Hòn Đá Cứng Cỏi - Reinhard

Chương 106: 🍖[HĐCC] PN1



Nơi huyền quan phát ra tiếng động.

Thích Thủ Lân vừa mới tắm xong, liền nhìn thấy Trì Diễm dựa vào cửa với tư thế rất buồn cười, dùng chân trái choàng qua bên chân phải, tựa vào cạnh cửa. Đôi mắt nhắm nghiền bất động.

Tổng tài khẽ cười nhẹ. Cao quý hạ mình xuống lầu hầu hạ vị lập trình viên nhỏ này.

Công ty nhỏ của họ đã phát triển đến mức họ cần phải đi xã giao rồi.

Đầu tiên là giúp cậu cởi giày, rồi giúp cậu xách túi vào trong. Trì Diễm nắm lấy dây đeo vai của ba lô và ậm ừ khó chịu qua khoang mũi.

“Đã về đến nhà rồi, em còn đeo làm gì.” Thích Thủ Lân dở khóc dở cười, nhưng vẫn dùng sức giúp cậu bỏ túi ra.

Trì Diễm cảm giác như chú rùa bị ép ra khỏi mai, cả người khó chịu cực kỳ. Thích Thủ Lân muốn đỡ cậu lên lầu cậu cũng không chịu, nửa người cứ dựa vào lan can mà trượt xuống sàn.

Thích Thủ Lân cẩn thận bảo vệ cậu từ phía sau. Trì Diễm cũng không vào phòng ngủ cho khách, cả người nồng nặc mùi rượu cứ thế mà xông vào phòng của Thích Thủ Lân, nhảy lên giường lớn của hắn, nằm ngửa chữ đại (大), liên tục lầm bẩm mấy câu như “Tôi không có say”, “Tôi vẫn còn tỉnh lắm” hay đại loại thế.

Thích Thủ Lân dùng khăn ướt lau mặt cho cậu, vừa lau vừa đến gần hỏi cậu đi ăn cùng vớ ai, hợp tác có thành hay không, tại sao người kia lại khiến cậu uống rượu thành như thế này, người đó có bắt nạt cậu hay không này nọ.

Trì Diễm dẩu miệng, câu được câu không mà trả lời.

“Ai bắt nạt em chứ…… Không có ai bắt nạt em hết á. Không đúng!” Đột nhiên cậu bật dậy, tát Thích Thủ Lân một cái nhẹ như bông, dùng ngón trỏ chỉ vào chóp mũi của hắn.

“Chỉ có anh thôi đó! Chính anh bắt nạt em.” Nói xong, cậu có vẻ chán nản mà lăn sang một bên, túm chăn bông vùi mình vào trong đó.

Thích Thủ Lân cũng chui theo vào, trong nơi tối mà ngậm lấy khối da trên cổ cậu, hôn liếm nơi đó: “Anh bắt nạt em khi nào chứ, anh đối xử với em tốt như vậy mà. Nói chuyện phải có lương tâm chứ em.”

Da cổ của Trì Diễm đỏ và nóng bừng, dùng môi có thể cảm nhận được mạch đập thình thịch bên trong. Hòa quyện với mùi hương rượu, dường như thứ hương rượu kia đang hòa tan vào trong huyết quản.

Thật khiến cho người khác ngứa ngáy mà.

“Anh mới vừa…… bắt nạt em nữa kìa!” Trì Diễm dùng tay đẩy khuôn mặt đang đến gần của Thích Thủ Lân. “Anh, nếu anh thật sự tốt với em á……”

“Vậy thì sao anh không cho em nằm trên một lần nào chứ?!”

Thích Thủ Lân kinh hãi trước phát ngôn của cậu đến mức sặc sụa trong ổ chăn ấm áp. Hắn dùng một tay vén chăn lên, một tay đặt lên bên đầu của Trì Diễm, từ trên cao nhìn xuống cậu.

“Em thật sự muốn chịch anh lắm à?”

Trì Diễm bị ánh mắt của hắn dọa sợ đến mức dời mắt đi. Bình thường cậu sẽ không dám nói ra mấy lời như vậy đâu, nhưng bây giờ dưới sự ảnh hưởng của rượu bia, cậu dường như có thêm dũng khí như khi Võ Tòng uống ba bát rượu, có thể dùng gậy đánh hổ đầy dũng mãnh.

