Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 394: Nguyễn nguyễn



Tần Nguyễn cau mày nhìn về phía tên quỷ nam hèn nhát kia, cô hỏi: “Anh còn cái gì muốn nói nữa không?”

Quỷ nam lắc đầu: “Không có.”
“Đi sang bên cạnh, người tiếp theo.” Tần Nguyễn: “Tại sao bọn họ muốn giết anh ta?” Quản lý Triệu: “Lý Mạn Ninh mang thai, cô ấy muốn kết hôn với Bách Minh Huy.”

“Anh đóng vai trò gì ở trong đó?” Tần Nguyễn không tin gã này sạch sẽ.
Cuối cùng chỉ còn lại quản lý Triệu là chưa mở miệng, ánh mắt lạnh lẽo của Tần Nguyễn nhìn về phía đối phương, cô không nói không rằng mà chỉ thâm trầm nhìn chằm chằm vào gã.

Quản lý Triệu bị Tần Nguyễn nhìn mà thấy ớn lạnh sau lưng, gã cảm nhận được không khí tràn ngập hơi thở nguy hiểm.
Gã sợ hãi nhìn chằm chằm cây roi vàng trong tay Tần Nguyễn, cảm giác bị quất vào người mới vừa rồi khiến gã nhớ lại vẫn còn thấy đau rát.

“Tôi nói tôi nói...” Quản lý Triệu chậm rãi lên tiếng: “Chuyện cũng chẳng có gì, bạn trai của Lý Mạn Ninh là kỹ sư trong một công ty tư nhân, anh ta tên là Bách Minh Huy.”.
Dù vậy, cô ta vẫn không thể nghỉ ngơi và cần tiêm một liều mạnh để duy trì thể năng.

Biết được tác hại của những loại thuốc này đối với cơ thể, Lý Mạn Ninh đã từng kháng cự lại cha mẹ, nhưng vẫn bị cưỡng chế phải uống và tiêm thuốc.
Nhiều năm làm việc quá sức và mệt mỏi khiến sức khỏe của Lý Mạn Ninh ngày càng giảm sút, cho đến khi cô ta phải điều trị bằng thuốc mới có thể tiếp tục làm việc.

Sức khỏe của con gái càng ngày càng kém nhưng ông bà Lý vẫn không buông tha cho cô ta, ép cô ta phải nhận các tác phẩm điện ảnh và truyền hình, hợp tác với các nhãn hàng lớn, tham gia mọi hoạt động trong làng giải trí.
Lại một nữ quỷ đứng ra, gương mặt của cô gái này trang điểm khá xinh đẹp, không đợi Tần Nguyễn hỏi đã chủ động nói ra: “Tôi là chuyên viên trang điểm của Lý Mạn Ninh, lúc cô ta đi theo Nam Cung đại thiếu, tôi thừa dịp bò lên giường của ngài ấy, cũng chính là khi đó Lý Mạn Ninh chia tay với Nam Cung đại thiếu.”

Tần Nguyễn nhìn nữ quỷ có khuôn mặt cũng khá xinh đẹp này, thầm nghĩ gã Nam Cung đại thiếu kia đúng là ăn tạp, chẳng chờ ai cả.
Bọn họ chỉ biết Lý Mạn Ninh có một đứa con trai, năm nay hai tuổi.

Hai năm trước, sau khi Lý Mạn Ninh sinh con thì tình trạng cơ thể rất xấu, đến mức thỉnh thoảng phải tiêm thuốc nâng cao thể lực mới có thể làm việc được.
Mấu chốt nằm ở người bạn trai bí ẩn và đứa con trai của cô ta.

Tần Nguyễn không có bất kỳ manh mối nào về đứa con và người bạn trai qua miệng của các nhân viên trong phòng làm việc của Lý Mạn Ninh.
Nghe giọng điệu đắc ý của cô ta mà Tần Nguyễn không nhịn được nữa phải hỏi: “Cô thiếu đàn ông đến thế cơ à?”

Nữ quỷ bĩu môi: “Tất nhiên không thiếu, nhưng những kẻ chủ động theo đuổi tôi nào được chất lượng tốt như những người đàn ông theo đuổi Lý Mạn Ninh chứ, họ vừa nhiều tiền vừa có ngoại hình đẹp, tôi cũng nhận được rất nhiều lợi ích.”
Đối với Tần Nguyễn mà nói, tất cả những chuyện mà họ đã làm với Lý Mạn Ninh đều không thể tha thứ được.

