Người trong cung tới là Chu công công, hạ nhân đã mời Chu công công vào trong chính sảnh ngồi.
Lúc đi đến chính sảnh, Sở Quân Dật hỏi hạ nhân, đã thông báo cho Cố Thành Chi chưa?(suicaonho.wordpress.com)
Hạ nhân nói đã cho người đi báo rồi, lúc này Sở Quân Dật mới yên lòng.
Hôm nay chủ nhân buổi lễ là Cố Thành Chi, tất nhiên hắn đang ở bên trong chuẩn bị, nhưng bởi vì có người trong cung tới, vì vậy giờ mới phải ra ngoài đón tiếp.
Cố Thành Chi vội vàng đi đến, hắn và Sở Quân Dật gần như là chân trước chân sau tới chính sảnh.
Còn Chu công công đang ngồi ở trên ghế uống trà, nhìn thấy người tới liền đứng lên, mỉm cười nói chúc mừng, đầu tiên là chúc mừng Cố Thành Chi thi đậu Tam Nguyên, sau đó lại chúc mừng hắn hôm nay đã quan lễ.
Làm quan lễ đã là người trưởng thành, đương nhiên cần phải chúc mừng.
Sở Quân Dật đứng ở bên cạnh Cố Thành Chi, theo sau Cố Thành Chi chào hỏi với Chu công công.(suicaonho.wordpress.com)
Đôi bên hàn huyên vài câu, lúc này mới đi vào vấn đề chính.
"Hoàng thượng biết hôm nay Cố tam gia sẽ làm quan lễ, đặc biệt lệnh tạp gia đến chúc mừng, thuận tiện mang đến một ít đồ ban thưởng." Chu công công cười híp mắt vẫy vẫy tay.
Ba tiểu thái giám đi theo bên cạnh Chu công công đều tự tiến lên một bước, trong tay cầm một cái khay, trên khay đặt quan phục cần thiết cho quan lễ như: mũ đầu, quần áo, đai lưng, giày dép, còn có một ít đồ lặt vặt khác có thể cần dùng đến.
Cố Thành Chi nhìn thấy mấy thứ này vội vàng thỉnh ra hương án, cùng Sở Quân Dật quỳ lạy tiếp nhận.
Lúc này, Sở Quân Dật ở trong lòng cảm thấy bản thân vô cùng may mắn vì đã dự kiến trước, y biết Cố Thành Chi rất được thánh sủng, cho nên đồ vật cần bày biện trên hương án y đã sớm cho người chuẩn bị.
Nếu không, một tội danh coi thường hoàng ân có thể sẽ giáng xuống đầu hai ngươi.
Sở Quân Dật sai người tiếp nhận khay, nếu như là đồ vật do Hoàng thượng ban thưởng, trong đó còn có quan phục, tất nhiên phải đem đi sử dụng cho quan lễ hôm nay.
Đây là thể diện Hoàng thượng ban cho, hai người sẽ không phụ lòng ý tốt của Hoàng thượng.
Chu công công thấy nhiệm vụ Hoàng thượng giao cho ông đều đã hoàn thành, liền cười nói vài câu với Cố Thành Chi, sau đó làm như bông đùa nói bản thân rất muốn ở lại xem lễ.(suicaonho.wordpress.com)
Tất nhiên, Cố Thành Chi đã nghe ra ý của Chu công công vội vàng lên tiếng mời ông ở lại, Chu công công thấy Cố Thành Chi nói vô cùng thành khẩn, cũng không khách khí nữa. Dù sao Hoàng thượng cũng có ý để ông ở lại xem lễ, sau khi trở về sẽ thuật lại sự tình xảy ra trong buổi quan lễ hôm nay cho Hoàng Thượng nghe.
Trò chuyện một hồi, Sở Quân Dật thấy sắp đến thời gian thực hiện nghi thức rồi, tiến lên nhắc nhở Cố Thành một tiếng.
Những người đến tham dự quan lễ hôm nay hầu như đã đến đông đủ cả, Cố Thành Chi nói với Chu công công một tiếng, sau đó đem theo hạ nhân trở về chuẩn bị, có quan phục do Hoàng thượng ban thưởng thì những gì hai người chuẩn bị trước đó đều phải thay đổi.
