Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Chương 38: Nhập Mật Mã



Từ ngày thổ lộ tình cảm với nhau, Shin dường như cư xử với Yuko còn thân mật hơn trước nhưng anh rất cẩn thận tránh đế sơ hở bị người khác phát hiện.

Yuko cũng không gò bó mình quá nhiều nhưng cô vẫn còn ngại ngùng, nhất là những lúc Shin chủ động thân mật với cô...Thật ra, Yuko vẫn còn canh cánh rất nhiều điều trăn trở trong lòng, mọi thứ đều liên quan đến Shin....

Hôm nay, Yuka được thiếu gia Takahashi đến đón đi chơi nên Yuko sẽ về một mình bằng xe buýt. Sự việc là thế này, buổi sáng thiếu gia nhà bên đó chợt xuất hiện trước cổng đón Yuka đi học nên Yuko đi học một mình. Lúc chiều trước giờ ra về, Ren có gọi cho cô bảo rằng ông ta và Satomi có việc nhờ tài xế chở đi nên cô về bằng xe buýt. Có thể gọi người khác đến đón nhưng Yuko sợ làm phiền nên thôi...Cô không muốn ai vì mình mà vất vả, dù sao cũng chẳng phải thiên nga vậy hà cớ gì cứ gạt mình sống trong nhung lụa...

Khi Yuko đi bộ từ trường ra trạm chờ xe buýt thì bắt gặp chiếc siêu xe quen thuộc đang dần chạy đến chỗ mình.

Cô dừng lại không đi tiếp nữa.

Chiếc siêu xe dừng lại trước chỗ Yuko đứng, cảnh cửa bật mở, Shin trong bộ tây trang oai phong bước ra. Với bộ dáng này, Yuko đoán chắc anh vừa từ công ty tan làm đến đây.

Shin thấy cô gái nhỏ của mình cứ đứng bất động, không tự chủ được khóe môi cong lên nụ cười xán lạn. Anh từng bước tiến về phía Yuko.

Ngay khi dáng người cao lớn đã có thể bao bọc được cơ thể nhỏ bé, Shin mới bắt đầu cất tiếng:

"Sao không gọi anh đến đón ?"

Yuko ngẩng đầu nhìn anh. Cô cũng thuộc dáng người cao nhưng khi đứng cạnh Shin thì cô chỉ đứng đến gần cổ anh. Cho nên mỗi khi cả hai đứng đối diện, Yuko đều nhìn anh thông qua chiếc cằm cương nghị. Shin thật sự rất cao, anh tựa như vị thần hộ mệnh luôn luôn bao bọc cô trong lòng mà bảo vệ...

Tiếng nói ngọt ngào khẽ vang lên:

"Em có thể về bằng xe buýt mà, sẽ phiền anh lắm, anh bận nhiều việc khác nữa đâu thể lúc nào cũng lo cho em được."

Shin không hài lòng với lời Yuko nói ra, anh nghiêm nghị lườm cô một cái rồi đáp:



"Bé cưng ngốc, em quan trọng với anh lắm biết không ? Về sau không cho phép em như thế nữa, có chuyện gì phải nói cho anh. Dù có bận anh cũng sẽ đến bên cạnh em."

Yuko ái ngại vì những lời yêu thương mà Shin dành cho cô. Cánh môi hồng nhuận ánh lên nụ cười xinh xắn, Yuko nói:

"Em biết rồi, tại em thấy tiện đường ra trạm chờ nên đi luôn. Anh đó, đừng vì em mà lỡ việc..."

"Anh không quan tâm, chỉ cần là em thì mọi thứ khác đều không quan trọng. Em xem, trời hôm nay mát mẻ, nếu nắng gắt hay mưa, em đi bộ ra trạm xe cũng không phải là gần. Lỡ đâu đổ bệnh thì sao đây? Người trong nhà mấy ai lo lắng cho em thật sự, lỡ như anh không có bên cạnh thì em cứ mặc mình bị bệnh thế à ? Ngốc quá đấy chị gái nhỏ !"