Trên thực tế, phòng làm việc của Lý Mạn Ninh nằm trong sự kiểm soát của cha mẹ cô ta, mỗi tác phẩm mà cô ta nhận, mỗi thương hiệu cô ta làm đại diện, hay mỗi sự kiện mà cô ta tham gia đều do cha mẹ cô ta sắp xếp.
Cảnh ngộ như thế thật đáng buồn, Tần Nguyễn ngồi nghe lũ quỷ kể lại thôi mà cũng có cảm giác khó thở.

Bây giờ thông tin trên Internet phát triển như vậy, cô không tin Lý Mạn Ninh không có cách nào khác để thoát khỏi sự kiểm soát của cha mẹ cô ta.
Đúng là cô ta có hẹn hò với một người đàn ông, nhưng không ai trong công ty biết người đàn ông kia là ai.

Bọn họ chỉ biết Lý Mạn Ninh có một đứa con trai, năm nay hai tuổi.
Hầu hết các nhân viên trong công ty đều biết những việc này, bọn họ thậm chí còn nghe theo lệnh của ông bà Lý mà giám thị chặt chẽ mọi ngôn hành cử chỉ của Lý Mạn Ninh, sau đó báo cáo đều đặn hàng ngày cho ông bà Lý.

Ngày nào Lý Mạn Ninh cũng bị bao vây bởi một đống người trông coi, còn có cả bác sĩ đi theo, sợ thể lực của cô không chống đỡ nổi mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Và những người này đều do cha mẹ cô ta mời tới với giá cao.

Lý Mạn Ninh chỉ biết trơ mắt đứng nhìn số tiền mà cô ta dùng sức khỏe của mình kiếm được, lại bị cha mẹ dùng một con số khổng lồ để mời về những người giám sát, giam cầm và tra tấn mình. Ngày nào cô ta cũng sống trong khổ sở.
Có mấy lần cô ta bị ngất trong lúc làm việc, dẫn đến việc bị mất đi một số tài nguyên tốt.

Vì để Lý Mạn Ninh có thể tiếp tục kiếm tiền, cha mẹ cô ta đã tăng liều lượng thuốc, và bắt cô ta ngày nào cũng phải làm việc với cường độ cao.
Gã mím môi, sắc mặt trắng bệch tỏ vẻ khó nói.

Đôi mắt đen của Tần Nguyễn hơi nheo lại, khóe môi cong lên lạnh lùng, giọng của cô rất hờ hững: “Quản lý Triệu, bọn họ không biết chuyện của đứa bé và cha nó, nhưng anh là người đại diện của cô Lý, chắc hẳn phải biết rất rõ việc này chứ, hay là anh nói cho tôi nghe một chút?”
“Đúng!” Nữ quỷ gật đầu, thái độ kiêu ngạo.

Ánh mắt Tần Nguyễn trở nên lạnh lẽo, cô rất không vừa lòng: “Ngoài đánh Lý Mạn Ninh, cô còn làm gì nữa?”
Tần Nguyễn nghi ngờ nhìn q0uét qua nữ quỷ kia, hẳn là khi còn sống đối phương bị phanh thây, vì trên người có vết tích quá rõ ràng.

Giọng của cô rất khẳng định: “Cô là nhân viên tuyên truyền của Lý Mạn Ninh?”
Tần Nguyễn: “Ngoại trừ những chuyện đó ra, cô còn làm gì nữa?”

Nữ quỷ chuyên viên trang điểm lớn lối nói: “Tất cả những người đàn ông coi trọng Lý Mạn Ninh, và từng có mối quan hệ mập mờ với cô ta, tôi đều quyến rũ họ, có người tôi quyến rũ được, có người thì không. Phải công nhận là những người đàn ông kia đều có điều kiện rất xuất sắc, ra tay cũng cực kỳ hào phóng, tôi cũng mò được không ít chỗ tốt.”
Tần Nguyễn chẳng muốn nhìn cái bản mặt gợi đòn của cô ả nữa, cô rũ mắt xuống phất tay, chuyển sang nghe một con quỷ khác nói về chuyện mình đã làm điều gì ác với Lý Mạn Ninh.

Không thể không nói, những con quỷ này khi còn sống đều là những người hai mặt.
“Hết rồi!”

Tần Nguyễn phất tay, hô: “Người tiếp theo!”
Cô lạnh lùng nhìn quản lý Triệu, giọng nghiêm nghị: “Tôi khuyên anh nghĩ kỹ rồi hẵng nói!”

Vong hồn của quản lý Triệu hoảng sợ, gần như sắp biến mất.
Đôi mắt đen láy thâm thúy của Tần Nguyễn nhìn gã quản lý Triệu: “Bách Minh Huy chết như thế nào?”