Trong tân khách có người nhận ra Chu công công, cũng có người không nhận ra, nhưng chỉ nhìn bộ y phục mặc trên người của Chu công công thì những người có mặt đều có thể đoán được lai lịch của vị này.
Người trong cung được phái tới hầu như phẩm cấp đều không thấp, mấy cái khay kia bọn họ đều nhìn thấy được, đó hẳn là ban thưởng từ trong cung?!(suicaonho.wordpress.com)
Sau khi hỏi thăm một lượt, mọi người đều đã biết thân phận của Chu công công, ông ấy có thể tới nơi này chắc chắn đó là ý của Hoàng thượng.
Trong lòng mọi người cảm thán, ánh mắt nhìn thân ảnh Cố Thành Chi càng nóng rực hơn. Khi nhìn sang Sở Quân Dật đang đi theo bên cạnh Chu công công, cái loại cảm giác quỷ dị kia mỗi lúc càng rõ ràng.
Thật ra, lúc Chu công công nói chuyện với Cố Thành Chi thì ông vẫn luôn âm thầm quan sát Sở Quân Dật, lần này ông tới không phải chỉ chúc mừng thôi đâu, còn mang theo ý tứ của Hoàng thượng đến quan sát Sở Quân Dật một chút.
Bởi vì, Hoàng thượng không tiện xuất cung, Sở Quân Dật lại không có phẩm cấp, việc cho y tiến cung sẽ không thích hợp lắm. Cho nên, Hoàng thượng mới cho Chu công công đến đây quan sát Sở Quân Dật, xem xem rốt cuộc đó là người thế nào mà có thể làm cho Cố Thành Chi ngay cả việc cưới vợ sinh con cũng không để ý.
Chu công công thật sự không có ấn tượng gì với Sở Quân Dật, ở bên ngoài người Sở gia đều không nói tới người này, nhưng tội danh gây trở ngại cho đường con cái nối dõi của Sở Quân Dật, quả thật y ở Sở gia không thể có được ngày tháng tốt.(suicaonho.wordpress.com)
Yếu đuối bất tài, hiền lành dễ bị ức hiếp, mặc cảm tự ti, nếu không thì là hận đời, than trời trách phận, đây đều là ấn tượng của Chu công công trước khi gặp Sở Quân Dật. Nhưng khi ông nhìn thấy Sở Quân Dật, Chu công công có hơi kinh ngạc, nếu như không phải biết người này là Sở Quân Dật, Chu công công quả thật sẽ cho rằng bản thân đang nhìn thấy một vị công tử thế gia... Không đúng, Sở Quân Dật vốn là công tử thế gia, nói một cách chính xác nhất y là đích tôn của Hầu phủ.
Ôn văn hữu lễ (Nhẹ nhàng lịch sự), hành chỉ hữu độ (Hành động có chừng mực), không kiêu căng không nóng nảy, hiền lành gần gũi, đây chính xác là ấn tượng đầu tiên khi Chu công công trông thấy Sở Quân Dật.
Thật ra, trước đây Hoàng thượng từng cho người đi điều tra về Sở Quân Dật, tử trạch (như otaku ấy ạ) chính hiệu, cái kiểu hận không thể chết già ở trong viện tử.(suicaonho.wordpress.com)
Nhưng ngoại trừ những chuyện này thì mấy chuyện khác đều không hỏi thăm được, không phải người hỏi thăm tin tức không chịu nói mà căn bản không có gì để nói.
Tam phòng của Sở gia giống như ngăn cách với thế giới bên ngoài, hoàn toàn không có một tí dây mơ rễ má với Sở gia. Hơn nữa, phòng ở của Sở Quân Dật không dễ dàng cho người ngoài tiến vào, cũng không có ai biết y ở trong phòng làm chuyện gì.
Tin tức tra được nhiều nhất hẳn là tính tình, Sở Quân Dật ở trong mắt của hầu hết chủ tử và hạ nhân Sở gia chính là thuộc loại hoàn toàn không hề biết tức giận.(suicaonho.wordpress.com)
Các chủ tử đều không để ý tới y, Sở ngũ gia nhiều khi sẽ đi khiêu khích y nhưng có khi còn bị Sở Quân Dật ngó lơ. Hạ nhân không đi chà đạp y, nhưng Sở Quân Dật cũng không hề để ý tới hạ nhân.