“Em cũng là đàn ông mà, sao em lại không thể chứ.”

Thích Thủ Lân nhìn chằm chằm cậu một hồi, sau đó nhếch môi: “Khá lắm.”

“Thế thì hôm nay anh sẽ tận tâm phục vụ tại nhà cho em, khiến cho em cả đời khó quên.”

“Em muốn anh mặc quần áo gì nào?” Thích Thủ Lân chậm rãi cởi áo choàng tắm ra. Đối mặt với Trì Diễm, các giới hạn cuối cùng của hắn giờ tiệm cận rãnh biển Mariana luôn rồi.

Nhưng bé ngây ngô nào biết thứ gì gọi là tình thú đâu. Hay là dựa vào sở thích của em ấy vậy, em ấy thích ngắm nhất chính là ——

“Tây trang cùng áo vest, và cả áo sơ mi……” Trì Diễm cúi đầu đếm ngón tay, thỏ thẻ nói.

Làm tình cũng không thoát khỏi bản chất nhân viên làm công ăn lương mà.

Thích Thủ Lân đi vào phòng thay đồ thay bộ đồ mới. Một chiếc áo sơ mi màu rượu vang cùng với chiếc áo khoác tây trang màu đen. Áo được càu nút đến tận cùng trông rất nghiêm chỉnh. Dựa vào cửa phòng thay đồ, chầm chậm theo từng nhịp đồng hồ. Tựa như mỗi sáng trong tuần vậy.

“Vậy thì nhanh lên thôi, anh đang vội đấy.”

Thích Thủ Lân dáng cao chân dài, bắp tay vạm vỡ cùng với eo cong. Chỉ cần mặc áo sơ mi và chiếc quần tây là đã trông rất bắt mắt rồi.

Trì Diễm thật ra mỗi lần nhìn hắn mặc như thế này, cậu đều liếc nhìn thêm nhiều lần. Thực ra trong lòng cậu vô cũng thích, nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng như thể không có gì cả.

Hóa ra chỉ có khi say mới bộc lộ ra những suy nghĩ ướt át này.

Nhưng khi quyền chủ động thật sự được trao vào trong tay cậu, cậu lại thấy mình không biết phải làm gì.

Thích Thủ Lân chậm rãi hướng dẫn cậu từng bước: “Nhớ lại đi em…… màn dạo đầu chúng ta thường làm gì nào.”

Đầu óc của Trì Diễm quay cuồng. Làm cái gì nhỉ…… Hôn môi, và…… có đôi khi Thích Thủ Lân sẽ khẩu giao cho cậu.

Đi đến đâu hay đến đấy vậy. Tim Trì Diễm đập thình thịch, lỗ mãng mà hôn lên môi của Thích Thủ Lân. Đầu lưỡi thọc vào miệng liếm láp một cách lộn xộn. Cho đến khi hô hấp của Thích Thủ Lân cũng dần nhanh lên, cậu mới không chuyên nghiệp mà dừng lại.

Hừ, cũng không thể lúc nào cũng để hắn chiếm thế thượng phong được.

Cậu cúi người xuống, học dáng vẻ trước kia của Thích Thủ Lân, dùng răng cắn lấy khóa kéo quần tây. Muốn kéo khóa xuống mà không cần phải dùng đến tay. Nhưng đầu lưỡi dưới cơn say quá đỗi vụng về không sao kể xiết, ở đũng quần của Thích Thủ Lân cứ cắn cắn kéo kéo, song vẫn không tìm thấy khóa kéo đâu. Nhưng dương v*t của alpha dưới sự cọ xát của em yêu đã cương lên. Kích cỡ to lớn, chọc đến mũi của Trì Diễm.

“Anh, anh làm gì đó.” Trì Diễm bất mãn, dùng tay đè thứ hư đốn kia xuống. “Là em chịch anh đó, anh cứng làm gì…… Không được cứng nữa!”

“Sao anh khống chế được chứ.” Thích Thủ Lân đan tay vào mái tóc của Trì Diễm, khẽ cười cưng chiều, thỏ thẻ dỗ dành. “Cứ nhìn thấy em là nó cứng thôi…… Không thì để anh làm mẫu trước, có được không em?”