Khuôn mặt tái nhợt của đối phương lộ ra vẻ kiềm chế, gã nhìn thẳng vào mắt Tần Nguyễn rồi lạnh giọng nói: “Chính ông bà Lý đã giết Bách Minh Huy.”
“Ha ha...” Tần Nguyễn cười hai tiếng, không biết nên đánh giá đối phương như thế nào.

Cô ả này đã không thể dùng từ lẳng lơ để hình dung được nữa, mà phải là vô liêm sỉ đến cực điểm rồi.
Sức khỏe của con gái càng ngày càng kém nhưng ông bà Lý vẫn không buông tha cho cô ta, ép cô ta phải nhận các tác phẩm điện ảnh và truyền hình, hợp tác với các nhãn hàng lớn, tham gia mọi hoạt động trong làng giải trí.

Ở vị trí của Lý Mạn Ninh, số tiền mà cô ta kiếm được hàng năm lên đến hàng trăm triệu tệ, tất cả đều nằm trong tay cha mẹ cô ta.
“Khi tôi đến đón thì hai người họ đã tách ra rồi. Lúc đầu tôi cũng không để ý đến chuyện này, cho đến khi ông bà Lý phát hiện ra Lý Mạn Ninh và Bách Minh Huy đang hẹn hò. Vì để phòng ngừa Mạn Ninh vì yêu đương mà làm ảnh hưởng đến sự nghiệp, cha mẹ của Mạn Ninh đã ngăn cản hai người họ ở bên nhau. Trong lúc đó đã có rất nhiều chuyện xảy ra, cuối cùng thì Bách Minh Huy chết.”

Nói đến đây, quản lý Triệu ngậm miệng lại, biểu cảm trên gương mặt cũng bắt đầu vặn vẹo.
Hai năm trước, sau khi Lý Mạn Ninh sinh con thì tình trạng cơ thể rất xấu, đến mức thỉnh thoảng phải tiêm thuốc nâng cao thể lực mới có thể làm việc được.

Có mấy lần cô ta bị ngất trong lúc làm việc, dẫn đến việc bị mất đi một số tài nguyên tốt.
Cô ta tỏ ra khinh miệt, nói giọng giễu cợt: “Lý Mạn Ninh quá ngu, có Nam Cung đại thiểu làm chỗ dựa sao không ôm đùi ngài ấy lâu một chút, lại cứ thích chơi trò si tình cờ, rồi chọc giận ngài ấy để ngài ấy đá cô ta, làm hại tôi cũng chỉ ngủ được với ngài ấy có đúng một lần.”

Sự oán giận trong lời nói của cô ta khiến người ta cảm thấy thật mỉa mai và nực cười.
Tần Nguyễn cứ nghĩ rằng lời khai vừa rồi đã khiêu chiến giới hạn cuối cùng của tam quan của cô rồi, nhưng không ngờ còn có chuyện kinh khủng hơn như vậy.

Trong lòng cô bắt đầu thấy đồng tình với Lý Mạn Ninh, bên cạnh cô ta có một đám sài lang hổ báo, tất cả đều vắt óc tìm cách tính kể cô ta, đã phản bội thì chớ lại còn ra tay đánh mắng bắt nạt cô ta.
Hầu hết các nhân viên trong công ty đều biết những việc này, bọn họ thậm chí còn nghe theo lệnh của ông bà Lý mà giám thị chặt chẽ mọi ngôn hành cử

Ngày nào Lý Mạn Ninh cũng bị bao vây bởi một đống người trông coi, còn có cả bác sĩ đi theo, sợ thể lực của cô không chống đỡ nổi mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cô nhìn nữ quỷ rồi nói liền ba câu: “Lý Mạn Ninh đã bị7 bệnh rồi, không thể xuống giường được, tại sao cô lại muốn đánh cô ta?”

Mặt mũi nữ quỷ đầy vẻ tức giận, cô ta oán hận nói: “Sức khỏe cô t7a không tốt, quanh năm phải dựa vào thuốc mới chống đỡ được. Mỗi lần cô ta không có mặt ở những sự kiện lớn, hầu như đều là do cô ta yếu quá không2 rời khỏi giường được. Còn chuyện tôi đánh cô ta, đó là bởi vì cô ta lẳng lơ! Cô ta quyến rũ bạn trai của tôi!”
Và những người này đều do cha mẹ cô ta mời tới với giá cao.