Sở Quân Dật và Sở gia giống như sống trong hai thế giới, hai bên đều tự sống trong thế giới của mình, nước sông không phạm nước giếng.
Nói thật, sau khi Chu công công nhìn thấy Sở Quân Dật thì ông đã thay đổi cách nhìn về y.
Nếu Sở Quân Dật chỉ là công tử thế gia bình thường thì như thế này đã rất tốt, y sẽ không đi gây họa khắp nơi, không giống như Tấn Luật sẽ làm trưởng bối tức giận đến hận không thể đạp chết hắn ta. Nhưng Sở Quân Dật ở trước mặt Cố Thành Chí lại hoàn toàn không xứng tầm.(suicaonho.wordpress.com)
Luận gia thế, Cố gia không nhất định sẽ thua Sở gia, ít nhất Nhị phòng của Cố gia sẽ không kém Tam phòng của Sở gia. Luận năng lực, Sở Quân Dật có công danh cử nhân, nhưng mười tám tuổi Cố Thành Chi đã là Tham tướng chính tam phẩm, hiện tại còn là tân khoa Trạng Nguyên thi đậu Tam Nguyên, mai sau sẽ được phong Hầu bái Tướng (đạt đỉnh cao danh vọng về quan chức), tiền đồ vô hạn.
Cuối cùng, Sở Quân Dật có điểm ưu tú nào đến mức thu hút được ánh mắt của Cố Thành Chi chứ?!
Vì Sở Quân Dật, không chịu hòa ly. Vì Sở Quân Dật, không chịu cưới vợ. Vì Sở Quân Dật, ngay cả con nối dõi cũng không cần.
Sở Quân Dật nhìn ra được những bâng khuân từ trong mắt Chu công công, ông ở trong lòng đang suy nghĩ cái gì thì Sở Quân Dật đều rõ ràng.
Kỳ thật, ngay cả Sở Quân Dật cũng không rõ, đêm hôm đó ở sơn trang ôn tuyền, trước khi Cố Thành Chi cúi người hôn y, Sở Quân Dật chưa từng nghĩ tới Cố Thành Chi sẽ đáp lại tình cảm của mình.
Đã từng có nhiều lần, Sở Quân Dật muốn hỏi Cố Thành Chi tại sao... lại là mình...(suicaonho.wordpress.com)
Nhưng ở dưới ánh mắt dịu dàng của Cố Thành Chi, mọi nghi vấn đều bị Sở Quân Dật thu hồi trở về, y mềm lòng...
Ánh mắt của Chu công công không có ác ý, chẳng qua có chút nồng đậm đánh giá thôi, Sở Quân Dật làm công tử thế gia rất ổn, nhưng làm người yêu của Cố Thành Chi... không được xứng cho lắm.
Sở Quân Dật giữ vững tinh thần ứng phó với mấy câu hỏi của Chu công công, đợi đến khi Chu công công hỏi thăm xong thì thời gian đã không còn nhiều nữa, y liền xin cáo lui để đi làm tiếp công việc của mình.
Thấy Chu công công không có ý tứ giữ mình lại, Sở Quân Dật xoay người đi an bài công việc sau đó.
Bởi vì Hoàng thượng ban thưởng quan phục, những thứ Sở Quân Dật chuẩn bị trước đây đều bị thay thế, đồ Hoàng thượng chuẩn bị quả thực rất tốt, ít nhất mặc ở trên người Cố Thành Chi vô cùng thích hợp, anh khí tuấn lãng, thần thái sáng láng.(suicaonho.wordpress.com)
Cố Thành Chi mặc sơ phục, do Niếp lão tiên sinh đội mũ, đứng hai bên là tán quan Trang nhị gia và bẩn giả Liễu tứ gia, tân khách tụ tập bên dưới.
Chu công công không ngồi cùng với tân khách, mà tìm một chỗ có tầm nhìn tốt, vừa nhìn Cố Thành thực hiện nghi thức quan lễ, vừa thỉnh thoảng nhìn về phía Sở Quân Dật.
Công việc của quan lễ đều đã sắp xếp thỏa đáng, Sở Quân Dật chắc chắn không muốn bỏ qua giờ khắc này của Cố Thành Chi, đây là lần quan lễ duy nhất trong cuộc đời của nam tử, y nhất định phải theo dõi từ đầu đến cuối.