Shin không để Yuko nói hết lời đã tức khắc lấn luôn, anh hơi nghiêm nghị trách mắng nhưng nghe ra lại toàn là những lời quan tâm, lo lắng dành cho cô.

Yuko không đáp lại chỉ e thẹn mỉm cười nhìn anh, Shin đưa tay xoa đầu cô sau đó chủ động lấy balo trên vai cô xuống cầm rồi mở cửa xe cho Yuko ngồi vào. Bàn tay không quên chắn trên thành xe tránh cho Yuko bị đụng đầu, hành động ấy vô cùng tinh tế, thể hiện phần nào sự trân trọng Shin dành cho cô gái nhỏ anh yêu.

Khi cả hai đã yên vị trên xe và Shin bắt đầu lái xe rời đi thì Yuko mới quay sang hỏi anh:

"Sao anh biết bác tài xế không đến đón em ?"

Shin vừa lái xe, đầu anh hơi quay sang nhìn cô rồi đáp:

"Không nói cho em biết đâu."

Yuko mím môi, đôi mắt tím long lanh nhìn Shin một lúc không tiếp tục hỏi nữa. Cô quay mặt hướng về phía cửa xe mà nhìn cảnh quan xe đang chạy qua...

Shin lái xe nhưng vẫn chú ý quan sát được Yuko, khóe môi ánh lên nụ cười tuấn tú, một cánh tay buông xuống lần đến nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Yuko. Tiếng gọi trầm ấm như có mị lực mê hoặc vang lên trong không gian yên ắng:

"Bé cưng, tiểu hoàng hôn à !"



Yuko nghe anh goi ca khuon mat ing hong len, hdi tho thoang chit hon loan, co co gang khong de y nen chang

có tiếng đáp lại nào cả.

Shin trong lòng càng thích thú bộ dáng e thẹn này của cô, anh sao lại không biết bé cưng của mình đang ngại ngùng chứ. Đáng yêu quá đi mất.

Một lần nữa, tiếng gọi mị hoặc vang lên:

"Bé cưng, hoàng hôn nhỏ, có nghe anh gọi không ?"

Yuko cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng đang nhìn từ sau lưng cô khiến cô không thể chịu nổi mà quay lại. Cô nhỏ giọng trả lời, mắt lại ánh lên tia lườm người nào đó đang cười cong đến mang tai:

"Em nghe rồi, anh có chuyện gì muốn nói thế ?"

Shin không trả lời cô nhưng ngón tay anh lại chỉ vào một bên má của mình.

Ý tứ quá rõ ràng khiến Yuko ngại ngùng, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng lên, trái tim đập rộn ràng...Người đàn ông này quả là càng ngày càng lộ liễu mà, cô thật sự bị anh làm cho thẹn thùng rồi...

Shin chờ đợi không thấy Yuko có hành động nào tiếp theo thì dửng dưng đáp:

"Mau nào bé cưng, em phải làm thủ tục trước rồi anh mới nói được. Đó là mật mã, về sau muốn biết cái gì phải thực hiện mật mã trước, anh sẽ nói cho em khi nhập mật mã xong."

Yuko lườm Shin nhưng trong lòng cô không ngừng rộn ràng. Mỗi lần ở cạnh Shin, Yuko thật sự chẳng còn để tâm đến chuyện khác, mọi chú ý đều dành cho anh. Mà anh rất biết cách kéo cô ra khỏi mớ hỗn độn, làm cho cô quên đi những tiêu cực đeo bám trong lòng mình...Cô rất biết ơn anh vì luôn ở cạnh cô và che chở cho cô.

Trước sự mong chờ của Shin, Yuko từ từ tiến lại gần bên gò má của anh và nhanh chóng đặt một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước lên đó. Thời gian thực hiện vô cùng nhanh chóng làm Shin chưa cảm nhận sâu sắc nụ hôn ngọt ngào của cô nhưng anh vẫn rất hài lòng... Về sau còn nhiều thời gian, anh sẽ có cách để Yuko không còn ngại ngùng nữa...