Trước câu hỏi của Shin, Yuko thật sự không biết nên nói cái gì mới đúng, hai mắt cô cứ mở căng ra nhìn anh chằm chằm....
Shin đưa tay ra sau đầu Yuko, anh kéo nhẹ để tựa vào vai mình. Giọng nói ấm áp nhẹ nhàng kề bên tai Yuko vang lên:
"Xin lỗi, em đã biết mọi chuyện. Để bảo vệ chị nên không thể nói ra được."
Cơ thể Yuko như không còn chút sức sống nào, khuôn mặt bỗng chốc xuất hiện từng giọt lệ rơi xuống từ khóe mắt, cô ôm chặt lấy cổ Shin. Tiếng nấc nghẹn ngào vang bên tai anh:
"Em không biết....em không biết phải làm thế nào cả....Có phải ai cũng không cần em không? Kể cả ba mẹ và chị, họ cũng chẳng cần đến em....Ba mẹ ruột không mong muốn có em xuất hiện....Em là đồ xui xẻo, đồ xui xẻo..."
Yuko vừa nấc vừa nghẹn ngào bên tai Shin từng lời đáng thương khiến tâm anh đau đớn. Anh biết cô rất đau lòng, anh cũng không khác là mấy.
Vòng tay siết chặt lấy Yuko như thể muốn bao trọn bảo vệ cô tránh khỏi những đau thương ngoài kia. Shin khẽ thì thầm:
"Anh cần em, chỉ cần một mình em.
Ngay khi lời nói vừa dứt, cơ thể Yuko tức khắc rời khỏi vòng tay của Shin. Đôi mắt tím long lanh nhìn anh như thể không tin lời mình vừa nghe thấy. Shin nói thế là có ý gì..?
Sự bất động của Yuko khiến Shin không mấy ngạc nhiên, anh cũng đã dự đoán trước được hết rồi. Dù thế nào phải nói thì nói một lần, tình cảm của anh đã chôn vùi rất lâu rồi, anh thật sự không thể chờ đợi thêm được nữa.
Gương mặt anh tuấn hiện lên sự kiên định, Shin nhìn thẳng vào đôi mắt tím của Yuko thật sâu như muốn cô phải ghi nhớ lấy mình. Tiếng nói trầm ấm cất lên:
"Đừng sợ, chúng ta không cùng huyết thống...Quan trọng là, anh đã chờ em rất lâu rồi bé cưng !"
Yuko bây giờ mới hoàn hồn lại. Cô cắn môi ngập ngừng:
"Không được đâu, mọi chuyện sẽ phức tạp hơn nếu... nếu như bị lộ ra...chúng ta không thể."
Shin dịu dàng quan sát Yuko, anh làm sao không nhìn ra được mối bận tâm của cô chứ. Chưa nói đến tình cảm, anh chỉ muốn biết về niềm tin mà Yuko dành cho mình là như thế nào.
Ngón tay thon dài lướt nhẹ trên gò má sưng tấy, cô gái nhỏ hơi mất tự nhiên ngại ngùng tránh đi. Shin chỉ cười, nụ cười vô cùng ấm áp như làn gió dịu nhẹ thối vào trái tim Yuko.
Shin nói:
"Yuko, em tin anh không ? Tin rằng anh có thể bảo vệ được em nếu như chúng ta bên nhau."
Yuko lại cắn nhẹ môi dưới, trong lòng cô hiện giờ rất phức tạp, cô không biết phải trả lời như nào với Shin cả. Mọi chuyện đến quá nhanh khiến cô không kịp suy nghĩ gì hết, lòng lại rối như tơ vò...
Shin cũng không quá gấp gáp chờ đợi Yuko trả lời mình. Anh lấy miếng băng cá nhân mở ra rồi từ từ dán vào má bị thương của Yuko. Theo đó, lời nói dịu nhẹ phát ra, đó là khi Shin lấy thân phận chị em của cả hai để nói chuyện với Yuko. Anh muốn cô được thoải mái, thả lỏng bản thân trước, dù sao mọi chuyện cũng đến quá bất ngờ, nếu bắt cô chấp nhận ngay tức khắc thì thật không hay.