Trì Diễm nghĩ thầm sao mà hắn đòi hỏi quá vậy, nhưng mà dù sao hôm nay cũng được đè hắn một lần, cho nên cũng chiều đôi chút vậy. Thế nên cậu không cố chấp với việc dùng miệng nữa, vẫn thành thật mà dùng tay kéo khóa quần của hắn xuống.

Thích Thủ Lân cứ thế mà áo quần chỉnh tề, duy chỉ có mỗi dương v*t là được thả ra, để cho Trì Diễm nghiên cứu.

Chính là cái thứ hư hỏng này, chịch cậu đến mức tan tác thần hồn.

Hai tay của Trì Diễm nắm chặt lấy nó mà vuốt ve. Thích Thủ Lân lại đưa ra kiến nghị khác: “Dùng tay thì rất khó ra đó em.”

Trì Diễm nhấc mi mắt liếc hắn một cái, vươn đầu lưỡi hồng hồng ướt át mà liếm lên đầu dương v*t to to. Cái tên nhóc bự con này hưng phấn mà khẽ rung rung.

Dường như cảm thấy mới lạ với phản ứng của nó. Trì Diễm trêu chọc nó mà liếm láp từng hồi, tựa như mèo nhỏ đang uống nước vậy.

“Ngậm sâu chút nữa đi.” Sâu trong cổ họng của Thích Thủ Lân bật ra tiếng thở dốc. Yết hầu nông của Trì Diễm, dưới tư thế này thì ngậm vào cũng không sâu bao nhiêu. Cậu biết là Thích Thủ Lân là một người lắm mưu kế, thế nên không thèm nghe hắn nói. Cứ làm theo ý mình.

Ngậm lấy phần đầu rồi liếm cán trụ. Đầu lưỡi men theo đường gân mà đi xuống dưới. Liếm ướt toàn bộ dương v*t. Liếm đến độ đầu lưỡi tê cứng: “Sao còn không chịu ra……”

Cậu buồn bực oán giận, cả người lung lay đứng dậy, lớn giọng nói: “Không ra cũng kệ, bây giờ em phải chịch anh!”

Thích Thủ Lân vội vàng đỡ lấy eo của cậu, sợ cậu kích động quá mà té ngã. Dịu dàng mà an ủi cậu: “Cũng không phải không cho em đè mà. Nhưng mà nhìn em xem, bây giờ em còn chưa cứng nữa, lấy gì mà chịch anh đây bé cưng?”

Trì Diễm cúi đầu nhìn lại, cũng đúng. Nơi đó của cậu vẫn mềm oặt. Thích Thủ Lân hai ba cái liền kéo dây lưng của cậu ra, không ngờ cậu còn không cảm kích mà còn hất ra: “Anh, anh không được chạm vào…… Tự em có thể làm nó cứng lên.”

Dứt lời liền bước đi tìm dịch bôi trơn. Thầm nghĩ là dùng dịch bôi trơn sục một chút thì cứng lên nhanh thôi, tiện thể mở rộng giúp Thích Thủ Lân luôn.

Nhưng không ngờ là Thích Thủ Lân cũng đứng dậy đi theo, Trì Diễm cảnh giác mà nhìn hắn chằm chằm. Thích Thủ Lân giải thích: “Đây cũng là lần đầu anh bị đè, em cũng phải để anh chuẩn bị một chút chứ?”

Trì Diễm nghĩ lại cũng đúng, bản thân không có nhiều kinh nghiệm lỡ làm tổn thương hắn thì sấp, nếu để hắn tự mình nới rộng sẽ tiện hơn nhiều.

Nhưng chờ đến khi cậu cầm dịch bôi trơn và bao về, Thích Thủ Lân đã sớm ngồi đó chờ cậu. Nhanh đến độ như thể hắn chẳng đi đâu vậy. Trì Diễm cũng không nghi ngờ, hất hất cằm, ý bảo hắn nằm lên giường.

Thích Thủ Lân ngoan ngoãn làm theo. Trì Diễm đột nhiên cưỡi lên người hắn, cả người gần như nghiêng sang một bên, vẫn là nhờ Thích Thủ Lân đỡ cậu lại.

