nguyễn liếc anh ta một cái: “Anh đoán xem?”

Lục Hàn đã từng nhìn thấy cô cười nửa miệng như vậy lúc ở nhà họ Hoắc rồi.

Anh ta có thể xác định 100% là Tần Nguyễn có mang theo mấy thứ bẩn thỉu kia.
Trong lúc đi đến phòng thẩm vấn, Lục Hàn hạ thấp giọng xuống nói với Tần Nguyễn: “Mẫn Mẫn cho tôi cảm giác rất kỳ lạ, tôi cũng không thể nói lên được là cảm giác gì, tôi thấy cô ấy giống một con rồi không có linh hồn ấy.”

Chưa gặp qua người, Tần Nguyễn không phát biểu bất cứ ý kiến gì về việc này.

Cô cau mày hỏi: “Chính miệng cô ta nói Hàn Khả Tâm hại chết anh trai cô ta à?”
Lục Hàn gật mạnh đầu: “Đúng vậy.”

Ánh mắt Tần Nguyễn trở nên thâm thúy, trong mắt hiện lên vẻ hung ác.

Một vị anh hùng đã chết bởi vì Hàn Khả Tâm.
Cô á này có não hay không thể, thân phận của anh trai Mẫn Mẫn đặc thù như vậy, cho dù chỉ là ảnh chụp riêng tư của một nhân viên cảnh sát bình thường thì cũng đầu thể đưa lên mạng được.

Tần Nguyễn ngoài nhìn Hàn Khả Tâm, cô ta đã trở nên yên lặng kể từ sau khi cô đi vào đây, nghe được cô và Lục Hàn nói chuyện.

Cô biết rằng, chỉ dựa vào những chuyện này thôi thì kiếp sau Hàn Khả Tâm đã không thể đầu thai làm người được rồi.
Cô ả này còn ác độc hơn cô nghĩ nhiều.

Cô hoàn toàn không tin cô ả này không làm giao dịch đáng xấu hổ nào với bọn xã hội đen kia.

Cô ta từ trước đến nay luôn dùng mọi cách để đạt được mục đích của mình, cô ta có thể thoát khỏi bàn tay của những tên xã hội đen kia thì cũng có bản lĩnh đấy.
Bọn xã hội đen dùng hình phạt tàn khốc nhất đối với anh trai của Mẫn Mẫn, toàn thân anh ta bị đập gãy xương ở nhiều chỗ.

Sau khi bị bọn chúng tra tấn trong hơn 48 giờ, anh ta mới bị giết.

Nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của anh trai Mẫn Mẫn là vì những kẻ kia tách rời tứ chi của anh ta, còn tiêm thuốc để mỗi phút mỗi giây anh ta đều giữ được sự tỉnh táo.
Trong lòng cô đã biết đại khái là ở nơi nào rồi.

Tần Nguyễn sống ở khu tây hỗn tạp nhiều năm, cô biết có một nơi là Thiên Đường của giới quý tộc và các thế lực hắc ám.

Nơi đó có rất nhiều tội phạm lừa đảo và kiểm soát một số loại ma túy, nhưng lại được quý tộc và các thế lực lớn nhỏ khác nhau bảo vệ.
Tổng cục điều tra Hình sự.

Sau khi Tầ2n Nguyễn đến, cô được Lục Hàn đang chờ sẵn ở cửa đưa vào phòng thẩm vấn.

Vì đã mất Thiên Nhãn nên Lục Hàn không n0hìn thấy hai mẹ con Hàn Nhàn và Hàn Khả Tâm đang bị lực Minh Thần kéo vào ở phía sau lưng Tần Nguyễn.
Có vẻ như cô ta nhìn thấy hai vong hồn lơ lửng sau lưng Tần Nguyễn, hai mắt cô ta mở to, trong mắt trào ra luồng oán hận mạnh mẽ.

“Hàn Khả Tâm!!”

Giọng cô ta khàn khàn, như rít qua kẽ răng.
Hàn Nhàn muốn lên tiếng nhưng bị7 Tần Nguyễn dùng phương pháp y hệt trói lại nốt.

“Hai mẹ con các người không ai chạy được đầu, cả hai cùng phải đ7i với tôi một chuyến.”

Giọng Tần Nguyễn gần như là ra lệnh.
Giọng Lục Hàn trầm xuống: “Là Hàn Khả Tâm gián tiếp hai anh trai của Mẫn Mẫn. Việc này nói ra rất dài dòng. Sau khi Mẫn Mẫn ra tự thú, tôi có xin bên trên cho phép xem hồ sơ của anh trai cô ấy. Bởi vì cậu ấy bị lộ thân phận nên mới bị giết”

Tần Nguyễn: “Hàn Khả Tâm làm cái gì?”

Lục Hàn: “Nguyên nhân gây ra là vào một ngày nào đó của năm ngoái, Mẫn Mẫn và Hàn Khả Tâm uống quá nhiều, Mẫn Mẫn đưa cô ta về nhà, sau đó không biết họ lôi đầu ra được một tấm ảnh anh trai của Mẫn Mẫn mặc đồng phục cảnh sát.”
Lục Hàn vô thức sờ lên cánh tay mình, nổi đầy da gà.

