Anh ta đưa ánh mắt vẫn chưa tỉ1nh táo của mình liếc nhìn một vòng, cuối cùng rơi vào người Tần Nguyễn
Đồng tử trong mắt Tiêu Vân Sâm đột nhiên c2o lại, khuôn mặt đẹp trai dần trở nên vặn vẹo. Ví dụ như kết hợp với người sống, hoặc hấp thu sinh khí, thậm chí còn có các phương pháp tà ác khác vv.
Nữ quỷ dây dưa với Tiêu Vân Sâm đã có duyên âm với anh ta.
Nói cách khác, bọn họ không có bất cứ liên quan gì ở dương gian, nhưng ở âm giới, hai người gần như là vợ chồng, vô cùng quấn quít. Bọn họ chỉ thiểu mỗi đêm tân hôn là có thể danh chính ngôn thuận. Đôi chân bị dọa đến sắp nhũn ra của Từ Ân Hạo, bây giờ gần như không thể đứng vững được nữa.
Nếu không phải vì sợ cái cây rụng tiền trong ngực mình bị ngã sẽ nguy hiểm đến tính mạng, anh ta đã không thể chịu nổi từ lâu rồi.
Lộ Văn Bân đi đến bên cạnh Tần Nguyễn, vẻ mặt ông ta nghiêm túc: “Tần đạo hữu, ảnh để Tiêu đã nhìn thấy thứ gì vậy?” “Tôi thấy rồi! Người phụ nữ đó đã xuất hiện, người phụ nữ trong giấc7 mơ vừa đứng trước mặt tôi! Cô ta mặc chiếc váy màu đỏ, còn... còn sờ soạng tôi!”
Giọng nói của anh ta khàn khàn đầ7y sợ hãi, mang theo cả sự tức giận.
Ngay khi những lời này được thốt ra, vẻ mặt của Từ Ân Hạo cùng với Lộ Văn Bân đ2ang tiến đến đều biến sắc. Từ Ân Hạo sắp khóc đến nơi, anh ta lau mặt và nói: “Vân Sâm, cậu đừng làm tôi sợ!”
<0br>Người phụ nữ trong giấc mơ, làm sao có thể xuất hiện ở hiện thực được?
Khi Từ Ân Hạo mời Thiên Sư, anh ta chỉ nghĩ rằng Tiêu Vân Sâm bị ai đó bỏ bùa hãm hại, hoặc là bị ảnh hưởng bởi thứ gì đó.
Nhưng tại sao nghe Tiêu Vân Sâm nói lại càng lúc càng đáng sợ vậy. Ông ta có thể cảm nhận được có thứ gì đó ở phía trước Tiêu Vân Sâm, nhưng tiếc là không may mắn được mở Thiên Nhãn như Tần Nguyễn, vì vậy Lộ Văn Bân không nhìn thấy hình dạng thật của thứ đó.
Tần Nguyễn thản nhiên nói: “Một nữ quỷ đã chết gần trăm năm, muốn có âm thọ mà thôi.”
Mọi người đều biết, con người sau khi chết, linh hồn sẽ bị sứ giả câu hồn đưa vào Minh phủ, trải qua thẩm phán quyết định sẽ được chuyển thể đầu thai. Mà cũng có thể cô ta đến vì chỗ sinh khí còn lại của Tiêu Vân Sâm.
Bất kể là cái nào, Tiêu Vân Sâm đều sẽ chết.
Tần Nguyễn không ngăn cản được nữ quỷ quấn lấy Tiêu Vân Sâm, nhưng không có nghĩa là cô không thể thu phục đối phương.
Tần Nguyễn dời mắt, cô nhìn về phía Tiêu Vân Sâm, sắc mặt anh ta tái nhợt, hiển nhiên đang sợ hãi.
“Trước khi đến đây tôi có tìm hiểu qua và biết anh bắt đầu mơ thấy nữ quỷ vào khoảng nửa năm trước, hãy suy nghĩ thật kỹ xem lúc đó anh đã từng làm gì, lúc quay phim trong núi có gặp chuyện gì kỳ quái không. Tôi không dọa anh đầu, chuyện đó liên quan đến việc anh có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không đấy.”
Tần Nguyễn dùng một chút, cô rũ mắt xuống, sờ lên cái bụng vẫn chưa nhô lên của mình và nhẹ giọng nói: “Cũng có liên quan đến việc tôi có thể còn sống để rời đi hay không.”
Trong bụng cô còn có đứa bé, kiếp trước vì không thể bảo vệ nó nên Tần Nguyễn cảm thấy rất hổ thẹn và áy náy, kiếp này có rất mong chờ nó ra đời.