“Anh cười cái gì? Không cho anh cười em!” Trì Diễm vỗ lên gương mặt đẹp trai đáng ghét của hắn: “Nhìn đây này…… Nhìn em chút nữa có chịch anh đến mức kêu meo meo hay không.”

Thích Thủ Lân nín cười đến nghẹn: “Vậy phải xem bản lĩnh của em rồi.”

Cả hai đều cởi bỏ quần áo ở phần thân dưới. Trì Diễm đổ dịch bôi trơn lên dương v*t của mình, sau đó bắt đầu xoa nắn lên xuống.

Thích Thủ Lân nhìn cậu cưỡi lên đùi mình, dáng vẻ say khướt nhưng cúi đầu cực kỳ nghiêm túc thủ dâm, hắn cực kỳ muốn đè cậu xuống, thỏa mãn xoa nắn một phen.

Nhưng bây giờ mà làm thế thì hỏng hết kế hoạch của hắn.

Dịch bôi trơn đổ ra quá nhiều, văng lên dương v*t của Thích Thủ Lân. Thích Thủ Lân đĩnh đĩnh eo, đặt dương v*t của mình vào trong tay của Trì Diễm: “Cùng nhau đi em.”

Ngoài mặt Trì Diễm trông rất không tình nguyện, nhưng cậu vẫn nắm lấy dương v*t của cả hai, sục chúng cùng lúc. dương v*t của cậu đương nhiên không thể so với của Thích Thủ Lân, nhưng kinh mạch trải rộng trên dương v*t của Thích Thủ Lân cọ xát với quy đầu của cậu, khiến cậu cảm thấy hưng phấn lạ kỳ. Chẳng bao lây cậu cũng cương lên.

Nhớ lại thì lúc tiền diễn, Thích Thủ Lân còn làm cái gì nữa nhỉ…… Ừm…… Đúng rồi, còn chơi đùa với ngực của cậu nữa.

Sau đó, cậu bèn duỗi “ma chưởng” đến nửa người trên của Thích Thủ Lân.

Làn da của Thích Thủ Lân trắng hơn so với cậu, dưới lớp áo sơ mi đỏ rượu vang trông nó thật nổi bật, trông giống như một tấm lụa trắng tinh được che lấp nửa vời, dưới ánh sáng phát ra tạo nên cảm giác quyến rũ đến say lòng.

Trì Diễm men theo vòng eo hắn, bò về phía trước, cọ xát dương v*t lên rãnh cơ bụng của Thích Thủ Lân.

“Tự cởi quần áo của anh ra đi, em muốn chơi ngực của anh!” Nhớ đến những “nỗi nhục nhã” trước kia, Trì Diễm thề lúc này cậu phải đòi lại hết.

“Nghe theo em hết……” Thích Thủ Lân tự mình cởi cúc áo khoác vest và sơ mi ra, nhưng động tác rất chậm, như thể đang cố ý dụ dỗ cậu vậy.

Trì Diễm không chờ được nữa, chưa để hắn cởi hết cúc áo, cậu đã vùi đầu vào ngực hắn, xoa từ bên này sang bên kia, “rửa mặt” một phen. Cơ ngục của hắn to vừa đúng ý muốn của cậu, Trì Diễm xoa đến xoa lui, sau đó há miệng ngậm lấy núm vú bên phải vào trong miệng.

Nhân lúc Trì Diễm không chú ý, Thích Thủ Lân dùng một tay bao lấy hai cánh mông của cậu mà khiêu gợi nắn bóp. Nhất dương v*t ướt át mà ngo ngoe rục rịch ở kẽ mông của Trì Diễm.

Trì Diễm ngậm một lúc rồi hỏi hắn, hỏi hắn: “Anh không có phản ứng gì sao?”

Thích Thủ Lân nói dối không chớp mắt: “Thật sự không có.”

Đương nhiên là có rồi, phía dưới của hắn cứng đến không thể cứng hơn được nữa đây này.

“Quái lạ……” Trì Diễm gãi gãi núm vú của hắn. “Lúc anh làm thế với em, rõ ràng em thấy thoải mái lắm mà.”