Nhiều năm làm việc quá sức và mệt mỏi khiến sức khỏe của Lý Mạn Ninh ngày càng giảm sút, cho đến khi cô ta phải điều trị bằng thuốc mới có thể tiếp tục làm việc.
Gã lén lút liếc nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tần Nguyễn, cổ họng trượt một cái, lại tiếp tục nói: “Ba năm trước, Bách Minh Huy và Lý Mạn Ninh gặp nhau trong một trận mưa lớn. Hôm đó tôi đích thân đưa Lý Mạn Ninh đến địa điểm tổ chức sự kiện của một nhãn hàng, sau đấy tôi rời đi làm việc khác, giữa chừng thì trời đột ngột đổ mưa khiến tôi đến đón Mạn Ninh muộn.”

“Lúc đó Bách Minh Huy đang làm việc ở gần đây, nhìn thấy Mạn Ninh đang trú mưa ở bên ngoài bèn chủ động đưa chiếc ô trong tay cho cô ấy. Ngày hôm đó anh ta và Mạn Ninh quen biết nhau và cho nhau thông tin liên lạc.”
Gã còn chưa nói hết câu, một tiếng chát mạnh mẽ vang lên, âm thanh quanh quẩn trong phòng để xác.

Roi vàng trong tay Tần Nguyễn văng ra, đập xuống mặt đất tỏa ra uy lực răn đe lũ quỷ.
Một nữ quỷ đứng ra, người này vô cùng dứt khoát nói: “Lúc Lý Mạn Ninh bị bệnh không dậy nổi, tôi đã 2tát chị ta một cái.”

Cái thái độ đương nhiên này khiến Tần Nguyên nhíu mày.
Ánh mắt Tần Nguyễn trở nên hung ác, nụ cười trên môi cô đông kết thành bằng.

Cô nhẹ thở ra, kìm nén lửa giận trong lòng và bình tĩnh hỏi: “Cha của con trai Lý Mạn Ninh là ai?”
Cô hơi nghiêng đầu, giọng đầy thâm ý: “Còn gì nữa không?”

“Tất nhiên là có!” Gương mặt trắng bệch của nữ quỷ tỏ ra kiêu ngạo, cô ta nói: “Tôi còn ngủ với cha của con cô ta, ở ngay trước mặt cô ta nữa.”
Cô ta là chuyên viên trang điểm cho Lý Mạn Ninh, vậy mà đến ngay cả đạo đức nghề nghiệp cơ bản nhất cũng không có.

Đừng nói là Lý Mạn Ninh tìm cô ta báo thù, cho dù có giết cô ta, nghiền xương thành tro, đánh tan hồn phách cũng không đủ để hết hận.
Rõ ràng người làm sai là cô ta, nhưng cô ta lại nghĩ mình là người bị hại cơ đấy.

Hai mắt Tần Nguyễn hơi trợn to, trên mặt lộ ra nụ cười bội phục, nhưng nụ cười này không thật lòng.
Thường xuyên làm việc nặng nhọc như vậy khiến cơ thể của Lý Mạn Ninh gần như bị khoét rỗng.

Dù vậy, cô ta vẫn không thể nghỉ ngơi và cần tiêm một liều mạnh để duy trì thể năng.
Vì để Lý Mạn Ninh có thể tiếp tục kiếm tiền, cha mẹ cô ta đã tăng liều lượng thuốc, và bắt cô ta ngày nào cũng phải làm việc với cường độ cao.

Thường xuyên làm việc nặng nhọc như vậy khiến cơ thể của Lý Mạn Ninh gần như bị khoét rỗng.
“Tôi không biết thân phận của anh ta là gì, chỉ biết anh ta rất đẹp trai, thân hình cực kỳ tuyệt vời, mà ở phương diện kia cũng không tệ.”

Chuyên viên trang điểm nói xong còn liếm môi một cái.
Cô hơi tò mò: “Giường của Nam Cung đại thiếu mà cô cũng có thể bò lên được, giỏi phết nhỉ.”

“Lúc đó ngài ấy uống say, coi tôi là Lý Mạn Ninh.” Cô ả chuyên viên trang điểm cũng không giấu thủ đoạn mà mình dùng.
Ở vị trí của Lý Mạn Ninh, số tiền mà cô ta kiếm được hàng năm lên đến hàng trăm triệu tệ, tất cả đều nằm trong tay cha mẹ cô ta.

Mà bản thân Lý Mạn Ninh được chia cho số tiền ít đến thảm thương, ít đến mức gần như bằng lương của những người làm văn phòng bình thường.
Ánh mắt quản lý Triệu trở nên phức tạp, gã nhìn các nhân viên từng nghe lệnh làm việc dưới tay gã, hiện tại đều đã biến thành quỷ hết rồi.