Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 493: Không có gì bất ngờ xảy ra, cô ấy sẽ là nữ chủ nhân tương lai của nhà họ hoặc



Tần Nguyễn cụp mắt xuống, nhớ lại cảnh tượng lúc Tiêu Dục Kiệt rời đi.

Rõ ràng lúc đến, chân trái của gã bị thương, nhưng1 khi rời đi thì nó lại thành chân phải.Dung Mộng Lan trầm giọng hỏi Dung Kính: “Tần Nguyễn là người phát hiện ra thần hộ mệnh của nhà họ Dung?”

Dung Kính gật đầu: “Đúng vậy. Lần trước cha em bị người ta hại, suýt nữa thì... Rồi Tần Nguyễn xuất hiện giúp cho con em giải quyết phiền phức. Nếu như không có thần hộ mệnh bảo vệ thì e là cha con em cũng không có cách nào kiên trì chờ đến khi Tần Nguyễn đến. Anh Lan, rốt cuộc thì thân phận của Tần
Nguyễn là gì vậy?”

Dung Mộng Lan vỗ vỗ đầu của Dung Kính và nói cho anh ta biết thân phận của Tần Nguyễn: “Tần Nguyễn hiện giờ là người của nhà họ Hoắc, một trong những gia tộc danh giá nhất thủ đô. Cô ấy là phu nhân của Hoắc Tam gia, và nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thì sau này cô ấy chính là nữ chủ nhân của nhà họ Hoắc.”
Vẻ mặt của Tần Nguyễn tỏ ra không quan trọng, trong mắt hiện lên một nụ cười nhẹ.

Cô chậm rãi nói: “Hôm nay tôi mới gặp anh lần đầu tiên, tại sao tôi phải tin lời anh?”
Anh ta dùng ánh mắt như ngày đầu tiên biết đến người em họ này mà nhìn Dung Kính.

Phải nói rằng, Dung Mộng Lan đã có thêm một bước hiểu rõ hơn về cậu em họ này.
Tần Nguyễn khoát tay với anh ta, nhưng không đáp lại.

Lúc này, cuối cùng Dung Kính cũng nhận ra có điều gì đó không hợp lý.
“Không phải em có quen biết với cô ấy à, em không biết thân phận của cô ấy?”

Giọng của Dung Mộng Lan khá lạnh nhạt, không có cảm xúc gì.
Dù sao có một số việc chỉ có thể nhìn được mặt ngoài, chuyện ân oán giữa Tiêu Dục Kiệt và Kiều Hi có nội tình ẩn ở bên trong.

Bây giờ cả Hoắc Nhị gia lẫn Hoắc Tam gia đều không ở thủ đô, một khi Tần Nguyễn đánh nhà họ Tiêu thì nhà họ Tiêu sẽ rơi vào cảnh bị động.
“...” Dung Kính choáng váng.

Hai mắt anh ta trừng to, miệng mở ra lại đóng vào, không nói ra được một chữ.
Dung Mộng Lan kinh ngạc, anh ta không chú ý tới điểm này.

Tối nay, ánh mắt của anh ta vẫn luôn nhìn Tần Nguyễn.
Ám vệ của nhà họ Hoắc chỉ có con cháu dòng chính mới có quyền lợi điều khiển.

Những người vừa nãy không hiểu những ý nghĩa sâu xa này, cho rằng Tần Nguyễn sẽ bị nhà họ Hoắc đuổi ra khỏi cửa, thì đơn giản đây là chuyện không thể.
Hai anh em vội vã đi về phía bãi đậu xe.

Ám vệ đứng ngoài xe, nhìn thấy hai anh em nhà họ Dung rời đi rồi, bèn nhẹ nhàng đóng cửa xe cho Tần Nguyễn.
Không chỉ khen Tam gia, mà còn tiện thể tâng bốc cô nữa.

Tần Nguyễn mỉm cười, mắt cong cong như vầng trăng khuyết: “Dung thiếu đúng là biết nói chuyện quá.”
Anh ta kể chuyện lúc trước mình bị lộ video phản cảm và chuyện suýt nữa thì mình đã bị Hàn Khả Tâm tính kế, có thể sẽ cùng Tần Nguyên phát sinh một vài chuyện khó nói; cùng với việc anh ta bị Hoắc Nhị gia mời đến khu nhà họ Hoắc, nói hết tất cả cho anh họ của anh ta.

Dung Mộng Lan nghe mà vẻ mặt trở nên kỳ lạ.
Trên môi cô nở một nụ cười châm chọc, cô ngẩng đầu ngước nhìn Dung Mộng Lan đang2 đứng bên ngoài xe.

“Ý của anh là, dù tối nay Kiều Hi có tới thật thì Tiêu Dục Kiệt cũng sẽ không động đến cậu ấy?”
<7br>Ý mỉa mai trong lời nói không hề che giấu chút nào, Dung Mộng Lan muốn giả vờ như nghe không hiểu cũng khó.
Thấy cậu em họ kinh ngạc, sửng sốt, không dám tin, đủ mọi loại biểu cảm phức tạp xuất hiện trên mặt thì Dung Mộng Lan khẽ cười một tiếng: “Em và Hoắc Tam phu nhân quen biết nhau như thế nào vậy?”

Dung Kính nhớ lại những tranh chấp lộn xộn với Tần Nguyễn mà vô thức liếm môi.
Được nhà họ Hoắc công nhận, lại còn giao con át chủ bài của gia tộc cho Tần Nguyễn, thì chỉ có thể nói thân phận hiện tại của cô thật sự không còn như xưa nữa rồi.