Quan giả đội một cái, lại đội một cái khác, đội xong cái thứ ba, lễ thành.
Niếp lão tiên sinh lại lấy tự, nói rằng: Minh Trạch.
Kế đó, Cố Thành Chi đầu tiên là bái tạ chính tân, rồi cảm tạ tán quan và bẩn giả, sau đó mời tân khách đến đại sảnh thiết yến cảm tạ.
Cố Thành Chi đỡ Niếp lão tiên sinh đang muốn dời bước vào trong đại sảnh, đột nhiên quay đầu, bốn mắt giao nhau với Sở Quân Dật, hai người nhìn nhau cười một cái.(suicaonho.wordpress.com)
Trang nhị gia và Liễu tứ gia đi theo sau Niếp lão tiên sinh không hẹn mà cùng giật giật khóe miệng, hai người này không thể thu liễm một chút sao?!
Niếp lão tiên sinh làm như không thấy, mắt không chớp đi vào trong sảnh.
Khách khứa nhìn thấy đều không tự giác híp mắt thành một đường thẳng.
Người có tư tưởng ngay thẳng nghĩ rằng hai người đã sống chung với nhau gần hai năm, cho nên thân thiết như huynh đệ. Còn lại người không biết quan hệ của hai người đều là ánh mắt kỳ quái mập mờ nhìn, trong lòng âm thầm đánh giá.
Người Sở gia đợi làm lễ xong xuôi thì rời khỏi ngay lập tức, vì thế không trông thấy một màn vừa rồi.
Bên Cố gia, người tới là Cố đại gia, đôi mắt của hắn ta sâu thẳm, ánh mắt quét qua trên người Cố Thành Chi và Sở Quân Dật hai vòng, trên mặt vẫn mang theo nụ cười ôn hòa vui sướng, nhưng trong lòng đang suy nghĩ cái gì thì không có ai biết được.(suicaonho.wordpress.com)
Chu công công tới chỉ để xem lễ, thuận tiện quan sát đánh giá Sở Quân Dật, vì thế lúc này không có ý tứ lưu lại nữa.
Cố Thành Chi ở trong sảnh đứng một lát rồi đi ra tiễn Chu công công.
Hai người đưa Chu công công tới cổng, nhìn ông ấy lên xe ngựa chạy về phía hoàng thành, lúc này cả hai mới sóng vai đi chiêu đãi tân khách.
Chu công công ngồi ở trong xe ngựa, ngẫm nghĩ cảnh tượng vừa nãy nhìn thấy, trong lòng âm thầm than thở một tiếng.
Ông cũng coi như nhìn Cố Thành Chi lớn lên, nhưng chưa bao giờ thấy hắn lộ ra vẻ mặt như thế. Khi hắn nhìn về phía Sở Quân Dật, cái loại cảm giác... nói không nên lời này, tựa như lúc Cố nhị lão gia nhắc tới Cố nhị phu nhân, xem ra Cố Thành Chi thật sự rơi vào bẫy tình rồi.(suicaonho.wordpress.com)
Còn có Sở Quân Dật, khi y nhìn Cố Thành Chi nhếch môi cười khẽ, trong mắt dường như có ngôi sao lấp lánh, cảm xúc trong nháy mắt thay đổi.
Cái khác không nói, tâm ý của hai người này chắc chắn đều là thật.
Chu công công không nghĩ ra Hoàng thượng muốn biết chuyện gì, sau khi hồi cung ông chỉ cần thuật lại toàn bộ sự việc hôm nay là được.
Quan lễ kết thúc, tất cả mọi việc đều được xử lý thỏa đáng, Sở Quân Dật trở về phòng liền nằm sấp lên trên giường không muốn động đậy nữa.
"Mệt mỏi?" Cố Thành Chi đã thay quan phục rườm rà ra, ngồi xuống bên cạnh Sở Quân Dật nhẹ giọng hỏi thăm.
Sở Quân Dật chỉ rên rĩ hai tiếng không nói gì thêm, hiện giờ y đã kiệt sức đến tê liệt cả người rồi!(suicaonho.wordpress.com)
Trong mắt Cố Thành Chi tràn đầy ý cười, cúi người ở cổ Sở Quân Dật nhẹ nhàng hôn một cái, cảm thấy người dưới thân bất giác rùng mình lên, toàn thân bao phủ lấy y.
