Mặc dù tất cả mọi người đều đã xem ti vi nhưng nhiều khi giọng của Lục Cẩn Niên đều được lồng tiếng, có rất ít người nhận ra giọng của anh.
Nhưng Hứa Gia Mộc lại nghe ra, vẻ mặt vốn đang mờ mịt, liền trở nên cứng nhắc.
Đoạn đối thoại được ghi lại truyền ra ngoài, giống như đã bị người ta động tay động chân, bên trong có một đoạn âm thanh nhiễu rất dài, sau đó chợt đột nhiên xuất hiện một câu, vẫn là giọng nam mát lạnh dễ nghe hồi nãy: “Bà chính là hung thủ giết người!”
Hàn Như Sơ đứng trên sân khấu, ta nghe được mấy chữ này, rốt cuộc mới nhớ tới đoạn đối thoại này xảy ra lúc nào, sắc mặt của bà liền trắng bệch như tờ giấy chỉ trong nháy mắt, từ trước đến nay ung dung tao nhã thế nào, luôn duy trì bình thản, vậy mà trở nên kinh hoảng trên sân khấu.
Kiều An Hảo ngồi dưới chỗ của mình, thưởng thức dáng vẻ lúc này của Hàn Như Sơ, khóe môi gợi lên một nụ cười nhạt như có như không.
Người ngồi dưới sân khấu, sớm đã không còn tâm tình chú ý đến cuộc đấu giá, toàn bộ đều bị dừng lại, thình lình xảy ra sự cố này khiến mọi người bắt đầu nhao nhao lên bàn luận.
“Hung thủ giết người? Là ý gì?”
“Ai là hung thủ giết người? Chỉ đích danh Hứa phu nhân sao?”
“Trời ạ... Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Sau đó, âm thanh của Hàn Như Sơ lại vang lên khắp hội trường, rõ ràng có chút lo lắng: “Lời này của cậu là có ý gì?”
Theo sau là lời nói của người đàn ông: “Bà nói xem, nếu Gia Mộc biết được, hai tay của mẹ mình dính đầy máu tươi, đến một thai nhi mới được hai tháng cũng không buông tha, bà cảm thấy cậu ấy sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn bà?”
“A...” Toàn hội trường liền vang lên tiếng kinh hô, liên tiếp cả tiếng giằng co, trọn vẹn nửa phút.
Ngay cả Kiều An Hảo ngồi ở bên cạnh bác gái mình cũng đã hô ra tiếng.
Sau đó âm thanh của Hàn Như Sơ lại truyền đến: “Hóa ra cậu đã biết rõ?”
“Đây là có chuyện gì?”
“Những lời này, rõ ràng chứng minh là Hứa phu nhân đã thừa nhận.”
“Bà ta vậy mà hại chết một thai nhi?”
Những tiếng kinh hô này trở thành thảo luận tưng bừng, âm thanh mỗi lúc một lớn.
Hàn Như Sơ đứng trên sân khấu, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, vẻ mặt ngày càng không tốt.
Người chủ trì đứng bên cnahj bà, trong ánh mắt của cô ấy, cũng đã mang theo sự khó tin không thể che giấu.
Sắc mặt của Hứa Gia Mộc xem ra thật bình tĩnh, nhưng là tay của anh, đã lặng yên không một tiếng động nắm thành quả đấm, bởi vì dùng lực quá nhiều, khớp xương cũng đã lộ rõ.
Bên tai của mọi người lại vang lên âm thanh dễ nghe của người đàn ông khi nãy: “Vâng, tôi đương nhiên biết rõ, Kiều An Hảo sinh non, là do bà làm hại, thuốc ngủ, tổ yến, Hàn phu nhân chuẩn bị từng thứ một, cũng thật đầy đủ tỉ mỉ, chỉ tiếc, cẩn thận mấy cũng có sai sót, vẫn để lại sơ hở rồi.”
Bây giờ, toàn hội trường đều vô cùng tĩnh mịch.
Sự yên lặng này, giằng co tầm khoảng một phút đồng hồ, không khí nghẹt thở đến mức không thể khống chế.
“Kiều An Hảo? Kia không phải tiểu thư của Kiều gia sao?”
“Đúng vậy, trước đây gả cho Hứa Gia Mộc, về sau ly hôn, mà còn là cùng đồng ý ly hôn, không hề ảnh hưởng chút nào đến quan hệ của hai nhà.”
“Đây chẳng qua chỉ là rung động thôi? Kiều An Hảo gả cho Hứa Gia Mộc, sau đó có con, sau đó bị Hàn Như Sơ làm cho xảy thai hả?”
“Tôi nói này, người phụ nữ này thật là ngoan độc, chính cốt nhục của mình cũng có thể xuống tay được?”
Kiều An Hảo ngồi bên người bác gái, như là nghe được tin tức gì đó không thể tin được, qua một lúc lâu sau, mới chuyển qua vẻ mặt kinh ngạc.