Cô đã hoàn toàn được nhà họ Hoắc chấp nhận, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì Tần Nguyễn chính là nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Hoắc.
Anh họ của anh ta là con cháu dòng chính của nhà họ Dung, là người ưu tú được người lớn trong nhà xem trọng, vậy mà lại có thái độ ăn nói khép nép như thế ở trước mặt Tần Nguyễn.

Dung Kính bắt đầu tìm kiếm một ít ký ức ở trong đầu, nghĩ xem mình có bỏ sót chuyện gì không.
Ở bãi đậu xe.

Dung Mộng Lan đi đến ghế lái, vừa mở cửa xe ra, Dung Kính đã hỏi: “Anh Lan, rốt cuộc thi Tần Nguyễn có thân phận gì?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nguyễn chợt nở nụ cười, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng: “Anh coi tô0i là đứa trẻ ba tuổi à?”

Dung Mộng Lan cau mày, anh ta chỉ không muốn hôm nay Tần Nguyễn thêm thù ghét Tiêu Dục Kiệt thôi.
Anh ta biết xuất thân của Tần Nguyễn, người phụ nữ này có tiếng hung tàn ở khu tây, luôn thích dùng thủ đoạn đơn giản thô bạo nhất với kẻ địch của mình.

Tần Nguyễn rũ mắt xuống, nắm nhẹ đầu ngón tay mát lạnh, cô chậm rãi nói: “Tôi biết cái chân què của Tiêu Dục Kiệt là giả. Lúc anh ta đến là què chân trái, mà lúc rời đi thì lại thành què chân phải, trừ phi tôi bị mù mới không nhìn thấy.”
Dung Mộng Lan mím môi, nói với Tần Nguyễn: “Hoắc phu nhân, thật ra chân của Dục Kiệt không bị thương nghiêm trọng như vậy, mối thù giữa cậu ta và thiếu gia Kiều Hi không đến mức không đội trời chung. Chuyện tối nay cũng chỉ là vấn đề thể diện thôi, cậu ta tuyệt đối sẽ không động vào một ngón tay của Kiều Hi. Nếu như cậu ta thật sự muốn làm chuyện như vậy thì đã không mờ

“Nhà họ Dung không có mấy tiếng nói ở trong sáu thế gia, nên chúng tôi sẽ không bao giờ đặt gia tộc vào tình thế nguy hiểm. Một khi Tiêu Dục Kiệt động vào Kiều Hi, nhà họ Dung chắc chắn sẽ bị liên lụy. Hôm nay tôi có thể tới đây, thì hoàn toàn chắc chắn Tiêu Dục Kiệt sẽ không động đến thiếu gia Kiều Hi.”
Một chút lo âu còn sót lại trong lòng Dung Mộng Lan cũng biến mất, vẻ mặt anh ta trở nên thoải mái.

“Hoắc phu nhân tinh mắt quá.”
Tần Nguyễn cười xùy một tiếng: “Được rồi, anh đi đi, chỉ cần Tiêu Dục Kiệt không động vào Kiều Hi thì chẳng liên quan gì đến tôi cả.”

Dung Mộng Lan nở nụ cười chân thành: “Tôi xin thay mặt Dục Kiệt cảm ơn Hoắc phu nhân.”
Xe khởi động, Dung Mộng Lan cũng không vội vàng rời đi.

Anh ta liếc mắt qua gương mặt tràn đầy nghi ngờ của Dung Kính.
Nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Hoắc là thân phận mà mọi phụ nữ đều hâm mộ.

Quyền lực mà cô kiểm soát trong tương lai cũng sẽ vượt trên cả sức mạnh của quốc gia.
Vừa ngồi vào trong xe là sắc mặt anh ta trở nên lạnh lùng ngay.

Thấy xe khởi động, Dung Kính nhanh chóng mở cửa xe ngồi vào ghế lái phụ.
Từ chuyện tối hôm nay Tần Nguyễn ra mặt vì Kiều Hi, Dung Mộng Lan đã nhìn ra được.

Tần Nguyễn đã bắt đầu bước vào trung tâm nội bộ của nhà họ Hoắc.
“Hoắc phu nhân quá khen.”

Dung Mộng Lan nhìn vẻ mặt của Tần Nguyễn mà nhẹ nhàng thở phào, thầm nghĩ chỉ cần Tiêu Dục Kiệt không bị Tần Nguyễn để mắt tới là được.
Anh ta nhìn Tần Nguyễn và anh họ của mình, nhìn thế nào cũng có cảm giác quai quái.

Sau khi tạm biệt Tần Nguyễn, Dung Mộng Lan kéo Dung Kính vẫn còn trầm tư suy nghĩ đi về.
Gương mặt Tần Nguyễn nở nụ cười rạng rỡ, vui vẻ.

Phải công nhận rằng, một nhân vật nho nhã lễ độ như Dung Mộng Lan, lời nói ra đúng là biết lấy lòng người khác thật đấy.
Nghe Tần Nguyễn nói lời này, Dung Mộng Lan lại có một phát hiện mới về cô.

Người phụ nữ này có suy nghĩ chín chắn, tuy nhìn có vẻ non nớt nhưng thực ra lại trưởng thành.
Anh ta kh7ó khăn gật đầu: “Cậu ấy thật sự chỉ định dọa thiếu gia Kiều Hi một chút.”

Tuy lời nói này nghe không có tỉ độ tin cậy nà2o, nhưng đây là sự thật.