"Cố Thành Chi!" Sở Quân Dật thẹn quá hóa giận nói.
"Đừng tức giận." Cố Thành Chi cũng nằm xuống giường, ôm Sở Quân Dật vào trong lòng, khẽ khàng vỗ lưng y, "Chu công công không làm khó ngươi chứ?"
"Không có." Sở Quân Dật buồn bực trả lời.
Cái giường này là hai người kiếm thợ đặt làm riêng, ngoại trừ chế tác tinh xảo, đơn giản thanh lịch ra, còn có một yêu cầu khác là phải lớn, đủ cho hai nam nhân nằm xuống sẽ không cảm thấy chật chội.(suicaonho.wordpress.com)
Cố Thành Chi thích nhất là dán dính lên người Sở Quân Dật, ôm thân thể y, hôn môi y, tự nhiên trong lòng hắn tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
"Sau đó, Chu công công có hỏi ngươi cái gì?" Cố Thành Chi nhéo nhéo lỗ tai Sở Quân Dật.
"Chỉ có một ít chuyện ngày thường, không có đề tài cụ thể gì cả." Sở Quân Dật trả lời xong liền im lặng một lát, sau đó ngước mắt hỏi: "Tại sao là ta?"
"Cái gì?" Cố Thành Chi kỳ quái hỏi.
"Vì sao..." Sở Quân Dật mím môi, lại nói: "Ngươi thích điểm nào ở ta?"
Cố Thành Chi rũ mắt nhìn y.(suicaonho.wordpress.com)
Sở Quân Dật bất giác dời mắt nhìn sang chỗ khác.
"Ngươi cảm thấy ta thích điểm nào ở ngươi?" Cố Thành Chi giọng điệu bình tĩnh hỏi ngược lại.
Sở Quân Dật mím chặt môi, y không biết mới muốn hỏi......
Cố Thành Chi suy nghĩ một chút mới nói: "Thật ra, ta cũng không biết."
Sở Quân Dật liếc xéo hắn một cái.(suicaonho.wordpress.com)
Cố Thành Chi nở nụ cười, nắm cằm Sở Quân Dật nâng lên rồi hôn một cái, "Vậy ngươi thích điểm gì ở ta?"
Sở Quân Dật ngẩn ngơ, suy nghĩ nửa ngày mới chần chờ nói: "Đại khái... là bởi vì ngươi tốt với ta..."
Cố Thành Chi sửng sốt, sau đó giả vờ tức giận nói: "Lão tử nhiều ưu điểm như vậy, tùy tiện chọn một cái đều có thể làm lý do, ngươi có cần trả lời khó khăn như thế hay không?"
"Ưu điểm của ngươi rất nhiều, bản thân cũng cực kỳ xuất sắc." Sở Quân Dật liếc mắt nhìn một cái liền chớp mắt nói tiếp, "Nhưng ta không thể vì người rất ưu tú nên thích..."
Cố Thành Chi không cách nào giải thích trong lòng hắn hiện tại có cảm giác gì, Sở Quân Dật không vì ưu tú mà thích hắn, đây là chuyện tốt, đỡ phải sau này lại xuất hiện vấn đề khác... Ách!
Nhưng vừa nghĩ tới Sở Quân Dật không động tâm vì sự ưu tú của hắn, trong lòng Cố Thành Chi ruột gan cồn cào rối rắm.
Cố Thành Chi nhìn Sở Quân Dật, nghiêm túc nói: "Chúc Ninh rất tốt với ngươi đó thôi, ngươi không có chút ý tứ gì khác với hắn ta chứ?"(suicaonho.wordpress.com)
"A?!" Sở Quân Dật có chút choáng váng, chuyện này có liên quan gì đến Chúc Ninh?!
"Trả lời đi!" Cố Thành Chi nheo mắt, giọng điệu nguy hiểm.
"Không có, ta đối với Chúc Ninh... chưa từng có chút tâm tư nào." Sở Quân Dật rối rắm nói: "Ta không phải nam phong (ý là gay)."
Cố Thành Chi lạnh lùng cười.