Nghe thấy cậu thẳng thắng như thế, trong lòng Thích Thủ Lân hạnh phúc cực kỳ.

Nhóc lừa đảo, thế mà mỗi lần hắn chơi núm vú thì cậu đều bày ra dáng vẻ uất ức với buồn bực, hóa ra là đang sướng lên mây à.

“Chậc, em muốn anh.” Trì Diễm vừa định ngồi dậy, nhưng lại bị Thích Thủ Lân đè bên cổ. Đôi mắt hắc bạch phân minh kia toát lên vẻ cầu xin thương xót: “Cứ như thế này nhé, nằm trên người anh mà đè anh có được không em……”

“Anh là alpha, trước nay chưa từng chạm qua nơi kia bao giờ, nay đều trao cho em hết thảy. Em ôm anh chút đi, nhẹ nhàng một chút có được không em?”

Trì Diễm chưa từng nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt này của Thích Thủ Lân. Trước mặt người ngoài, hắn lúc nào cũng mang dáng vẻ tinh thông mọi thứ, không chê vào đâu được. Ngay cả khi hắn một mình, cũng tựa như quái vật đang ngủ đông, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

“Thôi được rồi……” Trì Diễm chung quy cũng mềm lòng.

Được Thích Thủ Lân chỉ dẫn, dương v*t của cậu từ từ tiến vào một nơi nóng ẩm và chật hẹp. Cậu còn muốn bắt chước dáng vẻ thường ngày của Thích Thủ Lân mà ép chân hắn cong lại, ư hử mà nâng hai chân của Thích Thủ Lân lên hai bên tay mình, nhưng chiều cao quá chênh lệch, cậu nhận ra mình không thể dùng sức đâm chọc, nên đành phải bỏ cuộc.

Tuy nhiên, Thích Thủ Lân cũng khôn ngoan mà dùng đùi kẹp vào eo cậu, cho cậu chút an ủi cuối cùng.

Nhưng mà có chút kỳ lạ…… Rõ ràng là cậu đâm vào người hắn, nhưng vì sao phía sau có cảm giác cộm cộm. Trì Diễm muốn duỗi tay sờ thử, nhưng Thích Thủ Lân đột nhiên hít một hơi thật sâu.

“Ức……”

Sự chú ý của Trì Diễm lại chuyển sang gương mặt của hắn, thì nhìn thấy đôi chân mày kiếm của hắn đang nhíu chặt lại, lông mi khép hờ che đi đôi mắt tựa ngọc trai.

“Thực sự, đau lắm à……?” Đầu lưỡi của Trì Diễm duỗi không thẳng nổi, nhưng vẫn cực kỳ lo lắng cho hắn.

“Có một chút.” Cơ mặt của Thích Thủ Lân trông hơi mất tự nhiên. “…… Em đừng nhìn bên dưới. Chỉ cần nhìn anh thôi là được rồi.”

Đương nhiên là không được nhìn bên dưới, nếu nhìn thì bí mật sẽ lộ ra mất. Cái cốc thủ dâm mô phỏng đắt tiền kia được sử dụng lần đầu trong ngày hôm nay.

“Em di chuyển đó nha……” Mặc dù trước mặt của cậu là trai tơ, nhưng dựa vào bản năng của một người đàn ông, Trì Diễm thật nhanh chóng mà bắt lấy tiết tấu mà đâm vào rút ra.

Nhưng so với cảm giác sung sướng chật chội của “lỗ nhỏ” chật hẹp đầy sung sướng kia, thì thứ thu hút cậu hơn chính là biểu cảm của Thích Thủ.

“Hức a……” Trì Diễm tiến vào sâu hơn, cơ bắp siết chặt, khiến hắn cắn lấy môi dưới, giọng nói cao vút rồi rên rỉ hổn hển. Hàm dưới hơi nhô lên, đường cổ khỏe khoắn cùng đường cong nơi yết hầu, như dụ dỗ Trì Diễm hiến tế môi lưỡi dâng lên vậy.

“Ôm anh, nhìn anh đi.” Đây là lời cầu xin duy nhất của Thích Thủ Lân.