Cơ thể của anh ta bất giác cách xa Tần Nguyễn, ánh mắt nhìn cô đầy dò xét, đặc biệt là vị trí sau lưng cô.

Lục Hàn nhăn nhó: “Có phải cô lại mang theo thứ gì đến không?”
“Không lâu sau ngày hôm đó, anh trai của Mẫn Mẫn bị bọn xã hội đen giết chết một cách âm thầm lặng lẽ, và chẳng bao lâu sau, một bao tải máu me đầm đìa được

“Cùng ngày hôm ấy, Mẫn Mẫn cũng bị bọn xã hội đen kia bắt đi, chỉ có Hàn Khả Tâm vẫn bình yên vô sự, vì cô ta đã chụp ảnh anh trai của Mẫn Mẫn mặc đồng phục cảnh sát, sau đó đăng ảnh lên mạng và bị người của bọn xã hội đen kia nhìn thấy

“Bọn xã hội đen làm đủ mọi chuyện xấu xa kia buông tha Hàn Khả Tâm, thậm chí còn thay cô ta xóa sạch dấu vết từng đăng ảnh của anh trai Mẫn Mẫn trên mạng Internet, nên từ đầu đến cuối không có bất kỳ người nào nghi ngờ tới Hàn Khả Tâm. Nếu không phải Mẫn Mẫn trở về, thì đây đã là một vụ án không có đầu mối rồi.”
Cô gái này hẳn là Mẫn Mẫn.

Sắc mặt cô ta tái nhợt không còn màu máu, đôi mắt đờ đẫn tĩnh lặng như chết, trông chẳng giống người sống chút nào.

Mẫn Mẫn chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Lục Hàn và Tần Nguyễn, tròng đen trong mắt khẽ nhúc nhích, trồng vừa quỷ dị vừa đáng sợ.
Nó có thể đang tươi cười rạng rỡ với bạn, nhưng chỉ một giây sau đã móc AK47 ra thổi bay đầu bạn.

Bọn chúng giảo hoạt và tàn nhẫn, không việc ác nào không làm, những gì chúng làm đều hủy diệt nhân tính.

Tần Nguyễn trầm giọng: “Cho nên Mẫn Mẫn trốn khỏi bàn tay của những kẻ kia, tới tìm Hàn Khả Tâm để báo thù?”
Sát khí bên trong căn phòng chứa đựng oán niệm mạnh mẽ, và cảm xúc của cô cũng bị oán niệm này ảnh hưởng.

Cô có thể cảm nhận được rõ ràng sự tuyệt vọng, bị thương và đầy ác ý.

Cô gái ngồi trên chiếc ghế chuyên dụng trong phòng thẩm vấn hiện rõ trong mắt Tần Nguyễn.
Sắc mặt cô vô cùng khó coi, cô hỏi: “Vậy tại sao anh không đi bắt lũ súc sinh kia?”

Lục Hàn tỏ ra khó xử: “Đây là bí mật, tôi không tiện tiết lộ ra ngoài.” Ngẫm nghĩ, anh ta lại bổ sung: “Tôi chỉ có thể nói cho cô biết là, bọn xã hội đen kia có những trang bị xịn xò nhất, và chúng được các quý tộc địa phương bảo vệ”

“A!” Tần Nguyễn cười khẩy.
“Đến rồi.” Lục Hàn dừng lại ở căn phòng thẩm vấn đầu tiên.

Anh ta đi lên phía trước và đẩy cửa phòng ra.

Tần Nguyễn đứng ở ngoài cửa, chỉ cảm thấy sát khí ngút trời đang hướng về phía cô.
Bàn tay đang buông thõng bên hông của Lục Hàn nắm chặt thành nắm đấm, anh ta không nói cho Tần Nguyễn biết về cái chết bi thảm của anh trai Mẫn Mẫn.

Những gì bọn xã hội đen kia làm đã không thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung nữa rồi.

Đó là kiểu giết người tàn ác vô nhân đạo.
Tần Nguyễn hỏi: “Đã tắt camera giám sát trong phòng chưa?”

“Tắt rồi.”

Tần Nguyễn đi vào phòng thẩm vấn, hai mắt không hề rời khỏi Mẫn Mẫn đang ngồi trên ghế.

Mẫn Mẫn cũng theo cử động của Tần Nguyễn mà nhìn chằm chằm sau lưng cô, vẻ mặt cô ta dữ tợn, trong mắt tràn ra sự căm hận điên cuồng.

Tần Nguyễn ngồi ở phía đối diện Mẫn Mẫn, cô lơ đãng liếc nhìn sau lưng mình.

Hàn Khả Tâm bị lực Minh Thần giam cầm, đối mặt với ánh mắt đầy sát khí của Mẫn Mẫn, cô ta chỉ biết cúi đầu, không dám nhìn thẳng.

Tần Nguyễn hiểu ngay, đây là chột dạ đến không thể chột dạ hơn được nữa.