"Được rồi, đừng làm loạn nữa." Sở Quân Dật bất đắc dĩ đẩy hắn một cái, "Ta chưa từng thích bất kỳ người đàn ông nào khác, ngay cả ngươi cũng không phải trời sinh đã thích đàn ông mà."(suicaonho.wordpress.com)
Cố Thành Chi hừ hai tiếng, ôm người càng chặt hơn.
"Ngươi khi đó, rốt cuộc là nghĩ như thế nào?" Sở Quân Dật ngước mắt lên hỏi: "Đêm đó ở sơn trang ôn tuyền, ngươi đã nghĩ gì?"
"Quên rồi." Cố Thành Chi nhớ lại một chút, "Không nhớ rõ...... Khi đó, ma xui quỷ khiến..."
Lúc ấy nghĩ như thế nào hắn thật sự không nhớ rõ, có lẽ khi đó cái gì cũng không nghĩ, dựa vào bản năng lựa chọn.
Lúc hôn Sở Quân Dật cũng dựa theo bản năng, lúc ôm Sở Quân Dật vẫn dựa theo bản năng, ngay cả khi hạ quyết tâm cũng dựa hoàn toàn vào bản năng.(suicaonho.wordpress.com)
Sở Quân Dật dùng ánh mắt phức tạp lướt nhìn khuôn mặt Cố Thành Chi, nhìn một hồi liền không tự chủ được tiến lại gần, nhẹ nhàng ngậm lấy môi của hắn.
Ánh mắt Cố Thành Chi càng thêm nguy hiểm, Sở Quân Dật khẽ hôn một lát, xoay người liền đè người xuống dưới thân.
Nụ hôn nóng bỏng đến nghẹt thở kết thúc, môi Sở Quân Dật sưng đỏ lên.
Sở Quân Dật lấy tay che miệng, hung hăng trừng hắn, trong mắt sóng gợn lăn tăn, sương mù vờn quanh.
Cố Thành Chi thấy vậy tâm thần rung động, liếm liếm môi, " Chỉ còn hai tháng nữa là đến tháng bảy."
Sở Quân Dật nghe vậy sửng sốt, tháng bảy thì thế nào?(suicaonho.wordpress.com)
Tháng bảy, tháng bảy...... tháng bảy! Hai mươi bảy tháng hiếu kỳ của Cố nhị phu nhân, qua tháng bảy coi như là trừ hiếu, hắn, hắn......
Cố Thành Chi nhìn Sở Quân Dật chậm rãi nhuộm đỏ cả gương mặt, vui vẻ cười nói: "Đừng lo lắng, ta có học tập, sẽ không làm đau ngươi đâu."
Mặt Sở Quân Dật càng đỏ hơn, cắn chặt môi không nói lời nào.
"Ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều như vậy." Cả khuôn mặt Cố Thành Chi tràn đầy ôn nhu, "Ta thích ngươi, cũng không có nguyên nhân gì cả, chỉ là thích thôi."
"Ừ." Khóe môi Sở Quân Dật không tự chủ nhếch lên, nhỏ giọng nói: "Ta cũng thích ngươi."
Qua tháng sáu, Chúc Ninh tiểu định*, đích trưởng nữ Nhị phòng của Tề gia là Tam cô nương của Tề gia, mà đích thứ nữ của Tứ phòng là Lục cô nương của Tề gia.
*小定 – Tiểu Định: Thủ tục trước khi làm lễ thành thân vào thời xưa, bên nhà nam sẽ qua nhà nữ làm lễ đính hôn.
Tề Tam cô nương còn có một vị thứ muội chỉ nhỏ hơn nàng mấy tháng, nghe nói cũng dịu dàng ngoan ngoãn, nhưng không biết Chúc lão thái thái dùng tiêu chuẩn gì để chọn tức phụ cho Nhị phòng.
Sở Quân Dật vừa mới cùng Cố Thành Chi qua ngày kỷ niệm thành thân, có tin cấp báo từ biên quan đưa về.
Dù sao, Cố Thành Chi cũng đã ở đó vài năm, hắn vô cùng quan tâm tình hình ở biên quan.(suicaonho.wordpress.com)
Trong lòng Sở Quân Dật thoáng cảm thấy bất an, sau khi biết Cố Thành xin chiến loại bất an này đã trở thành sự thật.