Mặc dù Trì Diễm cũng từng luyện qua chạy đường dài, thể lực đương nhiên không hề kém. Nhưng dù sao thì làm tình cũng khác so với chạy đường dài. Từng giây cậu luôn chú ý đến biểu cảm của Thích Thủ Lân, thấy hắn có một chút khó chịu liền hôn hắn, xoa hắn, an ủi hắn. Cho nên cậu không thể duy trì nhịp thở điều đặn được.

Đúng là nằm trên cũng không dễ dàng gì.

“Làm thế với anh có khiến em có cảm giác chinh phục không?” Nhìn Trì Diễm đang chống trên người mình, Thích Thủ Lân đột nhiên đặt ra câu hỏi.

“Ừm ha……” Trì Diễm giờ phút này không trả lời được.

Sướng, thật thoải mái…… Nhưng có chút kỳ lạ.

Lỗ sau của alpha cắn mút cậu thật chặt, lúc rút ra, cậu cảm thấy lỗ sau mẫn cảm của mình như bị thứ gì đó đẩy vào.

Cứ thế mà đâm vào rồi rút ra, mặt trước và mặt sau đều mang đến cho cậu sung sướng.

Đương nhiên Trì Diễm trong cơn say không hề chú ý đến, nơi mà cậu cắm vào nào phải là hậu huyệt của Thích Thủ Lân, mà là một cái cốc thủ dâm mô phỏng. Mà dương v*t của Thích Thủ Lân đã sớm xâm nhập vào người cậu.

Nhưng bản năng truy cầu khoái cảm của con người đã thúc đẩy cậu đâm rút nhanh hơn, cậu thở dốc hổn hển, còn học theo Thích Thủ Lân mà nói ra mấy câu tục tĩu: “Phía sau của anh đang ngậm chặt lấy em này.”

Không phải đâu, thứ khiến em sướng chính là cái cốc thủ dâm như huyệt trinh nữ này đây.

Thích Thủ Lân muốn nói ra câu này cho cậu nghe. Bé beta trông bình thường ngây ngô nay đã bị hắn dạy dỗ trở nên cực kỳ quyến rũ. Cái miệng nhỏ phía sau không còn siết chặt như trước mà bây giờ trở nên vừa mềm mại nhưng không mất đi sự cứng cỏi, còn mút mát rất giỏi.

Tuyệt đối không để tên khác biết được.

“Muốn em dùng sức thêm chút nữa, thô bạo với anh hơn tí nữa……” Thích Thủ Lân tung ra mồi câu cuối cùng.

Chàng trai trẻ beta hoàn toàn không biết bản thân đang chủ động chơi cưỡi ngựa.

Mồ hôi ướt khiến chiếc áo sơ mi trắng ướt đẫm, làm nổi bật những đường nét cơ thể gầy gò mà dẻo dai. ”“Lỗ sau” của người yêu siết chặt lấy dương v*t của cậu, những điểm mẫn cảm trong cơ thể không biết bị thứ gì kích thích.

Trước sau đều bị tấn công, nơi nào cũng đều là địa ngục, lại tựa như là thiên đường.

Cuối cùng cậu nức nở một tiếng, cơ eo căng chặt mà bắn ra, mơ màng mà ngã lên trên ngực của Thích Thủ Lân.

“Trì Diễm, Trì Diễm?” Thích Thủ Lân nhỏ giọng gọi cậu, nhưng không nghe thấy cậu đáp lại. Thế nên hắn liền đặt cốc thủ dâm sang một bên.

Cuối cùng cũng không cần che giấu nữa rồi. Hắn mạnh mẽ xoa bóp hai cánh mông căng mọng của Trì Diễm, gợi tình cực kỳ. Trì Diễm bị xoa nắn đến mức rên rỉ ư ư.

“Giờ thì đến lượt anh……”

Người tự cho mình là thợ săn, dã sớm bước vào bẫy. Lúc này, quái thú ngủ đông nay bắt đầu đi săn.

Trì Diễm tỉnh dậy, đầu có chút choáng váng. Vừa mở mắt ra, cậu nhìn thấy Thích Thủ Lân trần truồng, nhìn cậu với ánh mắt oán hận.

“Chào buổi sáng……” Cậu nở một nụ cười ngại ngùng mà lịch sự.