"Chuyện bí mật mà cậu mợ giấu bao năm qua, em thật ra chỉ vô tình nghe thấy khi họ nói chuyện. Nhưng có lẽ, em đã nghĩ đúng điều mình nghi ngờ từ lâu, chị không phải con ruột của họ. Chẳng ai đời có hai người con gái, cho dù tình thương không đều cũng không đến nỗi nhẫn tâm chỉ đổ lỗi cho một mình chị, còn Yuka lại được yêu chiều hết mực. Em chỉ là không ngờ, cậu với mợ lại dám qua mặt ông ngoại như vậy, lại còn vô nhân tính muốn để chị làm thế thân cho Yuka...."
Nói đoạn, Shin hơi ngừng lại, anh tỉ mỉ quan sát Yuko, ngón tay nhẹ lướt lên nơi khóe mắt ướt át rồi thật khẽ lau đi những vệt nước còn đọng lại rồi mới nói tiếp:
"Yuko, không giấu chị, em từ lâu đã yêu chị rồi. Từ lần chúng ta gặp nhau đầu tiên, đó là lúc chị mới được cậu mợ mang về nhà chính. Chị biết không, lúc đó em thật sự không ngờ được rằng, trên đời này, ngoài mợ vẫn có người có đôi mắt tím. Nhưng mắt của mợ không đẹp giống chị, mắt của chị long lanh, thuần khiết lại ngọt ngào tựa chiều tà hoàng hôn khiến em bị thu hút và sinh ra cảm giác muốn bảo vệ. Khi ấy, em chỉ nghĩ rằng, vì chị quá nhỏ bé nên mới sinh ra cảm giác muốn bao bọc, che chở. Nhưng thời gian trôi đi, em đối với chị không đơn giản là tình cảm của cậu em họ với chị gái, mà đó là tình yêu của một người đàn ông dành cho người con gái mình yêu. Bây giờ chị còn nhỏ, nhưng em đã chờ được chị mười sáu năm, vậy chờ chị lớn thêm một chút cũng không hề hấn gì ....Chỉ là..."
Nói đến đây, Shin ngưng lại, ánh mắt sâu lắng nhìn Yuko như muốn khắc ghi thật sâu bóng hình cô vào tâm trí.
Bàn tay to lớn nắm lấy bàn tay nhỏ bé kéo về và đặt lên ngực trái của anh....
Yuko nãy giờ theo từng lời Shin nói, trái tim cô chợt bừng lên tia thổn thức...Bí mật này của Shin quả nhiên càng làm cô kinh ngạc hơn rất nhiều ....Cô không nghĩ anh lại yêu mình đến vậy, chấp nhận chờ đợi cô mười mấy năm.... Càng nghĩ, Yuko càng bối rối, e thẹn và không biết làm sao...Bây giờ trong cô có rất nhiều cảm xúc mang hai chiều hướng tích cựa lẫn tiêu cực...
Mi mắt khẽ động, Yuko nhỏ giọng hỏi Shin:
"Chỉ là cái gì..."
Shin cong môi nở nụ cười, anh không để cô chờ lâu mà tiếp tục lời còn dang dở:
"Chỉ là em có thể cho anh cơ hội bảo vệ em hay không. Anh có thể chờ tiếp cho đến khi em thật sự thoải mái chấp nhận tình cảm của anh. Nhưng về sau, anh không cho phép em xa lánh anh nữa, có chuyện gì phải nói ra rồi chúng ta cùng nhau giải quyết. Bé cưng à, em đối với anh rất quan trọng, anh không thể đánh mất em, càng không thể để em rời xa vòng tay mình. Yuko, nói cho biết, anh có chờ em được không ? Nói cho anh biết, em đối với anh có chút rung động nào hay không ? Hãy bỏ qua tình cảm gia đình, đặt mình vào vị trí em của hiện tại khi đã biết sự thật mà nói cho anh."
Trái tim Yuko thổn thức theo từng lời Shin nói ra, anh như vậy bảo cô làm sao có thể đẩy anh ra xa cho được....Có lẽ từ lâu, trái tim nhỏ bé này của cô đã bị Shin cảm hóa, chỉ là cô nhận ra quá muộn và vì chưa thể giải được rào cản ngăn cách kia....Nhưng từ bây giờ thì được rồi, cô đã hiểu rất rõ lòng mình, cũng như là tình cảm của anh dành cho cô....
Đôi mắt tim long lanh nhìn Shin, cơ thể gầy gò mong manh nhẹ hướng đến khuôn ngực ấm áp. Yuko nhỏ giọng thì thầm:
"Shin, anh luôn nói em là hoàng hôn của anh, vậy với em, anh chính là mặt trời. Nhờ có anh em mới được tiếp thêm động lực mà sống qua mỗi ngày, thật sự em rất biết ơn vì điều đó... Chuyện tình cảm chúng ta không nói trước, tình yêu anh dành cho em, em rất trân trọng nó. Hóa ra trên thế giới này vẫn còn một người yêu thương em...Em không thể cho anh lời hứa hẹn nhưng em có thể nói với anh rằng trái tim của anh mỗi lúc gần anh luôn loạn nhịp và thổn thức..."
Giọng cô êm dịu như nước rót vào tai khiến Shin cảm thấy vô cùng ngọt ngào. Anh không ngờ cô gái nhỏ này vậy mà lại dứt khoát tỏ lòng mình với anh đến thế...Shin rất vui vì anh biết trái tim Yuko có anh.
Yuko nói rồi không dám ngẩng mặt lên đối diện với Shin nữa, cô tì mặt vào khuôn ngực ấm áp để tránh đi sự ngại ngùng...
Shin vì hành động này mà cất tiếng cười khàn đầy cưng chiều bên tai cô. Anh hỏi:
"Có dám thử không ?"
Yuko nhíu mày thoát khỏi ngực anh mà hỏi lại:
"Thử cái gì cơ ?"
Gương mặt tuấn tú hiện lên tia yêu thương cưng chiều, Shin đưa tay ngắt chóp mũi nhỏ xinh của Yuko rồi nói:
"Thử yêu đương bí mật đó hoàng hôn nhỏ !"
Trước câu trả lời của Shin, Yuko có phần đắn đo, cô hỏi lại:
"Yêu đương bí mật ? Như vậy có quá táo bạo và nguy hiểm không ? Mọi người trong nhà rât tinh ý, nếu Tỡ..."
Shin dường như hiểu được ý của Yuko. Cho nên ngay khi Yuko ngập ngừng anh đã nhanh chóng tiếp lời:
"Lỡ phát hiện thì mình nói hết. Người thiệt thòi là cậu mợ với Yuka, anh đảm bảo sẽ không khiến em chịu ủy khuất."
Yuko vẫn cỏn rối bời nhưng vì ánh mắt chân thành cùng lời bày tỏ sâu lắng của Shin mà đưa ra quyết định táo bạo...
"Chúng ta hẹn hò đi, anh còn cần em, còn ở cạnh em, em sẽ không rời xa anh... Anh là mặt trời, là ánh sáng hi vọng giúp em vượt qua mọi tăm tối của cuộc đời."
Shin trước lời đồng ý của Yuko mà dâng lên xúc động, hai tay anh nâng khuôn mặt xinh xắn rồi đặt lên vầng trán thanh tú một nụ hôn thật nhẹ và thì thầm:
"Hoàng hôn ngọt ngào của anh, anh yêu em, cả đời chỉ cần một mình em !"