Thích Thủ Lân không đáp lại cậu, mà thở dài: “Xem ra em không nhớ chuyện gì hết.”

Trì Diễm nhăn mũi: “Chuyện gì chứ?”

Đối phương rũ mắt xuống, không nhìn cậu: “Chuyện ngày hôm qua em đè anh ra chịch, em một chút cũng không nhớ gì sao.”

Trì Diễm sửng sốt một lúc.

“Phía sau của anh bây giờ còn đau lắm, em đúng là không biết kiềm chế gì hết.” Thích Thủ Lân nói, quay đầu lại nhìn xuống đất. Trì Diễm cũng nhìn theo hướng mắt của hắn, sau đó cậu nhìn thấy bốn năm chiếc bao cao su đã được dùng nằm trên sàn, bên trong căng đầy tinh dịch.

“Em, em……” Trì Diễm muốn đứng dậy, nói không thể nào. Nhưng thắt lưng cậu đau nhức không chịu nổi, lại ngã xuống giường.

“Nhìn xem, tối hôm qua ai bảo em dùng hết sức lực mà đâm anh chứ.” Thích Thủ Lân rành rọt nói ra “sự thật”.

“Anh là một alpha, thế mà tình nguyện để em đè. Em còn nói anh xấu xa, bắt nạt em này nọ…… Ui…… Khó chịu quá……” Dứt lời liền quay đầu sang hướng khác.

Trì Diễm vẫn chưa tiêu hóa được tin tức này. Nhưng thật sự có một ít tinh dịch khô và chất lỏng còn từ dịch bôi trơn đã qua sử dụng trên dương v*t của cậu……

Thích Thủ Lân kiên nhẫn chờ đợi. Quả nhiên chốc lát sau, Trì Diễm đã tựa vào hắn, vòng tay qua vai hắn: “Xin, xin lỗi……”

Thích Thủ Lân không nhúc nhích.

Trì Diễm nghĩ nghĩ, nói ra mấy câu thoại cũ rích: “Em sẽ chịu trách nhiệm.”

Giống như thể anh đã ăn nằm với thiếu nữ ngây thơ vậy.

Thích Thủ Lân ngay lập tức xoay người lại, vùi vào lồng ngực của Trì Diễm ngực, nhỏ giọng nói: “Nhớ lời em nói đó.”

Trong lòng của Trì Diễm cảm thấy có lỗi, chỉ có thể liên tục đồng ý theo hắn. Sau đó Thích Thủ Lân lại đùa giỡn đầu v* lõm của cậu, khiến lỗ tai cậu nóng bừng.

Bên trên, Thích Thủ Lân ngậm lấy bầu vú nhỏ tròn, phía dưới cắm ướt lỗ nhỏ. Trong lòng thầm cười mắng yêu Hòn Đá ngốc, thế mà cũng không cẩn thận suy nghĩ lại xem, trong nhà này có cái bao nào phù hợp với cậu đâu.

Sau một hồi làm tình cuồng nhiệt, sau cùng mọi thứ đều kết thúc. Thích Thủ Lân cảm thấy thỏa mãn mà ôm bé yêu vào lòng, lười biếng nói:

“Anh vừa mới mua một trang trại rượu nho. Dịp nào rảnh rỗi chúng ta đến đó khảo sát nhé em.”

“……?”

【 Tác giả có lời muốn nói: 】

Lão Thích không đi làm diễn viên quả là đáng tiếc quá mà.

Một chút ngọt ngào sau những mảnh thủy tinh của chính văn nhen mọi người. (Phiên ngoại này được viết trong lúc hoàn thánh chính văn á)

【 Escanor có lời muốn nói: 】

Có một số điều cần lưu ý là phiên ngoại này được viết xen kẽ với chính văn, nên cá nhân tui cũng không rõ tình cảm của 2 đứa đang ở cột mốc nào nữa nhưng tui vẫn giữ xưng hô là “anh-em” cho tình cảm nhen.

Phần kế tiếp là phiên ngoại 1731, phiên ngoại này đặc biệt nhà mọi người. Nhưng mà phiên ngoại này hơi dài nên chờ tui edit xong 2-3 chương gì đó rồi up dần nhé, sẽ hơi lâu ạ. Mãi yêu.